(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 59: Thật đáng nghi ngờ
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Karin
    Karin
    Con mệt rồi! Nghĩ chút không được hay sao, mà mẹ quát con?
  • Ả tức tối vùng vằng với mẹ. Giọng trách móc ả nói:
  • Karin
    Karin
    Hơn nữa nó về rồi, việc gì con phải làm? Cứ giao cho Hinata hết chẳng phải là xong.
  • Tsunade
    Tsunade
    Đừng có ỉ vào người khác mãi như thế. Hinata mới xuất viện còn chưa khỏe hẳn. Nó cần nghỉ ngơi, làm có chút việc nhà cũng cằn nhằn là sao? Bộ việc đó khó đến thế hả? Mấy việc cỏn con đó còn không làm nổi, mày làm được việc gì nữa? Lớn rồi không làm được cái tích sự gì như Hinata, ít ra cũng biết cầm cái chổi mà quét nhà chứ. Mày con ai mà vừa dốt vừa lười thế? Đã không thông minh như Hinata thì cũng nên nết na, thùy mị may ra mới được người ta thường để ý. Mày chỉ được cái dung mạo là học mẹ, còn lại mày chẳng học được thứ gì tốt đẹp nữa hay sao?
  • Tsunade mắng ả một tăng, mụ cố tình nói lớn. Giọng nanh nọc để cho cô nghe thấy, mụ chắc chắn cô đang nghe và nghe rất rõ lời mụ nói. Mụ cười thầm vì kế hoạch cao siêu của chính mụ. Tsunade đắc chí, chắc chắn kế hoạch của mụ sẽ thành công. Mụ chìm trong thế giới tưởng tượng của mình. Mặc kệ chả thèm để ý tới khuôn mặt cực sốc không thốt nên lời của Karin.
  • Tóc đỏ nhìn mụ chằm chằm, không thể tin nổi mẹ vừa mới nói với ả những lời cay nghiệt đó.
  • Chưa bao giờ mụ nói những lời đó với ả. Chưa bao giờ mụ dùng thái độ chỉ trích, đay nghiên kia. Chưa bao giờ mụ bênh vực hay tốt bụng với Hinata.
  • Những điều ấy khiến ả hồn vía lìa khỏi xác, vì không thể chấp nhận nổi sự thay đổi khó ngờ của mẹ. Karin vừa tủi thân, vừa tức tối, ả đưa tay đấm ngực. Rõ là tim ả đang đập loạn xạ, có khi lại chẳng nghe thấy tiếng trống gõ.
  • Một lúc sau, mụ nhìn lại con gái, người vẫn chưa hết bàng hoàng trước sự việc. Ả còn ngồi lì ra đó, chưa buồn nhấc mông lên. Không muốn giải thích dài dòng hay có ý xoa dịu ả, mụ độp ngay thêm câu nữa:
  • Tsunade
    Tsunade
    Con liệu hồn đó, còn gây khó dễ với Hinata thì cẩn thận với mẹ.
  • Karin đưa mắt nhìn lại mụ, không nói được gì, lời tuyên bố hùng hồn thế kia mà.
  • Tsunade
    Tsunade
    Mau chuẩn bị tới trường, tối về làm nốt cho xong.
  • Dứt lời mụ bỏ vào phòng, để ả sừng sờ. Ở trên kia Hinata cũng không khỏi hoang mang. Còn hai thiên thần nhìn nhau khẳng định Tsunade đang có mưu mô nào đó.
  • Không bao giờ mụ tự dưng cư xử khác thường như thế. Thật đáng nghi ngờ!
  • oOo
  • Người ta chưa từng thấy một Gaara ủ rũ, thiếu sức sống như lúc này.
  • Bước chậm rãi trên hành lang tấp nập người qua lại, khuôn mặt cậu để lộ vẻ nghĩ ngợi. Gaara thực sự băn khoăn, chả còn tâm trạng mà để ý tới mấy ánh nhìn tỏ vẻ hiếu kỳ đang nhìn. Cứ như chỉ có mình cậu độc bước.
  • Chưa bao giờ cậu như thế này. Cô gái kia thật khiến cậu hao tâm tổn sức. Chưa tìm ra lời giải thích, cậu vẫn chưa yên lòng.
  • Gaara với tâm trạng nặng nề bỏ qua các mối bận tâm khác. Cậu bước đi với cái đầu trống rỗng. Chốc chốc trong cái màn hình trống rỗng ấy thấp thoáng hiện lên hình ảnh mờ ảo của cô. Cậu lắc đầu xua đi hình ảnh đó, bỗng tiếng oang oang của Naruto vang lên phía sau cậu.
  • Naruto
    Naruto
    Hey! Gaara!
  • Rồi tóc vàng chạy tới quàng vai cậu. Như người mới ốm dậy, Gaara không giữ được thăng bằng bước vẹo chân suýt ngã về phía trước.
  • Bị bất ngờ cậu tỉnh ra. Trông sắc mặt khó coi của bạn, Naruto nhìn cậu vẻ hồ nghi.
  • Naruto
    Naruto
    Trông cậu thất thần thế? Bị làm sao à? ốm hả?
  • Sững người một lúc, khi bị Naruto hỏi dồn dập. Cậu thoáng chút ngập ngừng trả lời, cố gắng tránh dấy lên sự nghi ngờ cho Naruto:
  • Gaara
    Gaara
    Nhìn tệ đến thế cơ à?
  • Vừa đưa tay sờ mặt cậu vừa nói:
  • Gaara
    Gaara
    Tớ đang mải nghĩ tới một chuyện, chả để ý gì cả.
  • Đoạn cậu quay qua nhắc nhở bạn:
  • Gaara
    Gaara
    Mà này, lần sau đừng có hành động kiểu đó. Dọa chết người khác đấy!
  • Naruto
    Naruto
    Gì cơ?
  • Naruto miệng mở to, ngỡ ngàng khi bị tấn công trở lại. Đứng trơ ra tại đó, chờ một lời nói thêm từ Gaara, thế nhưng cậu đã bỏ đi ngay sau khi nói.
  • Chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa, Naruto gãi đầu bứt rứt, đoạn chạy theo Gaara. Vẻ mặt cậu ta thay đổi 180 độ, hớn hở, vui vẻ như mọi khi.
  • Điệu bộ hồn nhiên ấy thật khiến người ta ghét.
  • Naruto
    Naruto
    Kỳ nghỉ thế nào? Cậu biến đâu mất tăm khiến bọn này tìm chả được, gọi điện cũng chả nghe máy.
  • Naruto lại quàng tay qua vai Gaara hỏi. Cả hai cùng bước, Naruto phấn khích muốn biết kỳ nghỉ của Gaara.
  • Gaara
    Gaara
    Không có gì đáng để cậu lưu tâm đâu, nó khá tệ so với tớ.
  • Cậu đáp gọn, rồi im bặt, rõ chẳng muốn Naruto làm phiền trong lúc cậu suy nghĩ.
  • Mặc dù thấy ngỡ ngàng với cách cư xử kì lạ của bạn. Thế nhưng Naruto chẳng biết làm gì hơn, có ép cậu cũng không chịu nói ra. Có khi lại làm cho tình trạng thêm tồi tệ.
  • Có nhiều lúc chàng trai lạc quan, vô lo vô nghĩ này cũng rơi vào trầm lặng không kém người ta. Naruto chỉ biết ngậm chặt miệng mà bước bên cạnh Gaara, với một dấu hỏi to đùng trong đầu.
14
Chương 59: Thật đáng nghi ngờ