Giọng hắn tựa gió thoảng qua, rất nhẹ. Nhưng lòng lại nặng trĩu những suy nghĩ mông lung.
Nhân vật phụCũng may phát hiện kịp thời.
Giọng bác sĩ sáng sủa hơn, tình hình khá khả quan:
Nhân vật phụTạm thời đã qua cơn nguy kịch. Tuy nhiên chúng tôi cần phải tiếp tục theo dõi. Còn phải chờ kết quả chụp các lớp và MRI, để xem có để lại di chứng hay biến chứng nào không.
Tương lai Hinata chưa được hứa hẹn chắc chắn.
SasukeNguyên nhân là gì? Sao cô ấy lại bị như thế?
Giọng hắn lạc đi, muốn biết rõ điều gì xảy đến với cô gái tội nghiệp kia.
Nhân vật phụTheo kiểm tra sơ bộ, rất có thể cô ấy gặp tai nạn.
Bác sĩ đăm chiêu nói.
Hắn nôn nóng muốn biết rõ hơn nữa. Hắn cần biết cô đã trải qua điều khủng khiếp gì.
Nhân vật phụDựa vào các vị trí bị thương có thể do ngã cầu thang, hoặc bị xe...
Người đàn ông đưa ra suy đoán của mình, dựa trên những gì ông thấy.
Hắn lại ngắt lời bác sĩ.
SasukeÔng có thể ra ngoài.
Nghe tới đó, hắn không chịu thêm nữa, chẳng muốn nghe thêm bất cứ điều gì khiến tâm hắn loạn. Sasuke bóp nhẹ nơi thái dương, thật sự cảm thấy rối bời. Đầu hắn đột nhiên đau nhức khi cô gắng suy diễn những gì đã xảy ra với cô.
Phải chăng đó là lý do cô mất tích?
Một lúc sau, cảm thấy im lặng thật bức bối. Hắn muốn nghe giọng nói của cô. Cho nên nhân lúc không có ai dám sát, hắn trèo xuống khỏi giường mình. Mon men theo mép giường, tay mò mẫn tới giường Hinata. Loay hoay kéo chiếc ghế gần đó, ngồi xuống. Tay chạm vào tay Hinata muốn xem cô thế nào rồi.
Lạnh ngắt, cơ thể cô rất lạnh. Hắn nghe rõ hơi thở khó nhọc. Chắc cô đau lắm, dù không trông thấy gì nhưng hắn cảm nhận được cơn đau đang giày vò cô. Nắm chặt tay cô đặt lên miệng mình, đầu cúi thấp, hắn thì thầm lời cầu nguyện. Hinata đã dạy hắn cách cầu nguyện trong một lần hắn tò mò về cô.
Mặc dù hắn chẳng tin. Nhưng lúc này đây không hiểu sao hắn lại hành động như vậy. Phải chẳng vì cô? Hắn biết cô tin vào chúa trời, cô nói rằng 'tiếng chuông mang lại cảm giác bình an'. Cái đó chính hắn cũng cảm nhận được như thế.
Hắn thành tâm tới mức không để ý cô y tá đã bước vào.
Nhân vật phụXin lỗi, tôi cần tiêm thuốc cho cô ấy.
Nghe tiếng gọi hắn mới ngẩng đầu lên. Chẳng nói gì, tự động xê ra để y tá bước tới. Y tá nhẹ nhàng tiêm vào ống dẫn, được kết nối tới tay Hinata một loại dung dịch màu trắng trong. Từng giọt tí tách rơi, theo dòng chạy truyền vào cơ thể yếu ớt, nhợt nhạt ấy. Xong việc, cô ta quay sang bắt gặp hắn ngồi thừ người trên ghế, hướng nhìn về phía cô. Khá bất ngờ, hắn như thể khác Sasuke của những ngày thường. Hôm nay hắn mang lại cảm giác dễ gần, thân thiện ngoài sức tưởng tượng. Nhìn lại Hinata, y tá phần nào ngộ ra nguyên do cho sự thay đổi đó. Có chút chạnh lòng, nhưng không vì thế quên đi trách nhiệm của mình. Thật sự Hinata khiến cho người con gái này thầm ghen tị. Cười nhẹ như cười nhạo chính mình, cô gái cất tiếng, giọng quan tâm.
Nhân vật phụĐã khuya sao anh chưa ngủ?
Thời gian trôi nhanh quá, khiến hắn chẳng biết giờ đã vào đêm. Được hỏi hắn tỉnh ra, thoáng sững sốt khi biết.
SasukeĐó không phải việc cô cần quan tâm, cô ấy thế nào rồi?
Giọng lo lắng, Hắn hỏi ngay tình trạng của Hinata. Phớt lờ sự quan tâm từ người khác. Thay vì chú ý tới vấn đề nghỉ ngơi của chính mình, hắn để tâm tới tình trạng của cô hơn.
Nhân vật phụTôi đã tiêm thuốc giảm đau cho cô ấy. Cô ấy sẽ sớm khỏe lại thôi, anh đừng quá lo lắng.
Dường như thuốc đã ngấm và phát huy tác dụng. Hinata sau khi được tiêm xong thì trở nên yên tĩnh hơn hẳn. Có lẽ cơn đau đã dịu bớt đi nên khuôn mặt cô đã giãn ra đôi chút. Đôi môi mỏng mím chặt, chân mày vẫn còn hơi giật giật, phần tóc trước trán thấm đẫm mồ hôi...
Sasuke trong lòng rối bời. Từ khi biết cô, hắn đã phải đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Từ kinh ngạc này đến kinh hãi. Quả thực lúc này đầu óc có hơi hoảng loạn và lộn xộn. Chân tay luống cuống nhất thời không biết làm gì. Chỉ biết ngồi một chỗ nhìn chằm chằm vào gương mặt, mà dù muốn hình dung hắn cũng chẳng hình dung ra nổi.
Qua một hồi lâu, hắn vẫn ngồi bên cạnh giường Hinata. Y tá được yêu cầu đến túc trực cho hắn về đêm lúc hắn cần, cũng chỉ biết im lặng, chẳng ý kiến gì.
Cuối cùng không thể thờ ơ được nữa, y tá cần phải hoàn thành nhiệm vụ được giao. Giọng hối thúc, cô gái e dè nói với hắn.
Nhân vật phụAnh đi nghĩ đi, trời đã muộn lắm rồi. Thức đêm không tốt cho sức khỏe. Anh cần nghỉ dưỡng hợp lý như thế mắt mới mau chóng nhìn thấy.
Sasuke làm lơ lời khuyên bảo kia:
SasukeCô có thể ra ngoài được rồi.
Hắn đuổi cô y tá ra ngay lập tức.
Biết chẳng thuyết phục được hắn, Sasuke vốn không dễ bị lung lay. Cô gái lắc đầu bất lực, đành ngậm ngùi rời đi.
Nhân vật phụVậy Tôi xin phép ra ngoài, cần gì hãy gọi...
Cô ta quay đi bỗng dừng lại khi nhớ ra điều gì đó.
Nhân vật phụÀ! Tiện thể, nếu anh có ý định ngồi đó canh chừng cô ấy. Vui lòng cho tôi biết nếu cô ấy lên cơn sốt.
Hắn nghĩ mình nghe nhầm, hắn tưởng cô đã ổn rồi.
Nhìn thái độ hoảng sợ của hắn, y tá nhẹ giọng trấn an:
Cô gái cười nói tiếp:
Nhân vật phụLà do thuốc phát huy tác dụng thôi. Cô ấy có thể sẽ sốt để xuất hết vi khuẩn ra ngoài. Ngoài ra vết thương cũng có thể gây ra sốt, việc đó khá hệ trọng, mong anh hãy chú ý.
SasukeĐược! Tôi biết rồi, có gì tôi sẽ gọi cô.
Hắn nhẹ lòng hơn một chút.
Cô y tá nhìn hắn buồn bã, thường ngày hắn đối xử với những người khác có phần gay gắt. Nhưng với cô gái nằm đó lại khác xa một trời một vực.
Quả thực hắn đã động lòng cô gái kia.