(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 64: Gaara đến bệnh viện gặp Sasuke
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Như đã nói sau khi tan học Gaara ghé qua bệnh viện thăm Sasuke. Không vội vàng như cô, cậu có đủ thời gian nên cứ thong thả. Trong khi Hinata hối hả mong kịp chuyến xe đầu tiên, thì cậu lại ung dung vi vu trên con chiến mã của mình.
  • Không biết liệu định mệnh có an bài, để cả hai gặp mặt nhau trong hoàn cảnh không ai ngờ đến?
  • ...
  • Buổi trưa, trời nắng chói chang.
  • Gaara chậm rãi cho xe vào bãi đỗ. Sau khi chọn được một vị trí ưng ý, cậu cho xe vào chỗ một cách ngay ngắn. Gạt chân chống, tắt động cơ, tháo mũ bảo hiểm ra khỏi đầu. Gaara nhìn hồi lâu tòa nhà trước mặt, nén tiếng thở dài rồi mới bước xuống xe. Đeo túi xách một bên vai, chỉnh chu lại tinh thần, mọi thứ đã xong xuôi. Gaara bắt đầu rảo bước đi vào trong bệnh viện. Theo hướng phòng thăm khám mà thẳng tiến.
  • Nên bắt đầu như thế nào đây? Gaara phân vân, cậu có chút ái ngại mỗi lần nói chuyện riêng với Sasuke. Thật bối rối khi chỉ có mỗi cậu và hắn ở cùng nhau. Thú thật từ trước đến giờ cả hai ít tâm sự riêng lắm, hầu hết hai người đều thấy thiếu thoải mái là khi ở cạnh nhau. Một phần do cả hai đều có chung màu tính cách, trầm và ít khi để lộ cảm xúc của mình. Phần nữa là cả hai thường bất đồng quan điểm, mỗi lần bàn luận là y như rằng sẽ có tranh cãi, chẳng dừng lại được. Chưa hết cậu vẫn chưa dứt khoát được về chuyện của lọ lem.
  • Vừa đi vừa nghĩ cậu tới quầy tiếp tân từ lúc nào. Sau cuộc hỏi han ngắn ngủi, người ta chỉ dẫn cho cậu đi lên lầu hai. Ở đây không lớn lắm nên rất dễ dàng và nhanh chóng Gaara tìm được phòng mà Sasuke đang nghỉ.
  • Lúc này, Sasuke ngồi tựa lưng vào đầu giường, luôn ở trạng thái sẵn sàng chào đón Hinata. Hắn ngồi yên lắng nghe tiếng chuông cũng như chờ Hinata gõ cửa. Bỗng tiếng bước chân gõ xuống nền nhà mạnh đều ở bên ngoài vọng đến tai hắn.
  • Sasuke quay đầu nhìn về cửa, khẽ nghiêng đầu hiếu kỳ xem vị khách viếng thăm mình là ai. Bởi hắn biết rõ đó không phải cô.
  • Gaara ngừng bước, đứng đối diện trước cửa phòng Sasuke. Vừa đưa tay chạm vào núm cửa, chưa kịp mở nó ra, bất ngờ chiếc điện thoại di động màu bạc nằm trong túi chợt rung lên, kêu ù ù.
  • Theo lẽ thường khi có cuộc gọi đến, mọi người sẽ vồ lấy điện thoại, kiểm tra số và bấm nút nghe. Nhưng cậu chỉ trân trân nhìn vào nó khi móc nó ra khỏi túi, người gọi đến lại là người cậu không muốn nói chuyện, cậu để mặc cho đường dây tự ngắt. Vẫn nhìn nó chằm chằm, lấy làm kinh ngạc vì sự thờ ơ của bản thân. Sửng sốt thì hơi nghiêm trọng. Ngớ ngẩn có lẽ thích hợp hơn. Mặc kệ. Năm hồi chuông. Sáu. Bảy. Tám. Chiếc di động vẫn dai dẳng kêu ù ù giận dữ. Nó đổ chuông tới tận mười bốn hồi chuông rồi mới bực bội từ bỏ.
  • Thở dài, Gaara cho điện thoại trở lại túi, vừa định đưa tay nắm tay cầm, chuông lại reo.
  • Chính sự khó chịu đã dụ dỗ cậu móc nó ra lần nữa, lại thêm một người cậu chẳng có hứng tiếp chuyện. Chiếc điện thoại cứ réo vang ngay trên tay cậu. Thật tình cậu chỉ muốn tắt máy cho xong. Nhưng không thể, dù không thích cũng buộc phải nghe, anh trai cậu gọi tới, chắc có chuyện gì đó?
  • Gaara bấm máy, càu nhàu bực bội.
  • Gaara
    Gaara
    Gọi có chuyện gì thế?
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Gaara này.
  • Chất giọng trầm trầm bên kia cũng cộc cằn và ngắn gọn không kém.
  • Cậu xoay người bỏ đi, tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện.
  • Trong khi đó Sasuke tỏ ra khó hiểu, cứ tưởng tới tìm mình, hóa ra không phải. Chắc ai đó đi ngang qua phòng hắn thôi.
  • Bóng cậu cuối hành lang cứ xa dần, lúc này Hinata mới hấp tấp chạy tới. Thở một hơi dồn dập, cô mới đưa tay gõ cửa.
  • Ở trong phòng hắn bỗng dưng thấy xốn xang. Trái tim nhảy dựng lên. Đúng là cô rồi.
  • Hinata
    Hinata
    Tôi vào được không?
  • Sasuke
    Sasuke
    Ừ! Mời vào.
  • Giọng thân mật hắn đáp ngay.
  • Cánh cửa mở ra, Hinata nhìn ngó bên ngoài một lúc. Chắc chắn không có ai để ý tới mình mới bước vào. Nhìn có vẻ lén lút, nhưng để an toàn nên lần nào đến, cô đều phải quan sát xung quanh thật cẩn thận. Xem có ai không mới dám mở miệng hỏi hắn.
  • Hinata
    Hinata
    Anh thế nào rồi? Hôm nay có gì mới không?
  • Cô hỏi, khi khép xong cửa.
  • Sasuke
    Sasuke
    Vẫn như mọi ngày, ảm đạm, buồn chán.
  • Hắn bỗng mở lòng than vãn.
  • Sasuke
    Sasuke
    Tôi muốn được sớm nhìn thấy.
  • Hinata ngẩn người, cảm thấy kì lạ. Chưa thấy hắn như thế bao giờ.
  • Sasuke
    Sasuke
    Mà hôm nay sao cô đến sớm thế?
  • Hắn gọi cô thoát khỏi suy nghĩ mông lung.
  • Hinata
    Hinata
    À! Mới đầu đầu học kì nên bài vở còn ít. Tôi tranh thủ tới sớm, dù gì cũng chẳng có việc gì để làm cả. Anh thấy phiền hả? Vậy mai mốt tôi sẽ đến đúng giờ.
  • Nghe xong hắn hứng khởi hẳn lên, vui mừng quá không kìm được cảm xúc cứ thế thổ lộ ra.
  • Sasuke
    Sasuke
    Ai nói tôi phiền. Cô đến sớm vậy thì quá tốt.
  • Sasuke hứng khởi thừa nhận. Nói xong bỗng tự hắn thấy ngại ngùng. Còn cô thì được một phen ngơ ngác.
  • Không khí đột nhiên có chút e ngại, im lặng lúc Hinata lấy lại sự thoải mái cho cả hai. Đúng hơn là muốn chuyển sang chủ đề khác, chứ cứ tiếp tục thế này chắc cô không tập trung làm được việc gì đâu.
  • Hinata
    Hinata
    Anh đã ăn cơm chưa?
  • Ngập ngừng cô hỏi. Hinata nhìn đồng hồ trên tay, đến giờ ăn trưa rồi nè.
  • Sasuke không nói gì, phải chăng còn chưa trở lại bình thường?
  • Không đúng, hắn bỗng trầm ngâm vẻ buồn rầu hơn là xấu hổ như vừa rồi. Điều đó khiến cô tự hỏi mình có làm điều gì sai?
  • Hinata vừa nhắc tới một chuyện mà hắn chẳng muốn bận tâm. Mỗi ngày luôn có một phần cơm trưa hảo hạng được đưa tới phục vụ cho hắn, toàn sơn hào hải vị, đồ bổ quý hiếm thôi.
  • Ngày nào cũng thế, mấy chốc hắn trở nên giống con lợn cho xem.
  • Khổ nỗi hắn ngán tới tận cổ mấy cái món đó lắm rồi. Hơn hết người nấu chúng lại là người mà hắn rất căm ghét.
  • Sao hôm nay chưa thấy đâu? Chắc là đến muộn.
  • Không phải tới muộn đâu, thực chất là chưa tới giờ, do hôm nay Hinata đến sớm hơn thôi.
  • Sasuke càng im lặng khiến cô càng bồn chồn, bứt rứt quá cô định mở miệng nói. Nhưng hắn đã nhanh hơn, dường như hắn cũng nhận thấy được mình làm cô bối rối.
  • Sasuke
    Sasuke
    Này Lọ Lem! Rót cho tôi ly nước.
  • Hắn yêu cầu nhằm chuyển sang vấn đề khác, thật tình chả muốn nói tới ba vụ ăn uống kia.
  • Một phen hú vía, nghe hắn nói cô nhanh nhảu đáp ngay.
  • Hinata
    Hinata
    Vâng! Có ngay đây.
  • Hinata đặt vội chiếc túi xuống ghế sofa. Quá quen thuộc với căn phòng này nên cô cũng chẳng để ý có một sự thay đổi nho nhỏ. Trước đây làm gì có cái ghế sofa này, nó mới được đặt ở đây từ sáng nay.
  • Là do hắn yêu cầu.
  • Dạo gần đây hắn quan tâm tới Hinata thái quá, sợ cô ngồi ghế gỗ khó chịu nên mới cho người mang tới đây chiếc ghế sofa dài có thể làm chỗ ngả lưng thoải mái. Hay có ý đồ gì khác thì chỉ có hắn mới rõ.
  • Hinata vẫn chưa phát hiện ra điều mới mẻ đó, nếu không đã hỏi hắn rồi.
  • Cô tiến tới bàn, nhẹ nhàng cầm bình nước lên. Tay cô đã khá hơn nhiều, chiếc bình trống không một giọt nước. Vội quay qua nói với hắn một tiếng.
  • Hinata
    Hinata
    Hết nước mất rồi! Anh đợi một lát nhé, tôi ra ngoài lấy nước.
  • Sasuke
    Sasuke
    Ừ!
  • Hắn gật đầu.
  • Sasuke
    Sasuke
    Cô đi đi.
  • Hinata cầm chiếc bình tiến đến cửa, cánh cửa khép lại khe khẽ, cô hướng thẳng xuống căn tin của bệnh viện. Cùng lúc này Gaara đang đi lại.
  • Temari
    Temari
    Gặp nhau đi! Gặp nhau đi!
  • Temari đan hai tay hồi hộp, miệng không ngừng lẩm bẩm mong hai người sẽ gặp mặt nhau.
  • Hành động rất hiếm thấy của cô bạn cộng sự không khỏi khiến Tenten chú ý, nửa thích thú nữa buồn cười. Không kìm nổi cảm xúc, Tenten bật cười khe khẽ, đưa tay che miệng cố gắng không để Temari nghe thấy. Đáng tiếc Temari đã phát hiện, cô nàng tóc vàng vội quay sang. Hai tay chống hông, mặt nghiêm nghị nhìn Tenten, lông mày cau lại tỏ rõ khó chịu.
14
Chương 64: Gaara đến bệnh viện gặp Sasuke