(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 58: Thái độ đáng ngờ
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hai ngày sau đó, không ai trong ba mẹ con mụ tới tìm cô làm phiền. Hinata thấy biết ơn vì điều đó. Chưa bao giờ cô có cơ hội được nghỉ ngơi thoải mái như lúc này. Có chút tiếc nuối, nhưng cô biết không nên kéo dài điều đó mãi.
  • Hôm nay khi đã cảm thấy khá hơn, Hinata quả quyết cần phải xuất viện rồi. Dù hắn vẫn có ý muốn cô ở lại, cho tới khi bình phục hoàn toàn. Thế nhưng, cô khăng khăng mình phải về nhà. Dù cô biết rõ điều gì đang chờ đợi mình, nhưng cô không thể trốn tránh mãi như thế. Điều gì cần đối diện thì phải đối diện. Hơn nữa, cô cũng cần đến trường, nghỉ học quá nhiều có thể ảnh hưởng tới kết quả nhận học bổng của cô. Cũng may những ngày cô nằm viện trùng hợp lại là những ngày nghỉ của trường.
  • Sasuke sau cùng không còn lý do nào để Hinata thay đổi chủ ý. Những gì cô nói hoàn toàn có lý và hết sức thuyết phục. Hắn đành ngậm ngùi để cô đi.
  • Sự lo lắng trong Sasuke chưa bao giờ dừng lại. Hắn biết cô đang có điều gì đó che dấu, không muốn để người khác biết. Dù đã tìm mọi cách thăm dò, thế nhưng lần nào cũng đều bị cô nhận ra. Cứ thế cô tinh quái lách sang vấn đề khác.
  • Hắn bất lực tự suy diễn: 'Cô vẫn chưa tin tưởng hắn'.
  • oOo
  • Như mọi lần, Hinata luôn hít thật sâu mới đưa tay mở cửa vào nhà. Cánh cửa mở ra, lập tức ánh nhìn đay nghiến Karin nhắm thẳng vào cô. Ả đang cầm máy hút bụi, dọn dẹp nhà cửa ư?
  • Hinata thoáng kinh ngạc trước điều mình thấy.
  • Thấy Hinata, ả ném vội máy hút bụi xuống. Một tiếng 'bịch' nhức tai, hai tay chống hông, ả rống lên chửi:
  • Karin
    Karin
    Còn đứng trơ ra đó mà nhìn à? Mau vào làm việc của mày đi.
  • Karin quát lên:
  • Karin
    Karin
    Hãy Lau chùi, dọn dẹp nhà cửa ngay cho tao. Còn đống chén bát tốt qua chưa rửa kìa. Nhanh nhanh cái chân lên.
  • Thấy cô còn dậm chân tại chỗ ả lại gắt lên, giọng chanh chua như giấm thật khó nghe.
  • Cô chẳng nói gì, đóng vội cửa, chầm chậm tiến vào trong. Trong lòng thấy thỏa mãn vô cùng, chẳng lấy gì làm đều, không hề tức giận hay căm phẫn Karin. Ả càng chửi từng nào cô càng khoái chí cười thầm từng ấy. Được nhìn thấy hình ảnh xấu xí của Karin, e rằng đây là lần đầu cũng như lần cuối. Cô lâng lâng vui sướng xiết bao. Sau bao năm, cũng có ngày cô khiến cả cái gia đình này chao đảo khi không có mình.
  • Cô cứ nghĩ ả rẽ lao tới túm tóc, ghì đầu cô xuống sàn cơ đấy. Xem ra không giống với tưởng tượng của cô tí nào. Chẳng thú vị chút nào, có đúng là Karin không thế?
  • Karin
    Karin
    Còn đống đồ trên kia, đem ra phơi ngay. Mà trước tiên vào chuẩn bị ngay bữa sáng. Mau lên! trễ giờ học của tao rồi.
  • Ả nói vọng theo khi cô đi lên lầu. Hinata chẳng phản ứng gì, cứ băng băng đi lên không thèm quay lại nhìn sắc mặt cau có của ả. Quả thực cô có cớ để mà bỡn cợt ả, nhưng ả đã khiến cô vui, vậy nên Hinata quyết định tha cho ả.
  • Nghe tiếng quát mắng của Karin, mụ mở cửa phòng bước ra. Cửa chưa mở miệng mụ đã bô bô mắng ngay kẻ gây sự:
  • Tsunade
    Tsunade
    Mới sáng ra đã làm ầm ĩ là sao?
  • Đoạn mụ thoáng trông thấy bóng Hinata nơi góc cua. Mụ thay đổi giọng điệu quan tâm, miệng tươi cười như thể mừng rỡ chào đón cô về nhà:
  • Tsunade
    Tsunade
    Hinata, về rồi hả con? Đã khỏe tí nào chưa? Có cần gì nói với dì một tiếng nhé!
  • Mụ nói lớn dường như cố tình để Hinata nghe thấy. Cô khựng lại, cảm thấy khó hiểu với thái độ của mụ. Mụ đang có ý đồ gì hay đơn thuần chỉ là lời thăm hỏi thông thường? Chút phân vân, thế nhưng Hinata tuyệt đối không thể nhìn lại hay tỏ rõ thái độ cho mụ thấy. Vờ không nghe thấy cô tiếp tục đi lên gác. Khi mụ không trông thấy nữa thì cô mới dừng lại. Hinata cố suy xét điều gì đang xảy ra, mụ bị làm sao thế, ăn phải thứ gì à?
  • Cô ngồi xuống bậc thang trên cùng, cố gắng giải mã những điều kỳ lạ chưa từng xảy ra đó. Lần đầu tiên cô nghe được một lời tự tế của mụ.
  • Mụ ngước mặt lên nhìn theo, mỏi hết cả cổ. Khi bóng cô không trong tầm mắt nữa, mụ bật nụ cười bí hiểm rồi quay sang Karin. Lập tức lông mày cau lại vẻ khó chịu, khi thấy Karin ung dung ngồi xuống ghế thư thái nghỉ ngơi. Ả đưa tay xoa bóp hai bên vai của mình, chẳng để ý tới mụ. Hình như ả cũng chẳng chú ý tới những gì mụ vừa mới nói với Hinata. Nếu nghe thấy chắc ả đã nhảy dựng lên trợn tròn mắt nhìn mẹ.
  • Tỏ ý không hài lòng, mụ tặc lưỡi, lắc đầu chỉ trích:
  • Tsunade
    Tsunade
    Dọn có cái nhà từ sáng tới giờ còn chưa xong. Mày định nghỉ học dọn nhà tới chiều luôn à hay sao còn ngồi chình ình ra đó. Có biết xấu hổ không hả con?
  • Giọng mụ khinh miệt, ả nhìn mụ tỏ rõ khó hiểu. Không chần chừ mụ mắng thêm vài câu:
  • Tsunade
    Tsunade
    Còn không mau lau cho xong sàn nhà.
  • Mụ quát lớn khiến ả giật mình, ngỡ ngàng nhìn mụ, bất động vài phút mới mở được miệng để chống chế.
14
Chương 58: Thái độ đáng ngờ