(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 45: Hội chứng Lọ Lem 1
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata thở một cách khó nhọc. Cô đang phải chịu đựng sự dày vò từ nỗi đau.
  • Nhức nhối! Tuyệt vọng!
  • Cứ thế Hinata đã bất tỉnh tới ngày thứ hai, chưa có dấu hiệu tỉnh.
  • Không chắc cô có tỉnh lại nữa hay không?
  • Đã là ngày thứ hai cô không tới, Sasuke thật sự phát điên. Không một lời giải thích nào đáng tin cậy để hắn thấy yên tâm hơn. Đám y tá thay thế khiến hắn vô cùng khó chịu.
  • Họ luyên thuyên, ồn ào. Thích gây sự chú ý. Khác xa cô.
  • Cô yên tĩnh, lắng nghe và chẳng có bất kỳ hành động thân mật nào với hắn. Ngoại trừ những lúc thật sự bắt buộc. Cô đơn giản là làm đúng trách nhiệm, không hề có suy nghĩ khác.
  • Chính sự khác biệt đó khiến hắn ấn tượng về cô. Nhiều lần Sasuke gặng hỏi, liệu cô có biết hắn là ai. Hinata luôn thành thực:
  • Hinata
    Hinata
    Tôi chẳng biết gì về anh, cũng như không muốn biết.
  • Không hiểu sao hắn lại tin lời cô nói. Sự thật là cô không nói dối. Hắn cảm nhận được như vậy. Có thể đôi lúc hắn nhầm lẫn, nhưng chính hắn cũng không lý giải được vì sao mình lại tin cô.
  • Hắn muốn tìm hiểu về cô nhiều hơn. Thậm chí đã đề nghị được làm bạn. Nhưng cô luôn tỏ rõ thái độ kiên quyết. Công việc chỉ là công việc. Chính điều ấy càng khiến hắn có cảm tình với cô hơn.
  • Sẽ có một ngày hắn chính thức tìm hiểu về cô, sẽ sớm thôi khi mắt hắn nhìn thấy. Khi thỏa thuận kết thúc. Vậy thì cô chẳng còn lý do nào nữa để từ chối.
  • Càng nghĩ tới cô tâm can hắn càng loạn. Tiếng chuông ngày hôm nay cũng chẳng khiến hắn bình tâm trở lại.
  • Câu trả lời mà hắn nhận được chỉ vỏn vẹn đúng duy nhất một câu.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Chúng tôi không thể liên lạc với cô ấy, có tin gì chúng tôi sẽ báo với anh ngay.
  • Cứ như cô bốc hơi khỏi thế giới.
  • Tại sao một người đang yên đang lành có thể biến mất không dấu vết?
  • Sasuke không tin cái cớ mà người ta cho hắn hay. Nhưng cũng chẳng đưa ra được cái cớ khác thuyết phục hơn. Lúc đầu hắn còn định ninh chắc do tai nạn ấy, nên cô muốn tránh hắn một thời gian. Nhưng tránh né không báo trước, không một lời nhắn gửi thì thật kì lạ.
  • Hắn đáng sợ đến mức cô phải trốn tránh kiểu đó sao?
  • Chắc hẳn chuyện này không đơn giản, có uẩn khúc nào trong đây.
  • Chờ đợi.
  • Chờ đợi.
  • Chờ đợi.
  • Vẫn bạch vô âm tín.
  • Viện trưởng đã gọi hàng trăm cuộc điện thoại cho cô, nhưng chỉ thấy đổ chuông rồi im bặt. Không ai bắt máy, không ai nhắn tin trả lời.
  • Sự lo lắng đã đẩy lên cao trào.
  • Viện trưởng đã tìm mọi cách liên lạc với người nhà cô. Đáng tiếc trong số thông tin bà có về Hinata, được ghi trong tập hồ sơ mà cô nhi viện lưu trữ. Ngoài trừ số điện thoại của cô, Hinata không cho biết thêm bất cứ thông tin nào nữa. Không số điện thoại nhà, không địa chỉ nhà. Hơn thế chỉ duy nhất mỗi cái tên, họ cũng không nốt.
  • Giống như cô là người bí ẩn, không muốn người ta tìm hiểu về mình.
  • Viện trưởng rất quý mến Hinata, bà rốt ruột tới mức lập tức thông báo cho cảnh sát bảo rằng cô đã mất tích. Thế nhưng bà nhận được lời đáp trả hết sức bất bình.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Mất tích chưa đủ 48 tiếng, chúng tôi không thể thụ lý việc này.
  • Không thể tin được, sao họ có thể trả lời một cách vô tâm như thế.
  • Dù có trách móc, mắng chửi, nhưng luật vẫn là luật. Không thể làm khác, không có bất kì trường hợp nào ngoại lệ. Trừ khi đem ra được bằng chứng xác thực rằng đây là một vụ án mất tích có cơ sở. Có kẻ tình nghi hay đại loại nhưng thông tin cần thiết chứng minh đây là vụ mất tích.
  • Đáng tiếc chẳng có gì để chứng minh.
  • Đành ngồi trên đống lửa chờ đợi thời gian trôi nhanh, tròn 48 tiếng người ta sẽ tiếp nhận xử lý.
  • Thật phiền phức!
  • Ai đưa ra cái luật lễ chết tiệt này, thật đáng chê trách.
  • Nỗi bất an cứ thế kéo dài hơn.
  • Một dự cảm chẳng lành được hắn thêu dệt. Khi hay tin
  • 'Dạo gần đây người ta phát hiện ra nhiều cô gái bị cưỡng hiếp rồi bị sát hại dã man'.
  • Những tin ấy khiến ruột gan hắn nóng hơn bao giờ hết.
  • Nếu đúng thế thật, cô có lẽ cũng đã... Hắn bực tức với chính mình khi suy diễn lung tung như thế.
  • 'Cô gái thánh thiện sẽ không sao? Lọ lem nhất định sẽ bình an vô sự'.
  • Cho dù có nghĩ tích cực như thế thì nỗi lo vẫn càng lúc càng lớn hơn. Nó sắp bùng nổ bằng một cơn bức bối đến ngột ngạt.
  • Sasuke giờ này, chẳng khác nào ngồi trên đống lửa. Hắn lo nghĩ cái điều khủng khiếp đó xảy ra.
  • Không thể ngồi yên được nữa. Hắn quả quyết cần phải làm gì đó, ra tay trước vẫn tốt hơn là ngồi im chờ đợi, chậm trễ cô có lẽ sẽ gặp nguy hiểm hoặc bất trắc thật cũng nên.
  • Sasuke lập tức gọi cho quản gia. Người đàn ông tóc hoa râm, nhanh nhẹn rải bước tới gặp hắn ngay tức thì. Không vòng vo, dài dòng thêm nữa, hắn đưa ra yêu cầu ngay, muốn ông ta nhanh chóng cho người đi tìm cô. Cảnh sát không vào cuộc thì hắn sẽ làm. Chí ít hắn có điều kiện và năng lực để làm việc đó.
  • Một tiếng đáp trả:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Vâng, tôi đã rõ.
  • Cánh cửa đóng lại, hắn lại một mình, nóng lòng nóng ruột.
  • Tích tắc thời gian trôi đi, cảm giác bất an càng lúc càng làm hắn khó chịu. Hắn ngồi không yên được nữa, muốn bước xuống giường, muốn đích thân ra ngoài kia tìm kiếm.
  • Chẳng ai yêu cầu hắn làm thế, bản thân hắn cũng chẳng hiểu vì sao mình lại hành động như thế này. Cô đã làm gì khiến hắn không ý thức được điều mình làm.
  • Cô đặc biệt hơn những người con gái khác?
  • Càng lúc hắn càng thấy chán ghét bản thân hơn.
  • Thật vô dụng!
  • Giá như hắn nhìn thấy. Hắn chịu hết nổi, lập tức bước xuống khỏi giường, hấp tấp lao ra ngoài kia để tìm cô. Nhưng không rời khỏi phòng được, hắn bị đám y tá ngăn lại.
  • Hắn tức giận kéo tấm băng bịt mắt xuống, đôi mắt mở ra...
  • Cảm giác này là sao?
14
Chương 45: Hội chứng Lọ Lem 1