(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 43: Cuộc chiến sinh tử của Hinata 2
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Tenten quỳ gối, chắp hai tay ngẩng lên nhìn, thì thầm những lời cầu nguyện. Trong khi đó Temari ngồi bên mép giường, muốn nắm lấy bàn tay cô nhưng chẳng thể chạm được.
  • Chúa trời liệu có nhậm lời cầu xin?
  • Cứ thế nhiều giờ trôi qua, Hinata quằn quại trong đau đớn. Gồng mình chống chọi với lời dụ dỗ từ tử thần. Cứ tiếp tục kéo dài e rằng cô không còn đủ sức để vượt qua.
  • Temari
    Temari
    Cố lên Hinata! Cô làm được mà!
  • Temari thì thầm, nước mắt vô thức rơi. Nhìn Hinata đang dần dần yếu đi khiến cô nàng không kìm hãm hơn được nữa. Chẳng thể làm gì cho cô, Temari ngồi đó, lặng nhìn khuôn mặt nhăn nhó đến kì dị.
  • Tenten vẫn quỳ gối, ngước nhìn tấm ảnh lòng thương xót Chúa treo trên đầu giường Hinata. Nước mắt chẳng giữ nổi, cô gái để mặc nó tuôn ra.
  • Cả hai biết phải làm gì để giúp cô, nhưng cảm giác không thể giúp thật khiến người ta khó chịu.
  • Cơn co giật kéo dài, Hinata có thể sẽ chết. Họ cần để cô nằm nghiêng hoặc úp trên sàn nhà. Hủy bỏ bất kỳ vật sắc nhọn gần cô, nới lỏng quần áo chặt và giữ cô để ngăn ngừa chấn thương. Không đặt bất cứ điều gì trong miệng hoặc cố gắng để ngăn chặn các cơn động kinh.
  • Họ biết nhưng họ chẳng thể ra tay. Họ không thể chạm vào người cô. Hơn hết phép thuật cũng bị giới hạn đến triệt để, sau những lần họ cố tình sử dụng sai mục đích nhằm giúp Hinata thoát khỏi sự bắt nạt từ kẻ khác.
  • Cảm giác bất lực xen lẫn có lỗi dày vò tâm can cả hai.
  • Ai nói thiên thần không có cảm xúc giống con người. Họ cũng biết đau, biết xót thương là gì.
  • Và hơn hết cảm giác bất lực đang đè nặng nơi lồng ngực cả hai.
  • Đành trông chờ vào nghị lực phi thường của Hinata. Họ biết rõ các cơn co giật tự khắc dừng lại, chỉ cần Hinata kiên trì xua đuổi chúng.
  • Tim cả hai như ngừng đập và hơi thở như bị bàn tay vô hình bóp nghẹt. Họ ngước lên Chúa tín thác chờ đợi.
  • Một trận gió lạnh buốt thổi trên ngôi nhà, cảm giác mới u uất làm sao.
  • Tsunade lăn qua lăn lại trên chiếc giường ấm áp của mụ. Với vẻ trằn trọc, mụ chẳng có giấc ngủ yên, khi mà sấm chớp đang điên cuồng trút cơn giận dữ. Mụ mê sản trong cơn ác mộng kinh hoàng. Mụ thấy cô đứng đó, ngay phía cuối giường, nhìn mụ cười cay độc. Mái tóc dài tung bay, phất phơ trong làn gió đêm lạnh giá. Một dòng máu đỏ chạy từ đầu cô, lã chã rơi xuống, máu ướt đẫm khuôn mặt thánh thiện ấy. Mụ trợn tròn mắt, ú ớ không thành tiếng. Mụ giày giụa trong một nỗ lực bất thành muốn thoát ra khỏi hình ảnh ghê rợn ấy.
  • Đèn điện chập chờn, lúc mờ lúc tỏ. Mụ nhắm nghiền mắt, tự an ủi bản thân, 'Cô đã biến mất'.
  • Đúng như mong ước, khi mụ mở mắt ra, cô không còn đứng đó nữa. Thế nhưng, nỗi ám ảnh chưa dừng lại, mụ sởn gai ốc khi cảm nhận được có ai đó đang ở sát mụ. Đảo mắt nhìn sang, mụ hoảng hốt khi thấy mẹ Hinata đưa tay ra như muốn bóp cổ mụ.
  • Người bí ẩn
    Người bí ẩn
    Sao mày dám làm thế với Hinata?
  • Mụ kinh sợ thét lên. Bừng tỉnh khỏi cơn mộng, thở hổn hển trong nỗ lực xuy tan đi nỗi sợ. Mồ hôi lạnh tuôn ra ướt cả khuôn mặt tội lỗi kia.
  • Mụ thất thần ngồi run cầm cập, đôi mắt lờ đờ lảo đảo nhìn khắp phòng. Sấm chớp ngoài cửa sổ tạo ra một vệt sáng khiến mụ giật mình. Dường như ai đó đang nhìn mụ bằng ánh mắt căm phẫn.
  • Chợt mụ kinh hãi nghĩ tới Hinata.
  • Cô chết rồi sao?
  • Mụ run rẩy cho hai chân xuống khỏi giường, đi lên gác để kiểm tra, ánh đèn điện chập chờn. Mụ cứng người khi mở cánh cửa phòng cô.
  • Nghe thấy tiếng cửa mở, Temari ngẩng mặt nhìn lên.
  • Là mụ hoa mắt hay là ảo giác khi hoảng sợ? Mụ trông thấy Temari ngồi đó, bên cạnh Hinata, nhìn mụ đầy sát khí.
  • Quá sợ hãi mụ thét lên rồi lập tức lao xuống nhà, trèo lên giường trùm chăn kín cả người. Mụ run lẩy bẩy như mình vừa gặp ma.
  • Miệng mụ không ngừng lẩm bẩm một lời xin tha thứ.
  • Hóa ra mụ cũng biết sợ cơ đấy!
  • oOo
  • Bất chấp điều gì xảy đến, bình minh vẫn luôn thức giấc chào đón ngày mới như một lẽ tự nhiên nhất. Sau cơn giông bão, trời quang đãng hơn nhiều. Nhưng Hinata vẫn nằm đó vùng vẫy chống đối lại số mệnh của chính cô.
  • Không gian tưởng như yên tĩnh, bỗng vang lên tiếng chói tai của Sakura. Nắm chặt chiếc váy yêu thích nhất của mình, ả bùng nổ cơn giận dữ điên cuồng. Hôm qua, Hinata đã quên lấy đồ vào, thế là tối ấy trời mưa, chiếc váy hoa đẹp đẽ của ả bị ướt nhẹp. Sáng nay ả muốn mặc nó tới trường. Vậy mà, đã thế nó còn chẳng được nguyên vẹn nữa chứ. Gió lớn làm chiếc váy phất phơ quấn phải cành cây, rách toạc một đường lớn.
  • Sakura
    Sakura
    Hinata!
  • Ả hét tên cô, giọng bực tức:
  • Sakura
    Sakura
    Ra đây ngay cho tao.
  • Nhìn chiếc váy trên tay, mắt tóe lửa, ả hừng hực sát khí.
  • Không có ai đáp trả, không thấy bóng dáng cô vội vã chạy đến khi được gọi. Thường ngày khi được gọi cô luôn có mặt ngay sau đó. Nhưng hôm nay Sakura đứng chôn chân trong phòng giặt ủi cũng chả thấy cô xuất hiện.
  • Sakura
    Sakura
    Hinata! Mày điếc hả?
  • Lần thứ hai gọi vẫn chẳng có động tĩnh gì.
  • Sakura
    Sakura
    Con ranh mày tới số rồi.
  • Ả lũm bủm, vô cùng bực bội khi cô phớt lờ ả. Nắm chặt chiếc váy trên tay, ả xồng xộc đi lên phòng Hinata.
  • Không thèm gõ cửa, ả cứ thế dùng chân đạp nó mở ra. Miệng chửi liên hồi.
  • Sakura
    Sakura
    Mày ăn gan hùm hay sao mà lớn mật thế, dám làm lơ cả lời tao. Ngồi dậy, tao có chuyện muốn tính sổ với mày.
  • Cô vẫn chẳng phản ứng. Chả hay biết ả vào. Trông thấy cô nằm yên không nhúc nhích, ả tức tối hơn cho rằng cô đang bỡn cợt ả.
  • Sakura
    Sakura
    Còn nằm ì chưa chịu vác mặt dậy hử? Đừng có giỡn mặt với tao.
  • Ả đe dọa, mắt trừng trừng nhìn cô.
  • Vô dụng, cô vẫn không phản ứng. Sakura mất kiên nhẫn, hung hăng bước tới, thô bạo lôi cô rời khỏi giường.
  • Ả tốc chiếc mềm ra khỏi người cô. Vẫn không có gì thay đổi.
  • Sakura
    Sakura
    Mày vờ vịt giỏi thật, còn chưa chịu dậy.
  • Giọng điệu ả nanh nọc như mụ vậy.
  • Sakura
    Sakura
    Tao nói mày dậy chưa?
  • Ả thét lên, rõ ràng cô làm ả phát điên. Tiện tay ả ném ngay chiếc váy ướt nhẹp đang cầm vào mặt Hinata. Thế nhưng cô vẫn không phản ứng lại.
  • Sakura
    Sakura
    Thân lừa ưa nặng hả? Xem ra mày thích tao dùng bạo lực, đúng chứ?
  • Sakura nóng tiết hơn, đưa tay nắm lấy cổ áo Hinata, muốn vực cô ngồi dậy. Nhưng Khi vừa chạm vào ả rụt tay lại ngay, kinh sợ khi khí lạnh thấu xương vuốt ve làn da ả.
  • Nhờ cú thả tay bất ngờ, Hinata lại nằm xuống vị trí cũ.
  • Không phản ứng, không đau đớn.
  • Sakura hoảng sợ thét lên:
  • Sakura
    Sakura
    Mẹ ơi!
  • Rồi Sakura lao vội xuống dưới nhà.
14
Chương 43: Cuộc chiến sinh tử của Hinata 2