(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 77: Lòng tốt bị nghi ngờ
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata định đi thẳng về nhà, nhưng trong lúc mở túi xách lấy thẻ xe bus, chiếc bóp của Mikoto rơi ra. Dù gì cũng tiện đường, cô quyết định ghé xuống trạm Surugadai, tìm nhà của người phụ nữ kia, để trả lại đồ mình nhặt được
  • Trước mắt cô lã căn biệt thự sang trọng, rộng lớn. Hinata mở to mắt trầm trồ khen ngợi, quả xứng là nhà của gia đình giàu có. Nhìn mặt tiền khá giản dị, nhưng tiềm ẩn bên trong là những lối kiến trúc sáng tạo và độc đáo, đầy đủ tiện nghi, nhưng cũng không kém phần hài hòa với thiên nhiên.
  • Hít một hơi, Hinata đưa tay bấm chuông. Nhanh chóng, một người đàn ông mặc vest đen ra mở cửa.
  • Nhìn ông ta có vẻ khó gần, tuy thế cô vẫn lễ phép cúi chào, cùng nụ cười kèm theo. Người đàn nhìn cô gật đầu tỏ phép lịch sự, nói:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Cô tìm ai? Đến đây có việc gì?
  • Hinata mở miệng định nói, những cái nhìn của ông ta khiến cô chẳng thốt ra được lời nào. Cô chẳng bao giờ dám nói chuyện với ai, nếu người ta nhìn chằm chằm cô kiểu đó.
  • Dù biết người ta tôn trọng mình mới nhìn thẳng mình trong lúc nói chuyện. Nhưng với trường hợp của Hinata, Hinata tự suy diễn họ đang xăm soi cái bớt xấu xí kia. Sự thật là thế, tất nhiên cũng có ngoại lệ. Không biết lúc này là vì phép lịch sự hay là...?
  • Người đàn ông cứ nhìn cô chờ đợi, trong khi cô chìm trong suy nghĩ.
  • Thấy mất kiên nhẫn ông ta tỏ ý khó chịu, nhưng vẫn giữ giọng điệu ôn tồn hỏi cô lần nữa. Đổi lại Hinata vẫn vậy, không nói được từ nào.
  • Bỗng mắt ông ta sắc lạnh, nhìn cô nghiêm nghị. Có vẻ đang nghi ngờ mục đích đến đây của cô. Hinata khẽ rùng mình, lại lo nghĩ lung tung, có khi nào người ta nghĩ mục đích cô tới đây là xấu xa.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Xin thứ lỗi thưa cô, nếu cô gõ cửa mà chẳng nói mục đích viếng thăm là gì. Tôi e rằng không thể để cô bước vào nhà.
  • Vẫn cư xử hiếu khách, ông ta nói rồi vội vàng đóng cửa lại. Hinata kịp chụp được cánh tay ông ta. Người đàn ông nhìn cô tỏ rõ sự khó chịu.
  • Hinata vội cho tay vào túi lấy chiếc bóp ra, đưa ngay cho ông ta. Người đàn ông nhìn xuống, cau mày, sau đó nhận ra. cô muốn ông ta mở ra xem. Có chút hoài nghi, ông ta làm theo đúng yêu cầu.
  • Hinata cứ tưởng người này xem xong, sẽ rõ thực hư chuyện mình đến đây. Nào ngờ, ông ta trừng mắt nhìn cô, thốt lên ra lờ mấy lời thật khó nghe.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Đây là bóp của phu nhân, làm sao cô có?
  • Không để cô giải thích, ông ta vội khẳng định kết luận của riêng mình:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Cô là tên trộm.
  • Trộm ư? Cô bàng hoàng với điều ông ta đang cáo buộc mình.
  • Hoảng hốt Hinata vội xua tay cố gắng minh oan. Khổ nổi ông ta chẳng hiểu cô muốn nói cái gì đâu. Sợ cô bỏ chạy, ông ta chụp lấy tay cô kéo vào trong, lớn tiếng quát:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tôi sẽ gọi cảnh sát.
  • Hinata ra sức chống cự, hoàn toàn hoang mang trước những gì người đàn ông đối xử với mình. Ông ta thật chẳng biết nói lý lẽ, nắm chặt cổ tay Hinata kéo vào trong. Hinata víu chặt vào cánh cửa.
  • Hai bên giằng co quyết liệt. Đúng lúc này, chiếc ô tô đen vừa chạy tới, dừng lại ngay phía sau lưng cô. Mikoto bước xuống, trông thấy cảnh tượng vội cất tiếng hỏi:
  • Mikoto
    Mikoto
    Có chuyện gì ở đây thế?
  • Nghe giọng của chủ nhân, ông ta lập tức buông tay Hinata, đon đã thưa:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Phu nhân mới về. Xin bà hãy xem cái này.
  • Ông ta bước tới đưa nó cho Mikoto cái bóp. Trong khi Hinata xoa xoa cổ tay của mình, nó đỏ cả lên.
  • Mikoto
    Mikoto
    Chuyện này là sao?
  • Mikoto hỏi, hoang mang sao chiếc bóp của mình lại ở đây? Bà đã tìm nó suốt cả buổi cũng không thấy.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Dạ thưa, tôi phát hiện nó ở chỗ cô gái kia.
  • Đoạn Mikoto nhìn Hinata, ngay tức khắc nhận ra cô gái ở bệnh viện. Phải rồi ấn tượng về cô khá sâu đậm trong tâm trí bà ta.
  • Mikoto
    Mikoto
    Là cô.
  • Bà thốt lên, lúc này Hinata mới quay nhìn, nhận ra bà cô cười nhẹ, gật đầu chào Mikoto.
  • Mikoto
    Mikoto
    Cô...
  • Bỗng ngạc nhiên trước sự có mặt của Hinata, Mikoto hỏi:
  • Mikoto
    Mikoto
    Cô làm gì ở đây?
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tôi nghi ngờ cô ta là kẻ trộm nó thưa bà.
  • Tiếng người đàn ông xen vào, Hinata lập tức ra dấu thanh minh. Tất nhiên Mikoto hiểu ý của Hinata.
  • Mikoto cười nhẹ nói với ông ta.
  • Mikoto
    Mikoto
    Chỉ là hiểu lầm thôi, cô gái ấy nhặt được nó nên mang tới trả.
  • Ông ta ngẩng lên nhìn bà, ánh mắt Mikoto khẳng định lời bà nói. Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm. Làm sao ông ta có thế suy diễn được như thế? Sao không động não mà suy xét, có ai móc túi lại đem tới tận nhà trả cho người mất? Còn nữa chưa làm rõ đầu đuôi đã vội đưa ra quyết định. Quá nóng vội, làm việc quá khinh suất? Thế nhưng người đàn ông này có lý do để làm thế, thời buổi này không ai tự tế và thành thật như Hinata đâu. Đây là gia đình Uchiha, không cần nói nhiều cũng đủ hiểu. Có biết bao kẻ mạo danh nghĩa người tốt tới gây phiền toái. Suy cho cùng ông ta chẳng qua quá đa nghi thôi.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tôi hiểu thưa bà.
  • Ông ta đáp đoạn quay lại nhìn cô, cúi đầu xin lỗi:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Thứ lỗi cho tôi thưa cô.
  • Hinata cũng cúi đầu đáp lại.
  • Mikoto
    Mikoto
    Ở đây không có chuyện của bác nữa.
  • Mikoto ra dấu cho ông ta rời khỏi.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Vâng thưa bà.
  • Ông ta biến mất vào trong cánh cổng sắt, Mikoto mới lên tiếng nói với cô.
  • Mikoto
    Mikoto
    Tôi không biết phải cảm ơn cô thế nào?
  • Hinata lắc đầu, tỏ rõ mình chẳng cần gì. Theo lẽ tự nhiên để trả ơn người nhặt được ví cho mình, người ta thường tặng họ một chút tiền trong ví để tỏ lòng biết ơn. Mikoto cũng dự định làm thế và bà cũng luôn làm như thế khi gặp phải trường hợp này. Bà chỉ làm theo lẽ thường. Không nghĩ ngợi nhiều, người phụ nữ mở bóp rút ra tờ 100 đô đưa về phía cô.
  • Mikoto
    Mikoto
    Cô cầm một chút, mua bộ đồ mới.
  • Hinata có thể thông cảm với hành động trả ơn kia. Đồng thời cũng thấy nhói trong lòng, người phụ nữ đang xem thường thành ý của cô. Hinata lập tức ra ra dấu chào Mikoto, rồi lặng lẽ quay đầu rời đi.
  • Mikoto ngỡ ngàng nhìn theo, lòng tự trách mình đã cư xử không phải. Đáng ra nên mời cô vào nhà uống trà, thay vì lộ liễu cho cô tiền. Đáng lý ra bà nên ngộ ra, cô sẽ kịch liệt từ chối nhận nó.
  • Hi vọng sẽ có cơ hội gặp lại cô. Mikoto thầm mong như thế sau khi bóng cô xa dần, bà ta mới bước vào trong nhà.
14
Chương 77: Lòng tốt bị nghi ngờ