(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 39: Sasuke bồn chồn
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hôm nay là một ngày đẹp trời!
  • Buổi chiều, trời nắng chói chang nhưng không nóng gắt. Mây quang đãng, gió mát rượi.
  • Dù chẳng nhìn thấy gì ngoài kia, thế nhưng Sasuke vẫn cảm nhận được những tia nắng đã không còn gay gắt như hôm nào. Chiều nay dường như bầu trời trở nên mát dịu một cách kì lạ. Gió từ biển thổi vào mỗi lúc một nhiều hơn, không khí thật trong lành.
  • Một cảm giác khoan khoái.
  • Đúng là thời tiết, luôn có những biến chuyển không ngờ, khiến các nhà khí tượng cũng chẳng kịp xoay chuyển theo.
  • Và tâm tình con người cũng thế, khiến chủ nhân của nó chẳng kịp thích nghi mỗi lần nó đổi tính.
  • Một nỗi xao xuyến vô định. Hắn nhìn về phía cửa, chăm chú lắng nghe tiếng chuông buổi chiều. Lúc đầu mới tới đây, hắn có chút khó chịu, nhưng dần dần hắn cũng quen, thậm chí còn nhớ rất rõ giờ giấc tiếng chuông ngân vang, bao nhiêu tiếng. Thoạt đầu nghe rất chói tai, nhưng nếu cảm nhận từ tâm nó mới êm đềm làm sao, khiến tâm hắn trở nên bình lặng. Nhịp chuông cuối cùng vừa dứt, hắn xoay đầu nhìn phía cửa, hồi hộp mong chờ người con gái kia, mở cánh cửa phòng bước vào.
  • Một giây.
  • Hai giây.
  • Ba giây.
  • Mười phút trôi qua, cánh cửa vẫn đóng kín. m thanh tĩnh lặng thật khiến người ta nôn nao.
  • Mặc dù nôn nao tuyệt nhiên hắn không tỏ ra cáu gắt hay khó chịu. Hắn vẫn kiên nhẫn chờ đợi, thế nhưng thời gian cứ thế trôi qua, cô thì vẫn chưa thấy đâu, hắn cũng trở nên suốt ruột hơn.
  • Tại sao cô chưa tới? Hay cô không còn tới đây nữa? Có phải do chuyện hôm qua? Nó vi phạm quy tắc của cô à? Những câu hỏi nảy sinh trong đầu, không ai có thể trả lời giúp Sasuke.
  • Bỗng ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân. Là tiếng giày cao gót gõ lên sàn nhà, hắn giật mình thoát dòng suy tư.
  • Không phải cô. Sasuke khẳng định. Hinata không bao giờ phát ra những âm thanh khó chịu mỗi khi tới đây. Cô luôn giữ yên lặng.
  • Tiếng gõ cửa vang lên, hắn thở hắt. Cảm giác khó chịu, chẳng muốn gặp nhưng người không cần gặp.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tôi là y tá, tôi vào được chứ?
  • Giọng một cô gái, rõ ràng, dễ chịu, nhưng không phải giọng Hinata.
  • Sasuke
    Sasuke
    Mời vào.
  • Hắn đáp khô khốc, vẻ mặt chẳng hề vui.
  • Cánh cửa mở ra, một tiếng 'Cách' như hòn đá thả xuống nước. Cánh cửa được đóng lại.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Anh gọi có chuyện gì vậy?
  • Cô gái tiến tới đứng cuối giường nhìn Sasuke chờ đợi, xem hắn cần gì. Sasuke chẳng có phản ứng nào rõ ràng. Có nhầm lẫn chẳng? Hắn có gọi ai hay có yêu cầu nào đâu.
  • Cô gái vẫn nhẫn nại đứng đó nhìn hắn không rời.
  • Im lặng.
  • Chợt nhớ ra lúc nãy hắn lỡ tay nhấn vào chiếc chuông đặt trên giường. Nếu đã tới thì tiện thể hắn muốn biết hôm nay cô có tới không.
  • Sasuke
    Sasuke
    Lọ lem!
  • Y tá nhíu lông mày lắng nghe một cách khó hiểu.
  • Sasuke
    Sasuke
    Ý tôi là cô gái đó đâu rồi? Sao giờ này chưa tới?
  • Y tá đưa mắt đảo khắp phòng, giờ mới nhận ra sự vắng mặt của Hinata.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tình nguyện viên chưa đến sao? Tôi cũng không rõ nữa.
  • Cô gái đáp, thật sự không biết.
  • Cảm thấy thất vọng, hắn yêu cầu cô gái ra ngoài.
  • Sasuke
    Sasuke
    Ở đây không có việc của cô. Cô có thể ra ngoài được rồi.
  • Hắn nói bằng một giọng vô cảm.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Vâng, tôi hiểu rồi. Nếu cần gì xin hãy gọi, chúng tôi luôn sẵn sàng phục vụ.
  • Dù trong lòng không muốn, nhưng cô gái cũng chẳng biết làm gì để có thể ở lại. Tỏ vẻ tiếc rẻ cơ hội được chăm sóc cho hắn, cô gái vội xoay đầu rời đi. Cánh cửa đóng lại. Hắn lại một mình trong phòng.
  • Rốt cuộc tại sao cô chưa tới?
  • Ba mươi phút rồi một tiếng trôi qua. Thêm hai mươi phút nữa, cô vẫn chưa có mặt.
  • Sasuke thật sự không chịu nổi sự chờ đợi vô vọng này, chẳng có tin tức nào từ cô.
  • Chưa bao giờ Sasuke kiên nhẫn như thế.
  • Chưa bao giờ hắn chờ đợi ai hay bất cứ điều gì mà không tỏ ra cáu gắt, bực bội.
  • Chưa có ai khiến hắn rối bời trong suy nghĩ như cô.
  • Chết tiệt! Hắn đã đạt tới giới hạn đó.
  • Cái quái quỷ gì đang xảy ra, cô rốt cuộc có tới hay không?
  • Hắn bấm chuông liên tục như muốn phá hỏng nó, để yêu cầu ngay một lời giải thích từ phía bệnh viện.
  • Rất nhanh chóng một cô y tá bước vào, lập tức ngậm ngùi nhận ngay cơn tức giận của hắn.
  • Sasuke
    Sasuke
    Rốt cuộc tại sao cô gái đó không đến?
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Xin anh hãy bình tĩnh. Tôi thật sự không biết, tôi chỉ là y tá, không rõ về vấn đề này.
  • Giọng cô ta van nài, run rẩy gần như sắp bật khóc.
  • Sasuke
    Sasuke
    Gọi ngay người phụ trách tới đây.
  • Hắn ra lệnh, thật sự quá sức nhẫn nại.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Vâng, tôi sẽ đi ngay.
  • Chỉ chờ có thế, cô gái bước nhanh ra khỏi phòng.
  • Hắn lại chỉ còn một mình.
  • Tại sao hắn nổi nóng vô cớ?
  • Thêm một lần nữa, cánh cửa mở ra. Lần này đích thân người chịu trách nhiệm với các tình nguyện viên tới.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Anh cần gặp tôi?
  • Đúng tác phong làm việc chuyên nghiệp. Người phụ nữ nói giọng hòa nhã.
  • Sasuke
    Sasuke
    Đã xảy ra chuyện gì?
  • Hắn hỏi, chán nản khi mãi không thoát khỏi suy nghĩ về cô.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Anh có ý gì?
  • Người phụ nữ vẫn nhẹ giọng cất lời, rõ ràng chưa hiểu ý hắn.
  • Sasuke
    Sasuke
    Tôi hỏi cô gái chịu trách nhiệm chăm sóc tôi đâu rồi. Sao giờ này con chưa tới?
  • Sasuke nói lớn, tuy nhiên thay vì cư xử thiếu thấu hiểu, hắn vẫn cố làm cho giọng nói trông điềm tĩnh nhất.
  • Chút ngạc nhiên trước thắc mắc từ hắn, người phụ nữ này vẫn chưa hay biết gì, vẫn cứ nghĩ Hinata tới đúng như bao ngày.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Anh vui lòng chờ cho một lát, tôi sẽ liên lạc với người phụ trách bên kia.
  • Hắn lặng im không nói gì.
  • Người phụ nữ đi về phía cửa sổ, lấy điện thoại gọi ngay cho viện trưởng.
  • Một cuộc trò chuyện ngắn ngủi, thế nhưng nội dung rất rõ ràng và cần thiết. Đoạn bà ta quay lại nhìn hắn giọng thuyết phục.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tôi đã liên lạc với họ, xin anh vui lòng nhẫn nại chờ thêm chút nữa. Có lẽ cô ấy đang trên đường tới.
  • Hắn không nói gì, ít ra thông tin đó giúp hắn thoải mái hơn. Người phụ nữ vẫn đúng đó chờ đợi một phản ứng tích cực từ hắn.
  • Sasuke đưa tay lên ra dấu cho bà ta ra ngoài, hắn cần chấn chỉnh lại trạng thái của mình trước khi gặp cô.
  • Căn phòng một lần nữa chỉ có mỗi hắn. Thật lẻ loi, trống trãi. Cứ như vắng cô nó không còn nơi mà người ta muốn ở nguyên một chỗ thật lâu.
14
Chương 39: Sasuke bồn chồn