(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Dù đầu Hinata đau nhức, thế nhưng tuyệt nhiên cô không đưa tay chạm lên chỗ đau. Mắt hướng thẳng nhìn bà ta mong một lời giải thích.
  • Hinata
    Hinata
    Cháu xin lỗi, đã qua đêm mà không báo trước với dì.
  • Bàn tay run run, Hinata đưa lên làm dấu chỉ tay. Cơn choáng váng vẫn lởn vởn trong cô.
  • Tsunade
    Tsunade
    Xin lỗi á.
  • Mụ gằn giọng, kéo dài hai từ đó nghe thật nhói tai.
  • Tsunade
    Tsunade
    Mày xin lỗi là xong hả? Nhìn xem mày đã gây ra điều gì với bàn tay ngọc ngà của Karin.
  • Mụ nói chộp lấy bàn tay mà ả đang đưa cao ngắm nghía. Đúng là một tác phẩm hóa trang hoàn hảo của mụ.
  • Vờ diễn theo mẹ, Karin rít lên, nhăn mặt tỏ ra đau đớn.
  • Karin
    Karin
    Mẹ nhẹ tay thôi, con đau lắm.
  • Tsunade
    Tsunade
    Con đau à? Ngoan cho mẹ xin lỗi.
  • Mụ quay qua dỗ dành, miệng thổi nhè nhẹ vào bàn tay Karin.
  • Hinata nhìn chỉ muốn nôn, mà chuyện tay ả bị thương can hệ gì tới cô chứ? Hai mẹ con mụ lờ Hinata một lúc rồi quay lại tiếp tục trừng mắt nhìn cô. Hinata ngay tức khắc đưa tay ra dấu, trước khi mụ phun ra những lời nanh nọc hơn trước đó.
  • Hinata
    Hinata
    Con không hiểu dì đang nói gì? Karin bị thương đâu phải do con.
  • Nhìn cô huơ tay nói chuyện khiến hai mẹ con mụ phát mệt, càng nổi cáu hơn. Kỳ lạ thay là cả hai đều hiểu Hinata đang muốn nói gì.
  • Tsunade
    Tsunade
    Còn chống chế được nữa à? Mày to gan đấy.
  • Mụ chồm dậy khỏi ghế, đứng ngay đó, gào lên, chỉ tay thẳng mặt cô buộc tội.
  • Tsunade
    Tsunade
    Tất cả là do mày đấy nghe rõ chưa. Nếu như mày có mặt ở nhà chuẩn bị bữa sáng thì con tao đâu bị bỏng khi cố dùng bếp để nấu bữa sáng.
  • Gì cơ? Lý do gì đây? Buộc tội cô chỉ vì điều dở hơi đó. Bà ta đang cố ép cô nhận tôi bất chấp việc sỉ vạ tài năng kém cỏi của con gái mụ. Thật là can ngôn từ để nhận xét về con người của mụ.
  • Hinata sững sờ trước lời cáo buộc chẳng có một tý trọng lượng thuyết phục nào cả. Nhưng liệu quan tòa có đứng về phía cô, hay lại về phe mụ dì ghẻ?
  • Hinata
    Hinata
    Tay của cô ấy thế nào? Có nghiêm trọng không? Đã đến bệnh viện kiểm tra thương tích?
  • Hinata cố gắng không tỏ ra kinh ngạc trước lý luận cao siêu của mụ. Cô nhẹ nhàng lách sang chuyện khác, hi vọng mụ thôi ngay. Cũng mong điều gì đó tác động trong tâm trí để mụ trở nên rộng lượng hơn một chút. Mặc dù bản thân mụ chả có tí rộng lượng nào.
  • Tsunade
    Tsunade
    Đừng vờ vịt tốt bụng, quan tâm. Nghe mày nói thật kinh tởm. Như thể lỗi ấy chẳng phải do mày. Nhìn cho kỹ hộ tao, mày chẳng phải thiên thần hay thiên sức mang lại hòa bình hay tình yêu đâu.
  • Mụ lại dùng những lời nói cay nghiệt đó sỉ vả cô.
  • Hinata im lặng, không muốn tranh luận với người không biết gì về đạo lý.
  • Tsunade
    Tsunade
    Nói tao nghe, mày đã ở đâu suốt đêm hôm qua thế?
  • Mụ hỏi muốn dồn cô tới bờ vực của sự khổ sợ. Ý đồ của mụ lộ rõ mồm một, rõ ràng đang muốn kiếm thêm vài cái cớ, để mà hành hạ cô cho thỏa mãn.
  • Karin
    Karin
    Chắc nó trốn đâu đó khóc vì không ai thương tình mua cho nó một bao diêm.
  • Karin chêm vô, ả đứng dậy khoanh hai tay nhìn cô cười hạ dạ.
  • Hinata nhìn hai mẹ con mụ, dù trong lòng rất khó chịu, muốn tức giận nhưng cô vẫn im lặng nhẫn nhịn.
  • Thật kì lạ sao mụ còn chưa ra tay, chiếc roi da không thấy để trên bàn.
  • Karin
    Karin
    Nói đi, sao không trả lời?
  • Karin thách đố cô phản bác lại lời ả.
  • Karin
    Karin
    Hay là? Đừng nói mày qua đêm với đàn ông?
  • Bỗng Karin thốt lên. Mắt cô mở lớn hơn, sắc mắt theo đó cũng thay đổi, như thể lời nói của Karin là đúng vậy. Sự thật đúng là thế mà cũng không đúng hoàn toàn, đó chỉ là tai nạn.
  • Nhìn phản ứng của cô, hai mẹ con mụ nhìn nhau, cảm thấy nghi ngờ.
  • Karin
    Karin
    Gì đây? Mẹ xem thái độ của nó kìa?
  • Ả thốt lên có chút ngạc nhiên.
  • Tsunade
    Tsunade
    Con tao nói đúng tim đen của mày, đúng không?
  • Cô im lặng và mụ tiếp lời:
  • Tsunade
    Tsunade
    Thật không ngờ đấy, ngự như mày cũng có trai để ý. Nghe mới nực cười làm sao? Đứa nào ngu mới để mắt tới mày, nhìn xem vết chàm đẹp thế kia cơ mà. Mà mày cũng đâu phải dạng vừa, dụ dỗ được đàn ông cơ mà, mẹ mày dạy dỗ mày khéo thật.
  • Hai mẹ con mụ cười lớn khi trông khuôn mặt biến sắc của cô. Hai bàn tay cô run rẩy. Tiếng cười ghê rợn ấy như muốn xé nát sự nhẫn nhịn bấy lâu của cô.
  • Như hàng vạn mũi kim vừa đâm vào tim cô, mụ đang sỉ nhục mẹ cô.
  • Không chịu đựng được nữa trước giọng điệu nanh nọc của mụ ta. Mụ luôn cáu bẳn với cô, và tối nay mụ đã nâng tầm cay độc của mụ lên một tầng cao mới.
  • Hinata muốn lao tới, cào cấu hai khuôn mặt kia. Nhưng dặn lòng phải nhẫn nhịn, dù cô có làm gì thì yếu thế vẫn là cô. Phải chăng cô quá nhu nhược? Không phải, cô chỉ vì tương lai tương sáng và hạnh phúc sau này của cô thôi.
  • Mọi thứ đều có thể nhẫn nhịn, và cũng thể tha thứ. Con người nên hướng tới những điều tốt đẹp.
  • Hinata quyết định tự dành cho mình một liều thuốc an thần. Cố làm lơ, cô tiến vào trong, đi ngang qua hai con người kia, bước thẳng lên lầu.
  • Tsunade
    Tsunade
    Tao đang nói chuyện sao mày dám bỏ đi?
  • Mụ tức tối vì chẳng làm Hinata nổi giận. Mụ thực sự muốn bức cô phải phản kháng mụ, để mụ có cơ hội lật ngược lại tình thế, dối trá trước tòa rằng cô đã nhiều lần có ý xúc phạm. Thậm chí tấn công mụ khi mụ cố gắng tiếp cận và chăm sóc cô.
  • Phải cái thỏa thuận chết tiệt mà tòa đưa ra khi cha cô mất. Đó là cô phải sống với mụ cho tới khi đủ tuổi trưởng thành. Hơn hết trong thời gian ấy, cô không được gây chuyện hay bất kì thương tích nào cho mụ cũng như hai đứa con của mụ. Sở dĩ cái quyết định đó được đưa ra là bởi, có lần cô đã bùng nổ cơn tức giận, cắn lỗ tai bên trái của mụ gần như sắp rời khỏi đầu. Mụ đã phải tốn khá nhiều thời gian tiền bạc để có lại một chiếc tai hoàn toàn bình thường.
  • Chính vì điều đó mà mụ đã yêu cầu tòa chấp nhận mong muốn của mụ, buộc Hinata phải ngoan ngoãn không chống đối mụ cho tới khi cô tròn 18. Đủ tuổi trưởng thành để sống tư lập và chịu trách nhiệm trước pháp luật. Đổi lại mụ sẽ giả vờ làm người mẹ tự tế chăm lo cho cô.
  • Than ôi! Mụ mới tự tế làm sao.
  • Lúc đó chẳng ai tin Hinata, chẳng ai hỏi xem tại sao cô lại cắn mụ? Họ chỉ nghe lời nói dối đáng căm phẫn của mụ. Rằng cô vì không thích mụ nên luôn phá phách, tỏ rõ thái độ không hài lòng. Thậm chí có ý gây thương tích cho mụ kể cả tinh thần lẫn thể chất.
  • Mụ đã thành công biến Hinata thành công cụ để mụ khống chế. Nhưng sắp tới đây thời hạn sẽ hết, và mụ đã lo sợ cô có một cuộc sống tốt hơn. Nên trước khi điều đó xảy đến, mụ đã bày nhiều cách hãm hại Hinata, buộc cô vi phạm cái quy ước đáng nguyền rủa ấy. Mụ sẽ có đầy đủ chứng cớ để cô không thể thoát khỏi tay mụ.
  • Nhưng dù có làm gì, thì Hinata vẫn chịu đựng, cắn răng nhẫn nhịn. Chính vì điều đó mụ càng muốn bức bách Hinata hơn. Nhân cơ hội cô không về nhà, mụ đã bày ra trò này để hại cô. Tay của con mụ chưa tới mức bị bỏng, nhưng khi nghe tiếng kêu la của Karin dưới bếp. Mụ vội chạy xuống xem, khi hay tin cô không về nhà mụ đã nảy ra ý tưởng nhảm hiểm này để chơi với Hinata.
  • Nào ngờ mụ thất bại trước sự tỉnh táo đáng khâm phục, đáng tự hào của cô. Hinata thậm chí đã buộc mình trở nên bất hiếu, khi thờ ơ cho dù mụ dám cả gan mắng mẹ cô.
  • Hinata biết mụ đang tìm cớ để tiếp tục mắng mỏ mình. Cô nghĩ đây là cơ hội tốt để trêu đùa và bởn cợt mụ ta. Cho nên cô vẫn im lặng bỏ đi. Mụ tức tối, lập tức chặn đầu cô lại.
14
Chương 36: Họa 2