(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 82: Cuộc gặp gỡ không mong muốn 1
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Bước chân thần thờ đưa cậu đi lên sân thượng. Quả thực những lúc như thế này, được gió vuốt ve thì còn gì bằng.
  • Nơi đây còn là nơi rất lý tưởng, để hoàn thành công việc được yêu cầu.
  • Hinata ngồi phía bên kia bức tường, trên sân thượng này có xây một căn phòng. Chả biết dùng để làm gì. Mãi mẽ hoàn thành bảng câu hỏi về bản thân, còn nhiều thời gian cô tranh thủ làm cho xong rồi mới tới bệnh viện.
  • Hinata say sưa khoanh tròn đáp án đúng với mình. Trong khi Gaara đứng giữa trung tâm, dang hai tay đón nhận cơn gió ùa vào người, mặt ngước lên nhìn trời xanh.
  • Quả thực dễ chịu hơn nhiều.
  • Bỗng một cơn gió đông ào tới. Nó nghịch ngợm làm tung bay số giấy tờ cô đặt dưới sàn. Cứ ngỡ bên kia bức tường sẽ chắn được gió. Ai dè, cô đã nhầm, gió cứ thế cuốn bay số giấy cô đã làm xong bay lên cao.
  • Hoảng hốt, Hinata vội đứng lên đuổi theo. Hi vọng gom lại được hết.
  • Gió cuốn chúng bay về phía Gaara. Cảm nhận được có thứ gì đó đang bám vào mặt mình. Theo phản ứng cậu đưa tay lên mặt, nắm lấy nó, mắt mở ra nhìn.
  • Đây là cái gì?
  • Cậu nhìn lên trời cao, rồi lại nhìn xuống dưới chân. Số giấy đó bám quanh cậu và rồi hình ảnh cô gái ấy đập ngay vào mắt cậu.
  • Một tờ giấy trắng nhảy nhót trước mặt Hinata. Cô đưa tay chộp lấy. Đáng tiếc để trượt nó, rồi cô cố chộp lại lần nữa. Cô reo lên hoan hỷ khi bắt được tờ giấy, nắm chặt nó trong tay và rồi tiếp tục với tay chụp những tờ khác. Nụ cười vui mừng luôn nở trên môi cô mỗi khi chụp được thêm một tờ.
  • Cứ thế cô cố nhón chân cao hơn, tóm lấy mấy tờ giấy bay phất phơ ngay trên đầu cô. Cứ như thể chúng đang trêu đùa cô vậy, gần đến thế mà mãi cô không với tới.
  • Dáng dấp quen thuộc. Trái tim cậu bỗng dưng bồi hồi. Cậu đứng đó lặng yên quan sát cô.
  • Cho tới khi Hinata bắt hết số giấy lì lợm kia, vội quay sang chỗ cậu, dưới chân Gaara còn khá nhiều.
  • Cặm cụi cúi người lượm, loay hoay tiến tới chân cậu lúc nào chả hay. Cô bỗng giật mình khi nhận thấy một chàng trai đang đứng trước mặt chăm chú nhìn mình. Cô ngẩng mặt nhìn lên, vừa sững sờ vừa ngỡ ngàng. Cô thấy rõ vẻ thích thú trên khuôn mặt của cậu. Cậu không cố tình tránh cái nhìn của cô, mà cứ tiếp tục nhìn cô khiến cô mắc cỡ. Trước mặt cậu cô mới ngớ ngẩn làm sao, khi nhảy cuống cuồng như một đứa trẻ lên sáu để chụp mấy tờ giấy kia.
  • Tuy nhiên, Hinata nhận ra rằng nụ cười trên khuôn mặt người thanh niên ấy không phải là nụ cười chế nhạo. Đó là nụ cười thể hiện rằng anh ta biết mục đích cô làm thế, nó quan trọng với cô đến nhường nào. Và còn hơn thế. Đó là nụ cười mà sau những giây phút bối rối cô đã phải mỉm cười đáp lại, cứ như thể cậu là một người cô đã quen biết.
  • Ngay sau đó, nhận ra cậu chính là người... đó. Xấp giấy trên tay không giữ được trôi theo cảm xúc rơi xuống, phải khó khăn lắm cô mới nhặt xong. Vậy mà bị cậu dọa cho đánh rơi, giấy tờ lơ lửng trong không trung, gió vẫn chưa thôi lải nhại.
  • Cậu đứng đó nhìn cô, một nụ cười nửa miệng.
  • Gaara
    Gaara
    Cuối cùng cũng tìm thấy cô. Lọ lem!
  • Cái nhìn ẩn chứa điều kỳ lạ. Còn nụ cười nữa, nó quá sức khiến người ta bối rối, nhưng Hinata không ngăn nổi bản thân thôi nhìn cậu. Cô chắc rằng bất kì người con gái nào cũng sẽ đáp trả lại nụ cười ấy, thậm chí là những người con gái nghiêm nghị nhất.
  • Đôi mắt to màu xanh ngọc, không lộ vẻ gì là sợ hãi hay e thẹn. Vóc người cao đầy cân đối, mềm mại lẫn khoẻ mạnh. Chàng trai trước mặt cô thật quá đỗi hoàn hảo!
  • Hinata sững người, cảm thấy thế giới xung quanh mình như ngừng chuyển động. Cô còn chưa thoát khỏi cái tư thế ngồi như không ngồi. Một bên đầu gối còn chạm dưới mặt nền gạch lạnh lẽo. Đôi mắt mở to ngước nhìn lên người con trai ngỡ đã quen biết. Quả thật tư thế này vừa kì cục vừa mỏi mệt.
  • Thực ra cô gái trước mắt cậu cũng rất hấp dẫn. Làn da hồng hào và mái tóc xanh óng mượt của cô tạo cho cô một vẻ đẹp khỏe khoắn, tươi mát. Những đường nét trên khuôn mặt cô mang nét đẹp quyến rũ truyền thống - mũi thẳng với hai lỗ mũi xinh xắn; cặp môi cân xứng và đôi mắt trắng được viền bởi hàng mi cong vút.
  • Bộ quần áo cô mặc trên người, khiến cô trở nên lạc lõng với khủng cảnh buổi đầu gặp gỡ như thế này. Cô mặc chiếc quần màu hoa thạch thảo và chiếc sơ mi đã cũ. Chúng đều là đồ tự may lấy và đều được may bằng thứ vải rất thường. Chiếc áo khoác ngoài của cô đã đổ dáng và sờn gấu. Cô đi đôi giày được làm bằng chất liệu giả da, cũng đã mòn đế và sờn mũi.
  • Tuy nhiên vẻ đẹp trong sáng tự nhiên cùng là da tươi tắn, đã khiến cô trông không hề có vẻ tầm thường chút nào. Và cả vẻ kiêu hãnh toát lên từ con người cô cũng vậy.
  • Khỉ thật! Cậu rủa thầm chính mình. Chưa bao giờ cậu nhìn ai đó đủ lâu, để đưa ra những đánh giá khách quan về họ, đặc biệt lại là một cô gái.
  • Nhận ra hành động nhìn chằm chằm vào đối phương thật thô lỗ, cả hai nhanh chóng đảo mắt nhìn nơi khác. Sau phút giây ngớ ngẩn như một đứa ngốc, cô giật mình đứng thẳng dậy. Theo phản xạ tự động thụt chân lùi về phía sau, cách xa cậu một khoảng an toàn, cô nghĩ thế.
  • Thôi xong cô chả biết phải làm gì lúc này. Cái sự bắt gặp này chẳng hay ho chút nào.
14
Chương 82: Cuộc gặp gỡ không mong muốn 1