(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 92: Thỏa thuận thành công
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Gaara
    Gaara
    Của cô này.
  • Gaara luôn là người lấy lại sự điềm tĩnh trước Hinata. Và chính cậu cũng chịu trách nhiệm phá vỡ sự thinh lặng.
  • Ánh mắt kia nhìn lướt qua gương mặt đang bối rối của cô làm cô ngượng càng thêm ngượng. Không cần phản bác thêm lời nào, cô nhanh tay đón lấy chiếc giày trên tay cậu.
  • Hinata
    Hinata
    Cảm ơn!
  • Cô ra dấu nói với cậu.
  • Bàn tay nắm chặt chiếc giày như sợ ai đó cướp nó từ tay cô lần nữa. Đang lúc tâm trạng cậu lại thay đổi không khí.
  • Gaara
    Gaara
    Liệu bây giờ, cô có thể cho tôi biết những gì cô nhìn thấy?
  • Lại nữa rồi, sao cậu không thôi ý định đi, không khí vừa bớt căng thẳng nay lại được cậu khởi dậy một cuộc tranh cãi vô nghĩa.
  • Bỗng cô cảm thấy cơn sóng đang cuồn cuộn dâng trào bên trong.
  • Cô có quyền giận dữ trước lời hăm dọa của cậu trước đó đúng chứ? Mặc dù phản ứng hơi muộn nhưng cô không kìm chế được, vội tức tối viết cho cậu một dòng tra hỏi.
  • Hinata
    Hinata
    Rốt cuộc anh muốn gì ở tôi?
  • Gaara
    Gaara
    Chỉ cần cô nói rõ ràng sự việc.
  • Hinata
    Hinata
    Tôi không biết gì cả, anh tìm nhầm người rồi, làm ơn buông tha cho tôi.
  • Cô sắp khóc rồi, bao nhiêu tâm huyết, máu, nước mắt, kể cả đau thương cô cắn răng chịu đựng để chờ đợi tới ngày hôm nay. Ngày cô đón nhận suất học bổng rời khỏi nước nhật.
  • Tất cả có thể tan tành chỉ bởi một câu nói của chàng trai xa lạ trước mặt cô.
  • Gaara
    Gaara
    Tôi không hề muốn ép bức cô tới đường cùng. Tôi chỉ muốn biết sự thật, cô chỉ việc nói ra mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa.
  • Hinata
    Hinata
    Cớ sao anh phải ép tôi. Việc đó quan trọng với anh đến thế cơ à?
  • Gaara
    Gaara
    Phải!
  • Hinata
    Hinata
    Mục đích của anh rốt cuộc là gì?
  • Gaara
    Gaara
    Ý gì đây?
  • Hinata
    Hinata
    Rõ anh cứ khăng khăng tôi có mặt tại đêm hôm đó, cớ sao còn muốn xác nhận?
  • Gaara
    Gaara
    Chịu thừa nhận rồi sao? Giờ thì nói cho tôi biết cô đã thấy những gì?
  • Hinata
    Hinata
    Tôi không biết gì cả, dù có biết tại sao tôi phải nói cho anh hay. Tôi chỉ muốn sống bình yên thôi, xin anh dừng lại đi.
  • Hai dòng lệ rơi, đôi mắt nhòe đi cô nhìn cậu cầu xin.
  • Một khoảng lặng, không ngờ sự việc lại đi xa đến mức này, cậu đang làm tổn thương cô sâu sắc.
  • Gaara
    Gaara
    Hội sẽ đảm bảo an toàn cho cô.
  • Cậu lặp lại, giọng nhỏ hơn.
  • Hinata
    Hinata
    Đừng hứa điều sẽ chẳng bao giờ thực hiện được, nếu hội đủ an toàn thì hội trưởng đã chẳng bị ám hại. Ngay cả bản lĩnh tìm ra kẻ đứng đằng sau các người còn chả có.
  • Cô phản bác, sao bỗng dưng tâm trạng cậu chùng xuống. Lời cô nói không hề sai, từ lâu hội như cái gai trong mắt của nhiều người, bọn chúng chỉ tìm cơ hội để tiêu diệt cái tổ chức gọi với cái tên hoa mỹ là hội học sinh.
  • Không dưng cậu bị cô dồn vào thế bí, tình thế đột ngột xoay chuyển. Cứ tưởng sẽ thu được kết quả tốt, ai ngờ cậu bị cô gái trước mặt làm cho đầu óc không quyết đoán.
  • Hinata
    Hinata
    Tôi sẽ biết ơn nếu anh bỏ qua những chuyện đã xảy ra. Làm ơn buông tha. Xin anh, tôi thật sự rất cần xuất học bổng này.
  • Nước mắt cô rơi nhiều hơn, dù đầu cô cúi gầm sát mặt đất. Cậu vẫn cảm nhận được hai khóe mắt ấy đang nhòe đi.
  • Gaara
    Gaara
    Tại sao?
  • Cậu thì thầm theo gió, hỏi vu vơ, không biết hỏi cô hay hỏi bản thân cậu nữa.
  • Cô lại ngẩng lên, giơ cao quyển vợ mình vừa viết vài dòng cuối dành cho cậu.
  • Hinata
    Hinata
    Còn nếu anh muốn tiếp tục. Tôi cũng chẳng còn lời nào nữa để nói, cứ tùy anh. Mặc dù học bổng rất quan trọng đối với tôi nhưng tôi chẳng thể làm gì khác. Tôi không muốn sống trong sợ hãi. Tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm những gì mình gây ra. Mong anh hiểu cho.
  • Hinata
    Hinata
    Vậy nên, tôi chờ quyết định sau cùng của anh.
  • Không còn gì để nói cô xoay người rời đi, chuyện đến nước này kết cục có ra sao hãy cứ để nó xảy đến như nó phải đến.
  • Cậu đứng đó lặng nhìn cô bước tới cửa, cho tới khi cảm xúc buộc cậu phải lên tiếng.
  • Gaara
    Gaara
    Dừng bước!
  • Cô dừng lại, ngoảnh nhìn.
  • Gaara
    Gaara
    Cô còn chưa mang theo đồ mình đã bỏ quên.
  • Hinata đứng ngẩn ra nhìn chằm chằm chàng trai đang tiến về phía mình. Cho tới khi khoảng cách giữa hai người được cậu rút ngắn.
  • Gaara chầm chậm lấy trong balo mình tập hồ sơ của cô.
  • Gaara
    Gaara
    Tôi sẽ không làm khó cô nữa. Nhưng cô có thể đáp ứng một yêu cầu của tôi?
  • Ánh mắt cậu nhìn cô, không giống đang âm mưu gì, nó rất chân thật, linh cảm nói với cô thế. Không nghi ngờ cô gật đầu.
  • Gaara
    Gaara
    Khi hội tìm ra kẻ đeo mặt nạ, cô có thể đứng ra làm chứng.
  • Hinata
    Hinata
    Được!
  • Cô gật đầu đồng ý trước sự chân thành từ giọng nói ấy.
  • Gaara
    Gaara
    Để đảm bảo thỏa thuận giữa đôi bên, tôi sẽ tạm thời giữ chiếc giày đó. Cô không ý kiến?
  • Cậu nhìn cô chờ đợi sự đồng tình. Hinata nhìn xuống chiếc giày trên tay mình, cảm giác không nỡ rời xa nó, khó khăn lắm nó mới trở về với cô.
  • Còn một điều nữa, cậu có ý đồ gì không khi đưa ra thỏa thuận này? Cô tự hỏi, không ý thức ôm chặt chiếc giày hơn.
  • Rõ cô không nở trao nó cho ai khác.
  • Biết cô trân trọng chiếc giày, Hinata còn liều mạng vì nó cơ mà. Vậy nên cậu phần nào hiểu được, cô không đành lòng trao nó cho cậu, nhưng mà cậu cần sự đảm bảo. Hai bên sẽ chắc có thiệt hại nào, đặc biệt là cô.
  • Gaara
    Gaara
    Tôi sẽ giữ nó cẩn thận, sao cô không thử tin ai đó một lần?
  • Gaara nói đẩy tập hồ sơ về phía cô. Hinata nhìn chằm chằm cậu, không cần phải do dự thêm, cậu sẽ giữ lời, ánh mắt ấy khiến người ta tin tưởng. Thôi nhìn cậu cô đảo mắt nhìn xuống, một tay từ đón tập hồ sơ, tay kia đưa chiếc giày về phía cậu.
  • Thỏa thuận được ký kết khi cả hai đồng thời đón lấy món đồ từ đối phương.
  • Không còn gì để tiếp tục nữa, cậu nở nụ cười nhạt trước khi lách qua cô đưa cao chân bước vào trong cánh cửa. Hinata đứng trơ ra đó, ôm chặt tập hồ sơ được cậu cẩn thận sắp xếp theo từng trang vào lòng, ánh mắt vẫn nhìn theo bóng dáng cậu xa dần.
  • Cô nợ cậu một lời cảm ơn. Liệu rằng cô còn có cơ hội để nói hai từ đó?
14
Chương 92: Thỏa thuận thành công