(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 46: Hội chứng Lọ Lem 2
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Đâu chỉ có mình Sasuke điên cuồng với việc cô hộ lý riêng của mình mất tích không tin tức. Gaara chung cảnh ngộ chả kém gì người bạn của cậu. Nom sắc mặt xám xịt lúc này, đủ chứng mình Gaara đã trải qua sự mệt mỏi như nào khi không giải quyết được sự hiếu kỳ bị dồn nén lâu ngày, dẫn tới không kiểm soát nỗi sợ ám ảnh của nó.
  • Cô gái bí ẩn đó làm cậu nhọc công lo nghĩ.
  • Đây không còn là một nhiệm vụ nhàm chán như lúc đầu. Tìm kiếm chủ nhân của chiếc giày. Người đã cứu Sasuke, là chuyện vô cùng khó khăn.
  • Chính xác. Nó còn hơn thế nữa, cậu phải tìm ra câu trả lời làm cuộc sống vốn tẻ nhạt của cậu biến đổi.
  • Gaara quyết tâm phá tan sự bí ẩn đó bằng được. Sự quyết tâm đó là đây, cậu có mặt tại phòng hội từ rất sớm chỉ để bắt đầu cái việc làm được cho là bất khả thi đó.
  • Gaara nóng vội lục tung chiếc kệ sách trong phòng chỉ để tìm kiếm thứ cậu muốn tìm.
  • Bỗng cánh cửa mở ra và ngay sau đó Neji bước vào, ngạc nhiên khi trông thấy Gaara loay hoay chỗ kệ sách cao quá đầu.
  • Neji
    Neji
    Gaara!
  • Anh gọi, ngó xem cậu đang làm gì.
  • Neji
    Neji
    Đang tìm gì à?
  • Gaara dừng lại, những ngón tay nhanh nhẹn của cậu chợt lơ lửng trên chồng giấy tờ đã được phân loại.
  • Gaara
    Gaara
    Tớ muốn xem hồ sơ của sinh viên năm nhất. Cậu thấy nó đâu không?
  • Gaara đáp, xoay nhìn Neji.
  • Có chút hiếu kỳ, sao đột nhiên cậu lại muốn xem chúng. Thế nhưng Neji vẫn nhiệt tình chỉ giúp bạn. Không thắc mắc lý do.
  • Neji
    Neji
    Chúng nằm trên cùng, bên phải kìa. Chồng hồ sơ màu vàng ấy.
  • Theo đúng chỉ dẫn cậu với tay lên bê chồng giấy dày cộp đó xuống.
  • Nó khá nặng, Gaara loạng choạng sút làm đổ chúng. May cậu giữ được thẳng bằng kịp lúc, phản ứng nhanh nhẹn vẫn chưa bỏ cậu mà đi. Chí ít cô vẫn chưa tác động quá lớn khiến cậu mụ mẫm cả người.
  • Nhìn đồng hồ sơ này xem, nhiều hơn so với những năm trước, gần 300 sinh viên. Số lượng gấp đôi.
  • Xem ra đại học càng ngày càng thoáng hơn trong việc đưa ra chỉ tiêu tuyển chọn. Cơ hội được học tại đây cũng mở rộng cho nhiều đối tượng. Cũng có thể do những gia đình mới giàu lên nhiều như nấm. Cho dù là vì lí do gì thì cậu cũng chẳng bận tâm.
  • Vấn đề đáng để lưu tâm là mất bao lâu để xem hết số hồ sơ này. Cậu đâu có rãnh rỗi tới mức ngồi cả buổi để xem mặt mấy cô gái trong trường. Cứ như chọn người để đi coi mắt ấy. Và hơn hết cậu sẽ tìm được cô chứ?
  • Cậu không hứng thú. Nhưng không còn phương án nào khác hơn. Cậu đã thử mọi cách, thậm chí tới từng lớp để ngó qua. Có lẽ vận may không mở cửa. Những lúc cậu đứng ngoài nhìn trộm vào trong mấy lớp dành cho sinh viên năm nhất. Chẳng thấy ai khả nghi, cũng như để lại ấn tượng ngờ ngợ cho cậu.
  • Cũng có thể cậu đã bỏ sót cô khi chỉ có chút ít thời gian liếc qua từng lớp học, biết đâu lúc cậu ngó trúng cô, cô lại cúi đầu xuống cũng nên.
  • Thành ra đến bây giờ mọi thứ vẫn mơ hồ.
  • Hên là cô gái bí ẩn đó nằm trong số sinh viên năm nhất. Sở dĩ cậu khẳng định như thế bởi kết nối các sự kiện lại với nhau. Từ việc thử giày tới những tin đồn cách đây không lâu. Cậu tin như thế.
  • Chưa kể lần trước do cậu thức quá khuya dẫn tới hoa mắt nên không nhìn rõ ai là ai. Còn nữa khi ấy ấn tượng về cô vẫn chưa sâu sắc lắm.
  • Chỉ sau đêm chạm trán ấy, cậu tự tin rằng sẽ nhớ ra nếu bắt gặp cô lần nữa. Hoặc chí ít nhìn thấy một tấm hình nào gởi cho cậu nhớ ra khuôn mặt cô.
  • Gaara trở lại bàn, lập tức bắt tay vào việc. Neji ngồi xuống chỗ mình, quan sát thái độ nghiêm túc tới nóng vội của bạn, không khỏi nghi ngờ. Những ngón tay lật nhanh từng trang giấy. Đôi mắt cũng theo đó đảo sang hai bên liên tục.
  • Có một lợi thế dành cho cậu, đó là việc cậu có thể giới hạn hồ sơ cần tìm. Vậy nên những bộ hồ sơ là nam, cậu đều cho qua. Thậm chí chả buồn nhìn khuôn mặt hay ghi nhớ một cái tên.
  • Biểu hiện khác thường kia làm Neji buộc phải chăm chú nhìn, quên luôn việc của mình. Anh muốn hỏi thẳng cậu, nhưng nhiều lần mấp máy rồi lại thôi.
  • Rõ chẳng biết nên bắt đầu từ đâu. Hơn nữa chưa chắc cậu đã chịu nói. Gaara sẽ chối bay mọi chuyện cho xem, và câu trả lời Neji biết chắc cú.
  • Gaara
    Gaara
    Tớ ổn, chẳng có gì cả hay đại loại cậu nghĩ nhiều quá.
  • Một lúc sau căn phòng trở nên náo nhiệt hơn khi ba người kia tới. Naruto vẫn rôm rả nói chuyện phiếm với Sai, vừa nói vừa cười rất vui vẻ.
  • Dường như ai cũng để ý tới câu chuyện Naruto nói. Riêng cậu vẫn làm việc mà chẳng ai ép buộc cậu phải làm.
  • Chợt nhận ra điều gì đó bất thường ở cậu, Naruto nhanh mồm nhanh miệng, mắt không ngừng nhìn cậu, hỏi:
  • Naruto
    Naruto
    Ê! Gaara!
  • Cậu vẫn không ngẩng lên nhìn. Naruto nhướng mày gặng hỏi, có chút trêu chọc:
  • Naruto
    Naruto
    Sắc mặt cậu không tốt lắm. Mấy ngày nay ngủ không ngon à?
  • Quả thực cậu ngủ không ngon.
  • Là cậu quá tập trung hay vờ như không nghe thấy. Naruto ngỡ ngàng trước sự phớt lờ của cậu, toan định nói gì thêm thì Neji xen vào:
  • Neji
    Neji
    Không thấy cậu ấy đang nghiêm túc à, đừng làm phiền!
  • Naruto
    Naruto
    Tớ chỉ hỏi thăm...
  • Naruto chợt dừng lại chẳng biết nói gì nữa. Rõ chỉ đang quan tâm bạn thôi, sao thành ra bị coi là làm phiền được chứ? Vẻ không hài lòng nhưng không hề tức giận, Naruto thôi để ý tới cậu, quay qua tiếp tục nói chuyện với Sai. Thế nhưng Sai đang bận bắn tia nhìn hiếu kì về phía Gaara.
  • Đừng nói chi Sai, Shikamaru cùng Neji đều có chung suy nghĩ giống nhau.
  • Rốt cuộc dạo gần đây điều gì khiến Gaara trở nên như vậy? Cậu chưa bao giờ là người nghiền công việc, thậm chí mất ăn mất ngủ lo nghĩ về nó.
  • Họ nhìn nhau, khó hiểu nhưng thay vì hỏi thẳng cậu. Họ im lặng xử lý việc của mình.
  • Nửa tiếng trôi qua, chuông vang lên, giờ học bắt đầu. Cả bọn nhanh chóng rời đi để tới lớp.
  • Cậu vẫn ngồi đó, nghiêm trang giải quyết khúc mắc khiến mình phiền muộn.
  • Nữ nhiều hơn nam. Mệt hơn cậu nghĩ.
  • Đã xong một nửa trong số đó. Cậu tiếp tục xem hồ sơ tiếp theo. Vừa lật trang đầu tiên, bỗng một cơn đau đầu kéo tới. Cậu rơi vào trạng thái hoa mắt, đầu óc choáng váng. Cậu vội đưa tay bóp nhẹ nơi thái dương, nhắm chặt mắt thư giải một chút. Chẳng kịp ngó qua chân dung của của tập hồ sơ.
  • Một lúc sau, cơn đau đầu vẫn chưa dứt, không chịu nổi nữa, Gaara mới chồm dậy, rời khỏi ghế.
  • Cậu cần tỉnh táo.
  • Cứ thế Gaara mở cửa hướng tới nhà vệ sinh cuối hành lang.
14
Chương 46: Hội chứng Lọ Lem 2