(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata trở lại phòng, là lần thứ ba, may mắn lần này chẳng xảy ra vụ va chạm nào nữa.
  • Điều khiến cô ái ngại nhất lúc này chính là hắn có nổi nóng khi cô bước vào phòng hay không?
  • Chắc hắn sẽ nổi điên, cô đi lâu thế cơ mà. Đủ thời gian cho bao nhiêu chuyện xảy ra. Chuyện mà cô không biết.
  • Mặc dù bồn chồn, Hinata vẫn cố gắng làm chủ tâm lý, dốc hết can đảm đi về phía phòng Sasuke. Nào ngờ vừa tới cửa cô đã bị hắn dọa cho hồn xiêu phách tán. Tiếng quát mắng của hắn xuyên thủng cánh cửa gỗ đập ngay vào tai Hinata.
  • Sasuke
    Sasuke
    Tai cô điếc hả? Mang những thứ rác rưởi này đi ngay.
  • Cơ thể Hinata bất giác run rẩy, hên là không quá sợ hãi đánh rơi chiếc bình thứ ba xuống sàn.
  • Tiếng hắn xối xả trút lên người cô y tá. Thật là không may cho cô gái kia khi cơn điên của hắn bùng phát đúng ca trực của mình.
  • Hinata hoang mang tự hỏi Không biết đã xảy ra chuyện gì, liệu cô vào đó hắn có mắng luôn cả cô hay không? Bất giác lo lắng nên cứ chần chừ mãi chưa dám vào.
  • Chuyện là Sasuke gọi người vào dọn mấy thứ mà người phụ nữ kia đem đến cho mình, gọi mãi chả thấy ai, vậy nên khi vừa có người vào hắn xả ngay cơn giận, mặc kệ người đó là ai.
  • Nếu Hinata vào trước cô y tá kia chắc cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự thôi.
  • Chuyện không tới mức nghiêm trọng thế đâu, Khổ nỗi Hắn bảo y tá kia mang những thứ trên bàn cho vào sọt rác. Thế nhưng cô gái cứ vùng vằng mãi chả chịu làm theo, đã không lý giải được vì sao hắn lãng phí thức ăn, cũng chẳng khuyên ngăn hắn thay đổi quyết định, lại còn tự chuốc tủi khổ vào người.
  • Thật là đáng tội nghiệp.
  • Y tá đứng đó, vừa cảm thấy tủi thân vừa cảm thấy sợ hãi, chẳng có cơ hội nói một lời nào, hắn cứ nhảy vào họng người ta mà mắng.
  • Đáng lý ra một khi bị chạm lòng tự ái người ta sẽ bỏ đi, thế mà cô gái vẫn đứng đó chịu đựng những lời lẽ thiếu khiếm nhã của hắn. Chung quy cô gái thấu hiểu thân phận của mình nên can tâm để hắn mắng, dù bức bối cũng chẳng làm gì được hắn.
  • Tiếng mắng của Sasuke vẫn chưa dừng lại, đã thế còn cay nghiệt hơn.
  • Thấy tình hình đã trở nên căng thẳng hơn, Hinata dè dặt đưa tay gõ cửa, hy vọng sự xuất hiện của mình có thể kết thúc được chuyện này.
  • Tiếng gõ cửa hướng sự chú ý của cả hai. Sau đó cửa mở ra, nhìn thấy cô y tá mừng rỡ như gặp được cứu tinh, vội nói ngay:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    May quá, cô đến rồi. Có việc cho cô đây.
  • Giọng khẩn khoản cô gái nói.
  • Hinata tỏ rõ mình không hiểu.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Mang những thứ trên bàn cho vào sọt rác. Tôi có việc cần làm, vậy nhờ cô nhé!
  • Vừa đùn đẩy việc đó cho Hinata, y tá vừa nhanh chân bước ra khỏi phòng.
  • Cô nhìn theo ngơ ngác, hoang mang.
  • Còn lại mình cô và hắn, thật sự đáng lo lắng lắm, chả biết hắn có làm gì cô không đây? Hinata quay lại nhìn hắn, bối rối vô cùng.
  • Sao hắn còn chưa nói gì. Im lặng càng đáng sợ hơn.
  • Hắn dọa cô thần hồn nát thần tính. Sau một lúc quan sát Sasuke, thấy hắn chẳng có phản ứng gì rõ rệt, Hinata mới rón rén tiến đến bàn, nhẹ nhàng đặt bình nước xuống.
  • Cô không muốn chọc hắn nổi nóng nên phải hết sức cẩn thận. Không được gây ra tiếng ồn.
  • Sasuke
    Sasuke
    Sao bây giờ cô mới quay lại?
  • Đang im như tờ bỗng hắn cất tiếng hỏi khiến cô giật mình. Tưởng tránh được sự tra khảo của hắn, ai ngờ... cô vừa mới đặt chiếc bình xuống thôi, còn chưa rụt tay về. Hoảng quá cô thả cái bình, một tiếng 'bụp' nhức tai, hên là nó không bị ngã, nếu không lại phải mất công lần nữa.
  • Hinata
    Hinata
    Tôi…
  • Cô ấp úng.
  • Hinata
    Hinata
    Tôi ...
  • Đáng lúng túng không biết trả lời thế nào, bỗng tiếng chuông nhà thờ vang lên. Cô quay nhìn ra cửa sổ. Trong lòng reo lên: May mắn ghê! Đúng thật ông trời đứng về phía cô.
  • Hinata cười quay lại nói với hắn:
  • Hinata
    Hinata
    Chuông rồi kia! Đã đến giờ, tôi xin phép bắt đầu công việc.
  • Sasuke đâu có điếc, hắn cũng nghe thấy tiếng chuông. Biết không thể bắt lí với Hinata được nên đành im lặng cho qua, bởi giờ mới là lúc cô có mặt, đúng theo thỏa thuận, chẳng qua hôm nay cô tới sớm thôi. Đâu có cái cớ nào để khiển trách cô không làm tròn chức trách của mình được.
  • Sasuke
    Sasuke
    Được rồi.
  • Giọng hắn dễ chịu hơn chút:
  • Sasuke
    Sasuke
    Dọn mấy thứ trên bàn trước đi. Mà nước của tôi đâu?
  • Sasuke yêu cầu không quên việc mình bị cô bỏ khát lâu như thế nào.
  • Hinata bật cười tủm tỉm, lúc hiền lành hắn trông rất dễ thương. Xem ra hắn mắng người ta cổ họng khô rát lắm rồi.
  • Hinata
    Hinata
    Có ngay.
  • Hinata nhanh nhẹn rót một ly đầy bưng tới cho hắn.
  • Đúng như dự đoán, nói chuyện cả buổi, giọng khô khan, hắn uống cạn hết ly, còn đòi thêm ly nữa.
  • Hắn uống xong, Hinata đón lấy ly đặt lại bàn, rồi tiện thể dọn mấy thứ trên bàn.
  • Là đồ ăn? Trông thấy chúng cô không kìm được thích thú reo lên.
  • Hinata
    Hinata
    Wow! trông ngon quá.
  • Vẻ xuýt xoa cô quên béng mất việc hắn bảo cô làm.
  • Nhìn chỗ đồ ăn trên bàn một lúc, cô cảm thấy khó hiểu.
  • Kỳ lạ! Sao còn nguyên vẹn thế này? Hắn còn chưa đụng tới miếng nào. Sao lại cho dọn rồi, bộ hắn không đói hay là không muốn ăn?
  • Có thắc mắc cô quay sang hỏi hắn, tuyệt nhiên chẳng rõ đầu đuôi sự tình như thế nào. Hinata đâu biết mình lặp lại sai lầm giống cô gái vừa bị hắn mắng tơi tả.
  • Hinata
    Hinata
    Thức ăn này là sao? Bữa trưa của anh à? Tôi lấy cho anh ăn nhé!
  • Đang yên đang lành cô khởi dậy cơn thịnh nổ của hắn làm gì? Hinata thật ngây thơ vô tội.
14
Chương 70: Bữa trưa 1