(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 40: Không có tin của Hinata
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata loảng choảng giữ khoảng không vô định, bàn tay cố đưa ra víu lấy tay gã đàn ông. Thế nhưng không thể, trước khi ngã người về phía sau, cô vẫn còn thấp thoáng thấy khuôn mặt thất thần gã nhìn cô.
  • Cú lộn vòng nhanh đều rồi dừng hẳn.
  • Rầm!
  • Một âm thanh vang vọng, đầu óc quay cuồng. Cô nằm đó chơi vơi giữa sự sống và cái chết. Trước khi mọi thứ chuyển thành màu đen hoàn toàn, đôi mắt cô mơ màng nhìn thấy mụ chạy ra, há hốc miệng, trân trân nhìn mình. Cô thề rằng cô đã thấy tiếng mụ thét lên với người đàn ông kia.
  • Tsunade
    Tsunade
    Ông đã làm cái quái gì thế này?
  • Tầm nhìn mập mờ, mọi thứ đã chuyển đen. Cô rơi xuống vực sâu thăm thẳm, chẳng một tia sáng nào lọt qua.
  • Cô đang ở đâu? Chẳng đau đớn cũng chẳng vùng vẫy.
  • Tất cả không xác định.
  • Tai cô nghe thấy những tiếng ù ù rồi tắt hẳn, cô hoàn toàn mất ý thức.
  • oOo
  • Sasuke vẫn ngồi đó, tựa lưng vào thành giường. Mắt không thôi hướng ra cửa sổ, tiếng chuông nhà thờ đã kết thúc từ lâu rồi. Nhưng Hinata vẫn chưa tới. Hắn chưa thôi nghĩ vu vơ, không biết liệu rằng có phải do sự việc hôm qua nên cô muốn tránh né hắn.
  • Cảm giác không tìm ra câu trả lời khiến tâm can hắn đảo lộn. Chưa bao giờ hắn như thế này, rốt cuộc là tại sao? Hắn đã ngồi như thế gần hai tiếng đồng hồ. Biết bao nhiêu người ra vào phòng hắn, nhưng cô thì mãi chưa xuất hiện. Hắn thấy lòng nôn nao lắm, có chút bất an vô cớ. Tự hỏi hay là cô đã xảy ra chuyện gì?
  • 'Tách'
  • Chiếc ly trên tay hắn rơi xuống sàn, tạo ra một âm thanh chói tai. Sasuke đã rất cẩn thận, thế nhưng vẫn để xảy ra tình trạng đó. Khi đặt chiếc ly lên bàn, ngay bên cạnh, hắn cứ ngỡ đã đẩy nó vào phía trong. Nào ngờ chỉ mới ngay mép bàn hắn đã buông tay. Vậy là chiếc ly chơi vơi rồi rơi xuống.
  • Bỗng cánh cửa mở ra lần nữa.
  • Là cô phải không? Hắn chẳng kìm nổi sự phấn khích nói ngay không chờ người ngoài kia lên tiếng.
  • Lọ Lem! Là cô đến à?
  • Sasuke hi vọng chính là cô, nhưng ngay sau đó cảm giác hụt hẫng lại trỗi dậy kéo theo một sự lo sợ không xác định.
  • Hôm nay, Hinata không thể tới.
  • oOo
  • Mụ đứng trơ giây lát, hai tay che miệng không thốt nên lời. Rồi khi phát hiện ra bạn trai mụ đang đứng trên kia thái độ sững sờ, chân tay thì run rẩy. Mụ mới ý thức lại điều gì đang xảy ra.
  • Tsunade
    Tsunade
    Ông đã làm cái quái gì?
  • Mụ thét lên đầy tức giận.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tôi... Tôi chỉ...
  • Gã lắp bắp chẳng biết phải nói gì. Mụ nhướng mày khi nhận ra bộ trang phục thiếu chỉnh tề của gã. Chiếc khóa quần còn chưa kịp kéo lên, mụ chợt hiểu ngay.
  • Tsunade
    Tsunade
    Tên khốn tại, sao ông dám làm thế?
  • Mụ gằn giọng trong một cơn sôi sục, bỏ qua tình trạng của Hinata.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tôi... Chỉ là không kiềm chế được.
  • Gã thanh minh bằng một giọng sợ hãi. Đoạn quay qua nài nỉ mụ:
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Bà Nghe tôi đi, chúng ta giải quyết chuyện đó sau. Giờ làm thể nào với nó đây?
  • Gã run cầm cập nhìn mụ khẩn thiết van xin. Như thể giờ đây mụ chính là vị cứu tinh của gã.
  • Tsunade thu cái nhìn chết chóc về. Đoạn cả hai nhìn xuống cô, mụ bỗng thấy sợ hãi, cô đã chết hay chưa? Dù nhiều lần có ý nghĩ mong cô chết cũng như muốn giết chết cô. Thế nhưng ngay lúc này, sự thật đã thành thì mụ lại chẳng vui vẻ tí nào, thậm chí là hoảng sợ vô cớ.
  • Đi đêm lắm có ngày gặp mà là đây. Mụ gây ra nhiều tội ác cho Hinata tất nhiên sợ rằng nếu cô chết sẽ trở về ám ảnh mụ.
  • Cả hai hoang mang không biết nên làm gì. Gã đứng đó lúng túng gạt mồ hôi lạnh trên khuôn mặt tái xanh đi.
  • Mụ vẫn đứng trơ ra như đá, cho tới con quỷ trong mụ lên tiếng dẫn đường. Mụ sốc lại tinh thần, nhấc đôi chân run lẩy bẩy lại gần cô. Mụ cúi xuống đặt tay ngay mũi, xem cô đã tắt thở chưa. Ồ vẫn còn thở, nhưng rất yếu, và máu thì vẫn không ngừng chạy ra. Mụ lập tức rụt tay lại trong một động tác nhanh gọn, như thể chạm vào cô cũng có thể khiến mụ chết sợ.
  • Mụ thôi nhìn cô, ngước lên người đàn ông đang nín thở chờ đợi kết quả. Gã hoảng loạn không kém mụ trước sự việc quá đường đột.
  • Gã vẫn không tin mình vừa làm gì, gã tự hỏi có đúng gã đã giết cô? Gã đứng đó run rẩy, chưa bao giờ nghĩ tới tình huống tồi tệ này. Cô kháng cự quyết liệt và rồi gã chẳng biết làm gì, gã quá bất ngờ nên đã buông tay cô ra.
  • Đây là tai nạn? Liệu gã có bị kết tội giết người?
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Mau đưa nó đến bệnh viện.
  • Bỗng gã cất giọng nói sợ hãi. Dường như có chút ý thức trước sự việc nghiêm trọng.
  • Tsunade
    Tsunade
    Ông điên à?
  • Mụ gắt lên, gần như đã hoàn toàn đủ tỉnh táo để xử trí sự việc. Gã nhìn mụ ánh mắt hoang mang không rõ mụ muốn gì, gã sẽ bị buộc tội giết người nếu cô chết. Và gã thì không muốn điều đó, hoàn toàn không.
  • Tsunade
    Tsunade
    Nếu bọn họ hỏi tại sao nó ra nông nổi này chúng ta biết nói sao? Chưa kể cảnh sát có thể sẽ nhúng tay vào.
  • Mụ nói, vẻ cẩn trọng, chuyện này thật nằm ngoài tầm kiểm soát của mụ. Nghe mụ nói gã trở nên hoảng loạn hơn. Không ý thức được nên ngồi sụp xuống cầu thang, cơ thể run rẩy rơi vào bất an trước hành vi của mình.
14
Chương 40: Không có tin của Hinata