(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 4: Kỷ vật bị mất
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata rời khỏi bữa tiệc, mà không hay biết mình đánh rơi mất sợi dây chuyền, kỷ vật của mẹ cô để lại. Đó là một vật rất vô giá với Hinata. Cô ấy nhanh chóng lên xe taxi và rời khỏi trường đại học. Khi bước xuống khỏi xe taxi, Hinata đã chạy nhanh để kịp vào nhà, trước khi mụ Tsunade trở về và trông thấy cô ở ngoài căn nhà, thay vì ở trong. Ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra với Hinata, nếu mụ dì ghẻ biết việc Hinata lén đến buổi dạ hội. Chắc chắn Hinata sẽ có một kết cục tồi tệ cho mà xem.
  • Đang hấp tấp chạy, Hinata buộc phải dừng lại, khi một gót giày mắc kẹt vào chiếc nắp cống.
  • Ôi mẹ ơi.
  • Cô thốt lên khi cơ thể mình mất thăng bằng, suýt ngã xuống vỉa hè. Sau khi điều chỉnh được trạng thái cân bằng. Hinata nhìn xuống, quan sát kỹ tình hình. Kế đến, cô ấy tháo dày, ngồi xổm, dùng hết sức để kéo chiếc giày lên. Chán thật. Chiếc giày không hề nhúc nhích dù cô đã cố hết sức. Thời gian đang trôi nhanh, khiến Hinata càng bồn chồn lo lắng. Cuối cùng cô ấy đành bỏ lại chiếc giày, mang chân trần chạy nhanh về nhà cùng chiếc giày còn lại được cầm trên tay. Hinata vừa bước đến cổng, lúc này Tsunade đang cho xe vào Gara. May mắn thay mụ không nhìn thấy cô. Hinata rón rén di chuyển, cố gắng không gây sự chú ý. Với cô chuyện đó quá dễ, cô vốn dĩ giống người vô hình. Hinata vào nhà thành công liền lao nhanh lên gác mái, nhảy lên giường đắp mền kín mít, giả vờ đang ngủ. Đúng như dự đoán, vừa vào trong nhà, mụ dì ghẻ đã mò lên gác kiểm tra. Mụ ta muốn biết Hinata có trốn đi chơi hay không. Khi chắc chắn cô đang nằm ngủ trên giường, mụ mới quay xuống phòng của mụ.
  • Ngay sau khi mụ dì ghẻ rời khỏi cánh cửa. Hinata mới ngồi dậy, nhanh chóng thay đồ để vào chỗ cũ. Xong xuôi cô mới phát hiện ra trên chiếc cổ trắng nõn nà, thiếu mất cái gì đó. Đưa tay chạm vào cổ, rồi cô giật mình, hoảng hốt khi không thấy sợi dây chuyền đâu nữa.
  • Trời bây giờ đã tối, Hinata hết đi qua rồi đi lại trong phòng. Đầu óc cô ấy ngập tràn những suy nghĩ phân vân và lựa chọn. Với nhiều người mất một món đồ trang sức là chuyện hết sức bình thường. Nhưng với Hinata thì lại là vấn đề lớn. Sợi dây chuyền chính là thứ quan trọng với cô. Nó không chỉ là kỷ niệm, nó còn là tài sản mà Hinata được thừa hưởng từ mẹ. Cảm giác mất thứ quan trọng rất khó chịu. Không suy nghĩ nhiều nữa, cô dứt khoát lao nhanh ra khỏi nhà. Cô ấy quyết định phải đi tìm sợi dây chuyền.
  • Đúng lúc này, hai cô con gái của Tsunade vừa bước xuống khỏi taxi. Khi Hinata chạy ra cổng vô tình chạm mặt họ. Hinata là một cô gái khéo léo, nên cô ấy dễ dàng xoay người, tránh được nếu không đã đâm trúng Karin, cô gái tóc đỏ. Hinata hiểu rõ tính nết của cô ta, đụng cái gì không vừa lòng là cô ta sẽ điên cuồng mắng người. Hinata đã quen và nắm rõ tính cách của ba mẹ con nhà mụ dì ghẻ. Vậy cho nên, cô luôn tìm mọi cách ít đụng chạm đến họ nhất, tránh mang họa vào thân.
  • Karin
    Karin
    Mày không có mắt quan sát hử?
  • Karin gắt gỏng mắng nhiếc, dù Hinata không hề đụng cô ta. Quả là vừa ngang ngược vừa vô lý. Thật ra lý do Karin có thái độ như thế là trong suốt bữa tiệc, không ai mời cô ta nhảy lần nào. Karin cứ thế mang khuôn mặt hậm hực trở về nhà. Khi bắt gặp Hinata, Karin muốn trút cơn giận dữ lên cô để giải tỏa sự bức xúc, khó chịu. Giọng điệu cùng sắc mặt của Karin, nếu ai lần đầu nhìn thấy đều sợ hãi và tránh xa hết mức có thể. Nhưng với Hinata, bây giờ cô đã miễn dịch với toàn bộ thái độ của ba mẹ con mụ dì ghẻ. Vẫn là sự im lặng thường lệ, không mở miệng nói lời nào, kết hợp với khuôn mặt không cảm xúc, tỏ ra đáng thương hại từ Hinata. Điều này đã quá nhàm chán khiến cho Karin không thể làm gì hơn. Cô ta mất hứng thú đành bước vào trong nhà với một cái nguýt dài dành cho Hinata.
  • Trong khi Karin gây sự với Hinata, Sakura đã bỏ vào nhà trước. Cô gái tóc hồng vừa bước vào nhà, mụ Tsunade đã lên tiếng chào đón.
  • Tsunade
    Tsunade
    Con gái yêu của mẹ về rồi. Bữa tiệc của con thế nào?
  • Nói rồi mụ hớn hở bước đến kéo tay Sakura. Cô gái vẫn đang đứng ngay cửa, còn rất chán nản nên chưa muốn bước vào nhà.
  • Tháo chiếc mặt nạ, ném phịch xuống sàn, giọng thất vọng Sakura trả lời:
  • Sakura
    Sakura
    Chán chết! Buổi dạ hội chẳng vui chút nào. Biết thế con chả thèm đến tham dự.
  • Dù trong buổi khiêu vũ, nhờ hóa trang thành công chúa Aurora cùng giọng nói có chút ngọt ngào. Sakura đã nhận được không ít lời mời từ các chàng trai. Tuy nhiên cô gái tóc hồng không hài lòng, vì người cô ta muốn nhảy cùng là Sasuke. Đáng tiếc, có rất nhiều cô gái tranh giành để được nhảy với hắn. Và không may cái người hưởng phúc đóng giả Sasuke không chọn Sakura. Cho đến khi tiệc tàn, Sasuke vẫn không thèm đoái hoài đến Sakura dù chỉ là một cái liếc mắt thoáng qua.
  • Tsunade
    Tsunade
    Sao vậy con gái? Có gì nói mẹ nghe. Ai đã làm con bực mình?
  • Tsunade nhẹ nhàng vỗ về Sakura.
  • Sakura
    Sakura
    Tẻ nhạt! Một buổi tối tồi tệ! Thật đáng ghét.
  • Sakura tiếp tục càm ràm, cùng một cái bĩu môi đầy tiếc nuối. Cô ta đã để cơ hội mê hoặc hoàng tử vụt qua. Nghĩ lại, đáng nhẽ lúc đó, Sakura phải quyết liệt, cần thiết nên dùng mọi thủ đoạn để mấy cô gái kia không đến gần Sasuke mới phải.
  • Đúng lúc này, Karin bước vào. Cô ta cũng ném chiếc mặt nạ xuống sàn, rồi ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa. Nhìn sắc mặt của hai con gái, mụ lên tiếng dỗ dành:
  • Tsunade
    Tsunade
    Có chuyện gì làm các con của mẹ không vui? Hãy nói cho mẹ biết, xem mẹ có giúp được gì cho hai đứa không nào.
  • Nghe mẹ hỏi, Sakura nén sự tức giận xuống. Dù sao chuyện cũng đã qua, có tiếc nuối, trách cứ cũng không thay đổi được gì. Sakura tự nhủ sẽ không bỏ lỡ, nếu có cơ hội tiếp cận Sasuke vào lần sau. Sau đó, Sakura nhìn Karin. Chuyện của bản thân còn chưa lo được, Sakura lại muốn gây sự với cô chị gái, giọng khinh thường ả ta nói:
  • Sakura
    Sakura
    Trong suốt bữa tiệc, không ai mời chị ấy nhảy. Chị ấy cứ đứng một mình trong góc phòng. Trông đến tội nghiệp.
  • Sakura nói không giấu nụ cười giễu cợt chị gái mình.
  • Karin
    Karin
    Sakura! Em muốn chết hử? Đừng có mà ăn nói hàm hồ.
  • Karin nhìn cô gái tóc hồng, với sự tức giận khi dám đem chuyện đó ra nói.
  • Sakura
    Sakura
    Những gì em nói đều là sự thật. Chị nên thừa nhận thì hơn. Dối lòng không tốt một chút nào.
  • Sakura làm biểu hiện khiêu khích đối phương.
  • Karin nghe tới đây không chịu được nữa, liền đáp trả một cách sắc bén không thua kém Sakura.
  • Karin
    Karin
    Còn em thì sao, bị hoàng tử Sasuke từ chối lần này đến lần khác. Nếu chị nhớ không nhầm em bị Sasuke phũ phàng tận ba lần.
  • Karin cười chế giễu Sakura.
  • Karin
    Karin
    Em nên xem lại bản thân mình, thua kém mấy cô gái kia chỗ nào. Tại sao hoàng tử lại không khiêu vũ cùng em?
  • Sakura thấy sự mỉa mai trong lời nói, ánh mắt của chị gái liền nổi khùng. Karin nhắc đến Sasuke làm Sakura thấy tổn thương và khó chịu. Ả ta muốn vồ tới túm tóc Karin, nhưng rồi nghĩ lại, ả hạ cơn giận xuống. Ăn miếng sẽ trả bằng miếng. Thế là ả lên giọng cười nhạo:
  • Sakura
    Sakura
    Ít ra em con có người mời nhảy, đâu có giống như chị. Ngay cả anh bồi bàn cũng không thèm ngó ngàng đến chị.
  • Karin
    Karin
    Em ăn nói cho cẩn thận. Đừng có lên mặt ta đây chỉ vì được một người đàn ông hạng thấp mời khiêu vũ. Nếu em có bản lĩnh và tài giỏi thì đã được hoàng tử chú ý đến.
  • Karin thực sự phát điên sau câu nói đầy khiêu khích của tóc hồng. Vậy nên cô ta không chút câu nể, nói toàn lời cay đắng.
  • Bốn mắt trừng lớn nhìn nhau như tóe ra lửa. Dù là chị em gái, ruột thịt, máu mủ nhưng có lúc họ không hòa hợp. Mọi chuyện bắt đầu từ khi cả hai đều thích cùng một người con trai. Lúc họ còn học trung học, không ai chịu nhường ai hết, họ tranh giành rất tàn khốc đến nổi cậu con trai đó phải tránh xa hai chị em càng xa càng tốt. Cô chị đanh đá chua ngoa, cô em cũng không kém cạnh gì cô chị. Đúng là học gì không học, lại học tính xấu của mẹ mình. Mụ Tsunade là một người cực xấu tính, nhưng trước mặt đàn ông lại tỏ vẻ ngây thơ thánh thiện. Chính cái bộ mặt giả tạo của mụ, khiến cha Hinata rơi vào tròng. Hai cô con gái Karin và Sakura cũng thừa hưởng điều xấu đó từ mẹ, nên trước mặt các chàng trai họ luôn đeo mặt nạ của sự giả tạo.
  • Tsunade
    Tsunade
    Hai đứa có thôi ngay không!
  • Tsunade không thể ngồi yên nhìn được nữa liền lên tiếng can ngăn một cuộc chiến. Mụ gằn giọng nghe thật đáng sợ, dù rất cưng chiều hai cô con gái diệu, nhưng đôi lúc Tsunade cũng nổi cơn điên khi cả hai làm mụ ta phận ý. Cả hai nguýt nhau thêm lần nữa rồi nhìn đi chỗ khác.
  • Thấy hai cô con gái đã thôi, Tsunade nói tiếp:
  • Tsunade
    Tsunade
    Hai đứa muốn uống chút gì không? Uống đồ mát cho hạ họa.
  • Nói rồi mụ hét lớn:
  • Tsunade
    Tsunade
    Hinata! Xuống đây tao bảo, nhanh lên.
  • Sakura
    Sakura
    Nó ra ngoài rồi.
  • Sakura lên tiếng nói cho mụ biết, khỏi mất công gọi vô ích.
  • Làm sao có chuyện đó? Mụ nhìn con gái thứ hai đầy ngờ vực. Nó ra ngoài khi nào mà mẹ không biết?
  • Karin
    Karin
    Nó vội vàng lao ra khỏi nhà, suýt nữa đâm trúng con.
  • Karin nói thêm vào:
  • Karin
    Karin
    Chắc là có chuyện gì đó gấp lắm. Trông bộ dạng của nó có vẻ nghiêm trọng.
  • Tsunade tức giận khi Hinata đã ra ngoài mà không xin phép mụ. Hơn nữa lại còn vào đêm khuya. Trong lòng mụ đã lên một kế hoạch trừng phạt cô thích đáng.
  • Hinata lang thang khắp con đường từ nhà đến nơi cô bước xuống xe taxi, cô mở to đôi mắt để tìm kiếm nhưng vô vọng, đứng trước chỗ chiếc giày cô bị mắc kẹt nó vẫn còn ở đó, lần này Hinata dốc toàn lực kéo nó lên. Hinata bật ngã về phía sau khi lôi được nó ra, rất tiếc gót giày gãy rồi rơi xuống cống. Nhìn chiếc giày bị mất gót trong Hinata có suy nghĩ xấu không biết lúc chiếc giày bị mắc kẹt sợi dây của cô có bị rơi xuống dưới đó hay không? Lắc đầu với suy nghĩ của mình, Hinata đứng lên tay cầm chiếc giày mắt nhìn xung quanh.
  • Có khi nào rơi trên xe? Hinata càng khó chịu hơn khi nghĩ đến những trường hợp xấu.
  • Gõ nhưng ngón tay vào nhau cuối cùng Hinata quyết định bắt xe quay lại trường với hi vọng cô sẽ tìm thấy sợi dây chuyền.
  • Bữa tiệc đã tan, trường bây giờ vắng vẻ không còn một bóng người. Nuốt nước bọt có chút rùng mình, một cơn gió thôi qua làm cô run lật bật, vì đi vội nên cô không mang theo áo khoác. Cố gắng di chuyển nhẹ nhàng không để cho bảo vệ phát hiện. Hinata đã có mặt tại hội trường nơi diễn ra bữa tiệc. Trong ánh sáng nhỏ nhoi chập chờn phát ra từ chiếc đèn pin cô lấy trong tủ đồ của mình. Hinata bồn chồn tìm kiếm trong tình trạng cảnh giác sợ bị phát hiện nếu bảo vệ vô tình đi tuần tra. Hội trường không lớn nhưng cũng không quá nhỏ. Hinata mở to con mắt mà vẫn không thấy đâu cả. Hinata mở rộng khuc vực tìm ra ngoài khu vực hội trường, nhà vệ sinh, hành làng cho đến ngoài khuôn viên, tất cả những nơi cô đi qua theo trí nhớ cô đều đã tìm hết nhưng đều không thấy, Hinata ngồi xuống bậc cầu thang vì thất vọng, cô ôm lấy cơ thể mình mà khóc.
  • Mình thật vô dụng, quà của mẹ cũng không giữ được. Nghĩ thế cô bật khóc nức nở.
  • Tenten
    Tenten
    Tôi không ngờ Hinata lại lao ra khỏi nhà vào đêm khuya chỉ để tìm nó.
  • Tenten
    Tenten
    Tenten cất tiếng nói, trong giọng nói ấy có chút tự trách bản thân sao lại làm rơi sợi dây chuyền.
  • Tenten cất tiếng nói, trong giọng nói ấy có chút tự trách bản thân sao lại làm rơi sợi dây chuyền.
  • Temari
    Temari
    Cô đang hối hận sao?
  • Temari đứng kế bên châm chọc người cộng sự của mình.
  • Cả hai luôn bên cạnh Hinata, khi thấy cô gái với mái tóc xanh dài rời khỏi nhà trong sự vội vã họ đã đi theo, họ không muốn có bất cứ điều gì xảy ra với cô.
  • Tenten quya nhìn Temari chối bay:
  • Tenten
    Tenten
    Ai nói cô thế, chỉ là tôi cảm thấy Hinata...
  • Temari
    Temari
    Hinata làm sao?
  • Temari vuốt cằm chờ đợi.
  • Tenten
    Tenten
    Không có gì!
  • Tenten đáp tránh cái nhìn có phần tự đắc khi Temari làm cô cứng lưỡi, Temari nở nụ cười chiến thắng.
  • Sau một lúc ngồi khóc, Hinata mới lững thửng đứng lên định ra về, bất ngờ tiếng hét phát ra từ đâu đó trong trường làm cô giật mình, đưa mắt nhìn xung quanh cô rùng mình một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Hinata muốn chạy nhanh ra khỏi trường, nhưng kì lạ thay chân cô lại đưa cô đi tìm nơi âm thanh rùng rợn đó phát ra.
  • Trên kia Temari nhìn Tenten rồi cả hai nhanh chóng đến nơi bắt nguồn của âm thanh. Một cảnh tượng khủng khiếp đập vào mắt hai cô gái là thiên thần hộ mệnh của Hinata.
14
Chương 4: Kỷ vật bị mất