(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 60: Gaara lại thẫn thờ
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata nhanh chóng sửa soạn để tới trường. Trước khi rời khỏi nhà, cô ấy không quên xắn tay áo lên làm vài việc vặt, mà Karrin còn đang bỏ bê đó. Mụ thấy vậy liền can ngăn, không cho cô đụng tay vào.
  • Tsunade
    Tsunade
    Hinata. Cứ để đó cho dì.
  • Giọng thân mật, mụ đề nghị:
  • Tsunade
    Tsunade
    Con tới trường nhanh kẻo muộn.
  • Thấy Hinata còn trơ ra đó, ngơ ngác nhìn mình. Tsunade giật cái chén Hinata đang nắm chặt, Hinata chẳng biết phản ứng ra sao cho phù hợp với hoàn cảnh. Quả thực quá bất ngờ. Không dám tin mụ vừa mới tranh làm việc nhà với cô.
  • Hinata vẫn đứng chình ình ở đó, chưa thôi ngơ ngác nhìn mụ. Tsunade đặt cái chén vào chậu rồi đẩy Hinata về phía bàn, lấy túi xách mang lên vai cho cô, rồi nhẹ nhàng bảo:
  • Tsunade
    Tsunade
    Đi nhanh kẻo trễ giờ. Chúc con có một ngày học tốt lành.
  • Mặc dù hết sức sững sờ, Hinata cũng chẳng dám phản đối, khi mà mụ đã kịch liệt đuổi cô đi như thế.
  • Thôi kệ, dù cho mụ có âm mưu gì đi chẳng nữa, thì cô cũng quyết tâm trong bụng, sẽ không bao giờ có chuyện bị mụ làm cho lung lay. Tốt thôi, cô sẽ tận hưởng thoải mái khoảng thời gian bình yên mụ cho cô. Rồi từ từ chờ đợi, cái đuôi cáo lòi ra như thế nào.
  • Nghĩ thế Hinata thấy tâm trạng phấn khích hơn. Cô vui vẻ nhấc chân tới trường. Ôi! Ngôi trường cô hàng yêu quý, cứu tinh tương lai của cô kia rồi. Trường đại học mang tên Konoha.
  • Vừa bước vào cổng trường, đập ngay vào mắt cô là cảnh tượng hàng trăm sinh viên đang chơi đùa nơi sân trường. Họ la hét ầm ĩ và xô đẩy lẫn nhau. Khung cảnh quá ồn ào, lũ sinh viên cười xả ga, tranh luận loạn xạ và xô đẩy nhau thô bạo. Có lẽ cô sẽ nghĩ đây là một cuộc ẩu đả lớn nếu không thấy nụ cười trêu chọc trên gương mặt bọn họ.
  • Tiến tới chỗ lối vào, Hinata đi ngang qua một cậu trai đang đứng một bên cửa, trên tay là xấp tờ rơi dày cộm. Cậu ta đưa cho cô một cái, theo phản ứng cô đưa tay đón lấy.
  • Hinata nhìn quanh, sau kì nghỉ trường bỗng nhiên náo nhiệt hơn nhiều. Đám sinh viên nghỉ phép về thăm nhà cũng đã trở lại bắt đầu kì học mới. Cô nhìn ngó một lúc, thì thấy một số đứa đang vò nát tờ rơi ngay sau khi nhận được. Chúng còn chưa bỏ chút thời gian để đọc nó là gì. Số nữa chăm chú xem xem đó là cái gì, chắc có sự kiện gì hay ho nào đó. Số khác thì đang tụm ba tụm bảy, bàn tán xì xào to nhỏ, thích thú cười ha hả.
  • Cảm giác quen thuộc khi được đặt chân tới trường thật khiến Hinata bồi hồi, xao xuyến. Chợt cô nhìn đồng hồ, thôi chết trễ mất cuộc hẹn với thầy chủ nhiệm. Không có thời gian để xem nội dung của tờ áp phích, cô vội bỏ nó vào ngăn bên ngoài túi xách, rồi vội vã đi về phía phòng giáo viên. Cô cần trình diễn trước mặt ông thầy Kakashi khi đến trường. Trình bày lí do lí trấu cho sự vắng mặt mấy ngày qua. Chỉ là thủ tục bắt buộc thôi, trước đó cô đã gửi giấy phép xin nghỉ rồi.
  • oOo
  • Gaara bỏ mặc tất cả, kể cả nỗ lực cố gắng giúp tâm trạng cậu tốt hơn của Naruto. Gaara vẫn không thay đổi được sự ủ rũ trên khuôn mặt, vẻ suy tư chưa bao giờ ám cậu lâu đến thế.
  • Đã một tuần sau vụ chạm trán hôm ấy. Gaara vẫn chưa tìm ra cô gái bí ẩn kia là ai. Thậm chí cậu đã liều lĩnh túc trực cả đêm tại phòng nhạc suốt một tuần, để chờ cô gái xuất hiện lần nữa.
  • Đáng tiếc cậu rơi vào thất vọng, những ngày sau đó, kể cả những ngày được cho là ma nữ sẽ đến, cô gái ấy cũng không lộ diện. Đợi chờ mòn mỏi cậu rơi vào khủng hoảng như lúc này đây. Suy nghĩ không thông suốt, cứ mãi bị hình ảnh huyền bí kia ám ảnh.
  • Gaara biết rõ việc mình làm thật ngu ngốc, nhưng cậu mặc kệ ai nói gì mặc họ, cứ coi cậu là kẻ ngốc nghếch cũng được. Chả sao, hiếu kỳ không có gì sai trái, chưa kể chuyện này có thật sự bí ẩn hay chỉ do cậu tưởng như thế.
  • Cùng may cậu còn có đủ lý trí, để dừng lại hành động ôm cây đợi thỏ đó.
  • Có lẽ cậu nên từ bỏ thì hơn.
  • Ngồi nghĩ vu vơ tại bàn làm việc của mình, cậu bỏ qua thế giới của những người xung quanh. Cho tới khi sự lơ là của cậu làm ảnh hưởng tới người khác. Giọng nói quen thuộc kéo cậu ra khỏi thế giới ảm đạm kia.
  • Neji
    Neji
    Gaara!
  • Lần thứ nhất cậu vẫn ngồi thừ ra đó.
  • Neji
    Neji
    Gaara!
  • Lần thứ hai giọng nói chưa đủ cuốn hút, khó gây sự chú ý với cậu.
  • Neji
    Neji
    Gaara!
  • Neji lớn tiếng hơn, gần như thét lên, cậu giật mình. Gaara hoang mang nhìn mọi người trong phòng, như kẻ khù khờ chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra.
  • Tất cả đều nhìn cậu một cách kì lạ.
  • Gaara
    Gaara
    Chuyện gì thế?
  • Cậu lúng túng hỏi khi nhận ra những ánh mắt không bình thường, đang chiếu thẳng vào tim đen của mình.
  • Neji
    Neji
    Chúng ta đang họp.
  • Neji khẳng định.
  • Neji
    Neji
    Cậu không tập trung, có điều gì phiền não à?
  • Neji nhìn chằm chằm như tra khảo cậu.
  • Gaara
    Gaara
    À! Chuyện đó, mọi người nói tới đâu rồi nhỉ?
  • Gaara luống cuống đảo mắt nhìn xuống xấp tài liệu ngay bàn. Tay lóng ngóng lật từng trang như để tìm xem vấn đề đang dừng tại đâu.
  • Shikamaru
    Shikamaru
    Xong rồi!
  • Shikamaru uể oải nói. Cậu ngừng lại khi nhận ra hành động dở hơi của mình. Cậu cần gì phải bối rối đến thế, cứ bình thường có phải hơn, dù gì tất cả đều đã biết cậu có vấn đề.
  • Thế nhưng cậu chả biết làm thế nào ngoài việc lẩn tránh nó.
  • Gaara
    Gaara
    Vậy tớ đi trước.
  • Gaara chồm dậy đi ra khỏi phòng, bỗng tiếng Neji gọi lại.
  • Neji
    Neji
    Gaara! Nói chuyện chút. Tớ nghĩ đến lúc chúng ta chia sẻ những vấn đề khó khăn với nhau.
  • Đoạn anh quay sang hỏi những người còn lại:
  • Neji
    Neji
    Các cậu thấy sao?
  • Cuối cùng sau bao nỗ lực cố làm ngơ, tỏ rõ không hay biết gì trước biểu hiện khác thường của bạn. Neji đã lên tiếng.
  • Không ai trả lời, đồng loạt gật đầu đồng tình. Cậu đứng đó lưỡng lự giây lát.
14
Chương 60: Gaara lại thẫn thờ