(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Thấy cảnh sát xuất hiện. Lúc này chúng mới run rẩy, hoảng loạn nhìn cô. Có to gan đến mấy một khi thấy cảnh sát cùng phải tự động co rúm người lo sợ. Tâm lý tội phạm đơn thuần là vậy.
  • Gaara
    Gaara
    Sao vậy, các người có vẻ run rẩy. Vừa nãy còn mạnh miệng lắm cơ mà.
  • Bất chợt Gaara lên tiếng, tạo thêm áp lực cho chúng. Dù chính cậu cũng chẳng rõ tại sao cảnh sát lại có mặt ở trường, lại còn đúng lúc nữa chứ?
  • Tên đó thúc vào khuỷu tay bạn, thúc dục gã đồng ý.
  • Lưu manh 1
    Lưu manh 1
    Này! Chúng ta thỏa hiệp được chứ? Cô muốn gì?
  • Gã nói với một điệu bộ hối hả, như sợ chậm chạp sẽ cô sẽ thay đổi ý định.
  • Hinata
    Hinata
    Đơn giản thôi, tôi sẽ không tố cáo các người, đổi lại chuyện ngày hôm nay coi như xong. Đừng bao giờ nhắc lại hay có ý định gì sau này nữa. Xem như hôm nay tôi và cách người chưa gặp nhau.
  • Lưu manh 1
    Lưu manh 1
    Được! Tất nhiên chúng tôi chấp nhận.
  • Hinata
    Hinata
    Thề đi!
  • Lưu manh 1
    Lưu manh 1
    Xin thề! Tất cả mọi người ở đây có thể làm chứng. Nếu chúng tôi gây bất lợi gì cho cô sẽ chịu sự trừng phạt thích đáng.
  • Cảm thấy hài lòng, cô viết vài dòng đáp trả gã.
  • Hinata
    Hinata
    Được rồi, nhớ những gì hai người hứa.
  • Cô đưa tay ra yêu cầu gã trả lại điện thoại cho mình. Gã ngoan ngoãn trao trả không do dự.
  • Lưu manh 2
    Lưu manh 2
    Chúng tôi đi được chưa?
  • Tên đi cùng dồn hỏi, khi thấy hai cánh sát trong quân phục đang tiến lại gần. Cô chỉ gật đầu nhẹ cho phép chúng đi. Chúng lao nhanh như bay phút chốc biến mất khỏi hành lang.
  • Xong xuôi rồi, đúng thật sự căng thẳng như muốn nổ tung. Ai cũng ngỡ hai cảnh sát sẽ tiến tới chỗ cô đứng, hỏi han vài điều. Nào ngờ họ đi tới cầu thang, rồi rẽ hướng đi lên lầu khiến tất cả hết độ ngạc nhiên.
  • Cảnh sát tới không phải vì việc của cô. Chả qua họ đi ngang qua trường, tạt vào thăm người bạn của mình là giáo viên ở trường một lúc.
  • Có ai đó đã gọi cho họ, nhưng là ai thì chỉ có thượng đế, người gọi, người đến mới biết được, chả liên quan gì cô.
  • Tất cả chỉ do trùng hợp. Tin như thế được không đây?
  • Sự tình thì có ai đó đã trông thấy hình ảnh không nên có qua camera an ninh. Biết bất lợi cho ai kia, nên đã động lòng trắc ẩn bấm gọi cảnh sát.
  • Chính cô cũng không ngờ mọi việc lại diễn ra đúng như nguyện vọng của cô. Mặc dù chả biết tại sao cảnh sát lại có mặt đúng lúc, nhưng việc thoát khỏi kiếp nạn khiến cô thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Như vậy là được rồi.
  • Cái tát rất đau, đến giờ nỗi đau mới thực sự trỗi dậy. Cậu nhìn cô có chút xót xa, nhưng cũng nghĩ kỹ thì đó đâu phải phận sự của cậu.
  • Đợi chúng đi cô mới dám thở ra, đám đông cũng theo dòng bỏ đi hết. Hành lang còn lác đác vài bóng người đang hối hả di chuyển, bởi tiếng chuông vào tiết đã vang lên.
  • Cô quên mất cậu vẫn còn nán lại, đứng kế bên mình. Chỉ tới khi cậu lên tiếng, cô mới giật mình quay qua cậu. Chưa kịp nói tiếng cảm ơn cậu vội buông câu như ra lệnh.
  • Gaara
    Gaara
    Tan học gặp tôi ở sân thượng.
  • Hinata sững sờ nhìn cậu không chớp mắt.
  • Gaara
    Gaara
    Nếu cô muốn lấy lại nó. Cái này quan trọng với cô lắm, đúng không?
  • Gaara đưa ra trước mắt cô tập hồ sơ hôm qua còn điền dang dở. Rồi cất bước đi một mạch lên lầu. Cô nhìn theo cậu nhịp tim hỗn loạn.
  • Lại sắp sửa đón nhận chuyện gì đây?
  • Chuông reo, cuối cùng thì tiết học cuối trong ngày cũng tan.
  • Quên đi cơn đau vẫn ướm nhờ cái tát của kẻ vũ phu. Hinata chậm rãi bước từng bước lên sân thượng, cô rút điện thoại ra xem thử mình có tin nhắn nào không, một hành động ngớ ngẩn để xua đi sự lo ngại trong cô lúc này.
  • Từ trước tới giờ có ma nào xin số điện thoại của cô, lấy đâu ra tin nhắn.
  • Cũng chẳng có tin nào từ người bạn mới quen.
  • Sân thượng hôm nay vẫn cao và đầy gió, cô thì rụt rè chẳng dám nhấc chân ra khỏi cánh cửa kia để đón lấy gió vào người, hít lấy vị của gió.
  • Cô sững người lại, đứng ở cửa hồi lâu chần chừ không dám bước tiếp, sợ cái nhìn đột ngột của cậu, sợ lúng túng không sao đối diện được với cậu.
  • Sau phút do dự, cô nhấc chân bước ra ngoài ánh sáng, hít một hơi thật sâu để lấy tinh thần. Vị gió hôm nay thật khác, có chút khó chịu đến ngạt thở, hay do cô căng thẳng quá nên mới thấy như vậy.
  • Sau phút chuẩn bị, Hinata thật sự ngạc nhiên, tròn xoe mắt nhìn chàng trai đang ung dung hít lấy gió trời từ phía sau. Tấm lưng cậu dang rộng đón cái lành lạnh thấm vào da.
  • Gaara không có vẻ gì nóng vội như lần trước, dường như cậu nắm chắc phần thắng rồi hay suy nghĩ của cậu trở nên thận trọng hơn, không nên hành động quá giới hạn tránh chuốc lấy hậu quả như ngày hôm qua, vết thương ở tay, chân cả đầu nữa vẫn nhớ chủ nhân tạo ra nó, đau nhức lắm.
  • Còn Hinata Biết rõ cậu đã chờ sẵn ở đây nhưng cô vẫn không ngăn nổi sự hồi hộp theo lẽ tự nhiên.
  • Cậu định giải quyết cô thế nào đây?
  • Dù đã di chuyển rất nhẹ nhàng không phát ra tiếng bước chân, thế nhưng không hiểu làm thế nào cậu có thể nhận ra sự có mặt của cô. Trong lúc suy nghĩ mông lung, cậu đột ngột ngoảnh lại khiến cô giật nảy lên.
  • Đôi mắt chạm hờ mắt cậu rồi lập tức cúi gằm xuống sàn.
  • Bối rối vô cùng.
14
Chương 88: Đối diện