(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 68: Người phụ nữ kỳ lạ
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata cẩn thận bước từng bước chậm rãi. Mong không gặp phải sự cố như lúc nãy. Nào ngờ có thận trọng thế nào cũng không tránh khỏi điều xảy đến.
  • Bất thình lình một người phụ nữ đâm sầm vào cô. Mặc dù cô đã trông thấy bà ta, đã lách người sang một bên. Thế nhưng bà ta vẫn thúc vào cánh tay đang cầm chiếc bình. Như thể là cố tình vậy.
  • Cú va chạm khiến toàn bộ chỗ nước trong bình trút xối xả xuống người Hinata. Một bên ống tay áo cô ướt mèm, bị bất ngờ cô không làm chủ được đánh rơi luôn chiếc bình xuống sàn.
  • Tệ thật! Hôm nay sao xui xẻo thế, lần thứ hai cô va phải người khác khi đưa nước về phòng.
  • Lại thêm một chiếc bình bị vỡ tan tành tả tơi.
  • Cũng may không phải nước nóng, nếu không cô bị bỏng chắc.
  • Hai người lúng túng một lúc mới nhớ ra mình cần làm gì.
  • Dưới sàn nhà nước lan ra lênh láng, cộng vô số mảnh vỡ của chiếc bình.
  • Mikoto hoảng hốt nhận ra mình vừa mới gây ra tai nạn. Bà cuống cuồng lên tiếng xin lỗi. Trong khi Hinata đưa tay lau nước trên ống tay áo.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Thôi chết, ướt hết cả rồi. Cô có bị sao không? Xin lỗi tôi không cố ý.
  • Vừa nói, Mikoto vừa hấp tấp lấy chiếc khăn tay trong túi, lau ống tay áo cho cô. Hành động của bà khiến cô ngẩn người một lúc.
  • Hinata quan sát người phụ nữ đối diện, một cảm xúc kì lạ dâng trào. Từ trước tới nay chẳng ai dám đụng chạm vào cô, chưa kể nói những lời dễ nghe đến thế.
  • Mikoto trong chiếc váy sang trọng, toát lên vẻ quý phái. Mái tóc ngắn tém xoăn nhẹ màu hạt dẻ làm ánh lên nét hiền hòa, phúc hậu trên gương mặt thánh thiện.
  • Ở bà vừa có nét đằm thắm, dịu dàng truyền thống, lại vừa toát lên sự linh hoạt, nhanh nhẹn của một phụ nữ hiện đại. Từ vóc dáng, gương mặt, bước đi, giọng nói đều toát lên sự thanh xuân, tươi trẻ.
  • Hinata đoán chắc người phụ nữ này xuất thân từ gia đình danh giá. Tuy nhiên điều làm cô không khỏi ngỡ ngàng là cách cư xử rất tử tế và lịch sự của người này. Không giống mấy vị phu nhân kia, lớn tiếng quát mắng hay một mực đổ lỗi về phía người khác nếu như có lỡ xảy ra trường hợp tương tự như vầy.
  • Nhận ra mình nhìn chằm chằm người ta thật thiếu tôn trọng. Hinata vội đưa tay ngăn người phụ nữ không cho tiếp tục nữa. Mikoto dừng lại, nhìn cô vẻ e ngại.
  • Có phải cô không hài lòng?
  • Sợ Mikoto hiểu lầm, Hinata lập tức lắc đầu, xua tay. Ý nói cô ổn. Bà không cần phải làm thế.
  • Ngạc nhiên ghê Mikoto hiểu những gì cô muốn truyền đạt.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Cô thật không sao?
  • Mikoto hỏi thái độ thăm dò.
  • Hinata liền mỉm cười gật đầu. Mikoto hiểu ý thả tay xuống. Nhưng vẫn chưa hết bứt rứt trong lòng.
  • Đoạn cô ngồi xuống, định dọn dẹp sạch sẽ mấy mảnh thủy tinh. Thấy thế người phụ nữ cũng ngồi xuống, vì đang mặc đầm nên cử chỉ của bà không được đẹp cho lắm.
  • Kinh ngạc trước hành động đó, Hinata vội đỡ lấy hai tay dìu Mikoto đứng lên, trước khi bà ngồi xuống cùng nhặt mảnh vỡ với cô.
  • Thêm lần nữa Mikoto e dè nhìn cô. Không mất thời gian, cô vội Khoa chân múa tay, cố diễn đạt sao cho Mikoto hiểu.
  • Hinata
    Hinata
    Cô không cần làm đâu. Cứ để đó cho cháu.
  • Mikoto nhìn cô chằm chằm, nửa ngạc nhiên, nửa vẫn cảm thấy áy náy trong lòng. Hinata khác với những cô gái trước kia bà gặp, cô biết kính trên, rộng lượng bỏ qua, đặc biệt luôn nở nụ cười hiền hòa. Quan sát Hinata cặm củi lau sàn nhà, cảm thấy không thể để cho cô chịu thiệt thòi, trong khi lỗi là do mình. Mikoto muốn làm một cái gì đó cho cô.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Này cô gái.
  • Hinata ngẩng mặt lên nhìn bà, vô tình để lộ cái bớt trên má. Cô lập tức cúi mặt xuống, vờ vịt nhặt mảnh thủy tình muốn giấu nó đi. Thoáng bất ngờ nhưng Mikoto không nhiều chuyện, bà rất tế nhị đưa ra một yêu cầu:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Nếu có gì tôi có thể giúp, cứ nói. Hay là tôi mua chiếc áo khác cho cô nhé! Nó bẩn rồi!
  • Hinata
    Hinata
    Không cần đâu.
  • Cô lắc đầu từ chối, lấy lại bình tĩnh cô ngẩng lên, nụ cười nở rộ thể hiện lòng biết ơn thành ý của bà, rồi ra dấu chỉ tay:
  • Hinata
    Hinata
    Bác vội thì đi trước đi, cháu không cần gì đâu. Lát nữa nó sẽ khô, nhanh thôi.
  • Cô chỉ vào chỗ ướt mà nói.
  • Cô dùng ngôn ngữ của người khiếm thích vậy mà như tâm linh tương thông. Mikoto hiểu hết, bà mỉm cười trao cho cô nụ cười hài lòng.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Nếu cô đã nói vậy, tôi xin phép đi trước. Một lần nữa xin lỗi cô.
  • Hinata cười tươi, khẽ gật đầu. Người phụ nữ cũng lịch sử cúi đầu chào cô. Đoạn bà nhấc chân đi ra khỏi cửa. Cô nhìn theo một chút rồi ngồi xuống làm nốt việc cần làm.
  • Chiếc túi chưa được kéo khóa, bị nghiêng sang một bên, làm rơi vật gì đó ra ngoài.
  • Cô đang gom các mảnh vở lại với nhau. Bỗng phát hiện ra người phụ nữ kia vừa làm rơi đồ. Hinata vội lượm nó, vừa đứng lên chưa kịp trả lại cho bà. Mikoto đã leo lên xe đi mất. Cô định bụng đuổi theo nhưng rồi lại thôi, vì còn phải lau dọn cho xong sàn nhà, rồi đi lấy nước về cho hắn.
  • Cô đã đi quá lâu rồi.
  • Nhưng vẫn không an lòng. Cô đấu tranh mãi mới dám mở chiếc túi nhỏ ra xem, liệu có thấy địa chỉ nhà hay số điện thoại của Mikoto hay không.
  • May quá có địa chỉ được ghi trong thẻ chứng minh của bà. Đang mải mê ngắm khuôn mặt thánh thiện trong tấm thẻ, chợt cô để ý thấy có một tấm hình nhỏ được đặt phía sau thẻ chứng minh.
  • Là một cậu bé.
  • Ấy! Sao người này giống...?
  • Cô cảm thấy ngờ ngợ khi trông thấy tấm hình cậu bé siêu dễ thương. Rất giống một người, cô không chắc, chỉ là nghi ngờ thôi.
  • Giật mình khi phát giác ra tọc mạch chuyện người khác là chuyện không nên có. Chưa kể còn mở đồ người ta ra xem khi chưa được cho phép. Hinata vội đóng chiếc túi lại. Cất vào túi quần, tự nhủ sau khi về nhà, tiện đường sẽ tìm người phụ nữ trả lại cho bà.
  • Cô quay lại với công việc, nước đã được lau khô. Các mảnh vỡ được lượm lặt thật kĩ càng chả sót mảnh nào, xong xuôi cô cuống cuồng chạy ra căn tin lần nữa.
  • Nước! Cần phải lấy nước.
  • Không biết hắn có nổi khùng khi cô đi lấy nước lâu đến thế không?
  • Cô vừa quay đầu chạy ra khỏi cửa chính. Cùng lúc cậu tiến tiến tới đại sảnh.
  • Cả hai lại không gặp nhau. Cậu rẽ bên trái tới bãi đỗ xe. Còn cô rẽ tay phải thẳng tiến tới căn tin.
14
Chương 68: Người phụ nữ kỳ lạ