(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 93: Hôm nay có mưa
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Tenten
    Tenten
    Tôi vừa bỏ lỡ điều gì à?
  • Tenten đi tới chỗ Temari, thấy Hinata đứng bần thần trên sân thượng vội hỏi. Cô nàng đã không theo dõi diễn biến cuộc nói chuyện của hai người.
  • Temari
    Temari
    Không có gì đáng nói. Chỉ là Hinata thấy hoang mang trước quyết định của Gaara.
  • Tóc vàng đáp, cảm giác như việc không tiến triển như mong đợi của cô nàng.
  • Liệu họ có còn gặp nhau? Chẳng có cái cớ nào để họ giáp mặt nhau lần nữa.
  • Trừ khi....
  • Tenten
    Tenten
    Cậu ta đã làm gì? Sẽ tố cáo Hinata sao?
  • Tenten hốt hoảng tra hỏi, thái độ của Temari làm Tenten lo lắng sợ có chuyện không hay.
  • Temari
    Temari
    Cậu ta không làm gì Hinata cả.
  • Tenten
    Tenten
    Thật á?
  • Tóc nâu thốt lên vẻ ngạc nhiên.
  • Tenten
    Tenten
    Thế sao mặt mày Hinata ủ rủ thế? Còn nữa sao cô có vẻ không vui?
  • Temari
    Temari
    Chắc tại bất ngờ quá, ai ngờ được Gaara lại dễ dàng bỏ qua cho Hinata như thế sau tất cả những gì đã xảy đến với mình.
  • Temari
    Temari
    Không có gì đáng xem nữa đâu, đi thôi!
  • Nói rồi tóc vàng chớp nhoáng biến mất, Tenten nhìn Hinata một lúc mới xoay người đuổi theo Temari.
  • Không gian lại im ắng suốt buổi chiều hôm ấy.
  • Trên đường tới bệnh viện không hiểu sao lòng Hinata bỗng dưng nặng trĩu.
  • Người con trai ấy khiến cảm xúc trong cô rối bời.
  • Xe buýt dừng lại khi tới trạm gần bệnh viện, cô vẫn ngồi thừ người không nhúc nhích. Chỉ tới khi bác tài tốt bụng nhắc nhở đã tới nơi, Hinata mới giật mình đứng dậy khỏi ghế.
  • Bốp!
  • Vì không để ý đầu cô va phải trần xe, do cô ngồi hàng ghế cuối.
  • Một âm thanh rành to, bác tài hoảng hốt quan tâm xem cô có đau lắm không?
  • Luống cuống cúi đầu xin lỗi vì sự lề mề của mình, cô lao nhanh xuống xe, còn chưa kịp đưa tay xem cái đầu có bị làm sao không.
  • Chiếc xe lăn bánh, trời bất chợt đổ mưa. Từng hạt nước cứ thế vô tư trút xuống, chẳng hề thông báo cho ai kịp chuẩn bị. Hinata cũng vội vã như bao người, đưa túi lên che đầu cô lao nhanh về phía trước, hòa vào làn mưa trắng xóa càng lúc càng dày hạt.
  • Bệnh viện cách trạm xe tầm 100 mét, cô hấp tấp, mải miết chạy để tránh mưa kẻo ướt. Chẳng hay biết rằng có một chàng trai vô tình bắt gặp cô từ phía sau.
  • Chiếc mô tô dừng lại chờ đèn đỏ, nào ngờ đôi mắt ham chơi của cậu nhìn ngó lung tung, và rồi hình ảnh cô tránh cơn mưa đập thẳng vào đôi mắt ấy. Đưa tay đẩy chiếc kính che mặt lên cao, cậu không biết tại sao muốn nhìn cô rõ hơn. Gaara cứ chăm chú dõi theo bóng lưng ấy cho tới khi nó xa dần, biến mất trong làn mưa, mặc bao nhiêu nước tạt vào khuôn mặt cậu tím tái.
  • Mùi hương kia vẫn lưu luyến trong tâm trí, nhẹ nhàng xáo trộn sự yên bình trong tâm thức.
  • Liệu rằng đây có đơn thuần chỉ là sự ngẫu nhiên? Cậu tự hỏi, bởi lần đầu tiên có một thứ cảm giác khác lạ xuất hiện trong cậu. Cảm giác ấy khiến con người ta phải xao lòng, phải nhớ đến và phải nghĩ về ai đó.
  • Hinata đã biến mất, chỉ còn những hạt mưa dồn dập rơi. Cậu định dừng lại ở đó đến bao giờ? Đèn chuyển xanh rồi!
  • Cảm mưa đã có thuốc, còn cảm nắng thì biết làm thế nào?
  • Chỉ đến khi chiếc xe ô tô phía sau bấm còi hối thúc cậu mới giật mình bừng tỉnh. Gaara theo phản ứng quay đầu nhìn lại phía sau, sắc mặt người kia đã chuyển màu hằm hực, nhanh chóng sập kính mũ bảo hiểm xuống. Cậu nhấn ga thẳng tiến về phía trước, lao vào cơn mưa, lòng mong rằng cơn mưa này sẽ xóa tan mùi hương ấy.
  • oOo
  • Mưa như trút mọi muộn phiền xuống thế gian.
  • Sasuke chợt giật mình tỉnh giấc bởi những hạt mưa theo gió lạc lối tìm cách len lỏi vào phòng. Mưa tạt vào mặt kính từ phía ngoài tạo ra âm thanh khó chịu. Gió hất tung tấm rèm bay lất phất ngược vào trong phòng, tóc đen rối bù. Vẫn còn hơi ngái ngủ, da thịt hắn vùi trong chăn ấm trước cái lạnh lạnh đột ngột, cánh tay vươn ra sờ soạng, chống xuống giường lấy đà để ngồi lên. Cảm giác mơ màng lập tức biến mất, trong phòng không có ai ngoài hắn.
  • Vậy là cô chưa tới.
  • Hắn đột nhiên thấy hơi hoảng hốt, vội vã lật chăn xuống giường. Nhưng vừa đặt chân xuống đất thì đầu gối chợt nhũn ra, tựa như đang nhắc nhở hắn về chuyện mình không thể tự do đi lại.
  • Không biết chuông đã được kéo lên hay chưa? Hắn đã ngủ quên mất.
  • Giờ là mấy giờ?
  • Hắn đứng đó mơ hồ tự hỏi, trong lòng bỗng xuất hiện một cảm giác bất an vu vơ. Chính hắn còn chẳng tìm ra câu trả lời cho sự bất an đó là gì.
  • Chỉ biết rằng nó chợt đến khi hắn nhận ra cô chưa tới.
  • Bỗng ngoài hành lang vang tiếng bước chân hối hả, có ai đó vô ý chạy trên hành lang.
  • Hắn theo đó xoay đầu nhìn phía cửa, lòng thầm hi vọng đó là cô.
  • Ở bên ngoài.
  • Hinata dừng chạy, chỉnh lại mớ tóc rối bù, ướt nhẹp của mình. Cô nhẹ nhàng vuốt những giọt mưa trên mặt.
  • Sasuke nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên, lòng mừng rỡ khi nghĩ đến đó là Hinata. Nhưng rồi khi giọng nói quen thuộc vang lên, nụ cười trên khóe môi vừa chớm nở đã vụt tắt. Chủ nhân của giọng nói ấy không phải người Sasuke hoan nghênh.
  • Người đó có thể là ai?
14
Chương 93: Hôm nay có mưa