(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 33: Buổi sáng sôi động
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Đang say sưa trong giấc ngủ, Hinata bị đánh thức bởi tiếng chim líu lo ngoài cửa sổ.
  • Chà! Một ngày mới lại bắt đầu.
  • Mặt trời lấp ló dạng sau những rặng cây phía đông. Trời đã bắt đầu hừng sáng. Khung cảnh thật êm đềm biết bao. Những cây anh đào sau một đêm tắm sương như tươi tắn hơn, căng tràn nhựa sống, dưới sân trường những cành cây khẽ đu đưa nhẹ nhàng, như lời chào buổi sớm. Mấy chú chim chuyền cành, hót véo von khúc ca bình minh. Những giai điệu rộn ràng, réo rắt ấy như truyền cho con người nguồn cảm hứng khởi dồi dào của ngày mới. Những tia nắng vàng nhẹ nhàng xuyên qua các kẽ lá, khẽ đánh thức vạn vật khỏi giấc ngủ say. Cây lá rì rào thức dậy chào bình minh. Những giọt sương long lanh phản chiếu ánh mặt trời, như hạt ngọc sáng lấp lánh. Đèn đã tắt, con người vội vã chuẩn bị cho một ngày mới với bộn bề công việc. Ánh nắng vàng, êm dịu trải dài, bao phủ khắp nơi. Đường phố sáng bừng, báo hiệu một ngày mới tốt đẹp. Từ các nhà, các ngõ, xe cộ đổ ra đường, tấp nập. Ai cũng vội vã, hối hả. Tiếng còi xe inh ỏi, làm cho đường phố buổi mai càng thêm rực rỡ sắc màu.Cơn gió nhè nhẹ luồn qua khe cửa sổ, một vài tia nắng ban mai tinh nghịch cố ý chèn lên trước gió, chúng len lỏi nơi khe cửa rồi xuyên thấu tấm màn lụa mềm mại. Góc cánh màn khẽ rung nhẹ cánh bay, nó uyển chuyển cùng gió và nắng hát bài ca giao hợp. Rồi dịu dàng vuốt ve làn da sáng trắng của cô.
  • Hinata mơ hồ mở mắt chào nắng sớm, tia sáng ấm áp chiếu rọi thẳng vào tầm mắt cô. Đưa tay che mắt lại, vừa hay mới ngủ dậy nên cô chưa kịp thích nghi với ánh sáng ấy. Sau một lúc, cô bỏ tay ra, thâu tóm tất cả màu sắc xinh đẹp bình yên đó vào đáy mắt. Bỗng Hinata nhoẻn miệng cười tươi, rõ ràng đêm qua cô mơ thấy giấc mộng đẹp.
  • Nhìn cô với hình ảnh này, chả khác nào một bông hoa dại bên đường. Vẻ đẹp thuần khiết ngây ngô, không nhất thiết phải trở nên sặc sỡ, vẻ bề ngoài của bông hoa dại ấy cứ ngỡ rất yếu mềm và tầm thường. Nhưng nó lại mang theo khí chất mạnh mẽ và cao quý vô cùng, chỉ tiếc là... Chưa có ai nhìn thấy được vẻ đẹp tâm hồn đó.
  • Chìm đắm trong khoảnh khắc tinh khôi ấy, cô gần như quên đi những muộn phiền, lo âu đáng sợ của từng ngày qua. Kể cả cái tình cảnh oái ăm vẫn đang hiện diện lúc này. Cho tới khi một cơn gió thoáng qua, khiến cô nheo mắt lại. Hình như có vật gì li ti vừa đùa giỡn với mắt cô. Hinata đưa tay dụi mắt, khi thấy khá hơn cũng là lúc cô trở về với hiện tại.
  • Đôi mắt đang nheo lại bỗng mở rộng hơn bao giờ hết. Đầu lập tức được đưa lên cao.
  • Cô đang ở đâu thế này? Đây đâu phải phòng cô, căn gác xép nhỏ chưa đủ một cái vươn vai của người lớn.
  • Cô hoang mang đưa mắt nháo nhác nhìn khắp phòng một lượt. Cuối phòng, mảnh vỡ của màn hình máy chiếu nằm trơ trọi. Có chút ngờ ngỡ, vẫn không chắc chắn. Dường như cú sốc tinh thần tối qua vẫn đang ám ảnh cô? Hinata chưa hết mơ hồ.
  • Căn phòng này sao giống...? Nhìn khung cảnh buổi sáng cô cảm thấy hoàn toàn xa lạ. Hinata hầu như chỉ lui tới đây lúc trời tối. Chưa bao giờ cô ngang nhiên vào đây giữa thanh thiên bạch nhật, cho nên đây với cô thật sự lạ lùng.
  • Mơ hồ chưa thể xác định mình đang ở đâu? Bỗng có điều gì đó khiến cô chú ý, cảm giác nhồn nhột đột kích toàn diện chiếc cằm xinh xắn của cô. Hóa ra hơi thở nồng ấm của cậu đang tỏa ra mãnh liệt hơn, làn hơi ấy ve vãn làn da trắng sữa.
  • Cơ thể cô cứng ngắc, không dám hình dung điều vừa mới hình thành trong đầu mình. Nhận tiện một tay còn đang đặt trên ngực Gaara, cô dò xét di chuyển tay chậm chạp sờ soạng. Chợt giật bắn mình rụt tay lại, khi cảm nhận được sự cứng rắn cùng hơi ấm ấy. Cố gắng ngăn không cho bản thân rơi vào trạng thái choáng váng. Cô xoay chầm chậm cái đầu đang nhìn đâu đó trong phòng. Cho tới khi khuôn mặt anh tú kia ôm trộn hai đồng tử co giãn hết cỡ. Hinata kinh ngạc thốt không thành lời khi nhận ra một chàng trai lạ hoắc, nằm ngủ ngon lành ở phía dưới mình.
  • Cái quái quỷ gì đây? Cô phải làm gì trước tình cảnh đầy trớ trêu này?
  • Chắc chắn không ít người sẽ sốc nặng, nhảy dựng lên mà chửi bới. Gào thét hay thậm chí hung hăng hơn là lao vào đánh đấm đối phương túi bụi, khi rơi vào tình huống như này.
  • Nhưng với Hinata, cô thầm cảm tạ ơn trên ban tặng cho cô sự suy xét đúng đắn trước sự việc.
  • Sau phút sững sờ, Hinata tự ép buộc bản thân cần bình tĩnh, ngăn không cho mình hành động gì ngu ngốc. Chí ít đừng phát ra tiếng rên rỉ nào. trong tình cảnh khá thảm thương của mình. Cô cần phải xử trí khôn ngoan nhất.
  • Bỗng nhiên nhớ ra chuyện tối qua. Cuối cùng Hinata cũng xác định được mọi thứ rõ ràng. Cô bất động ở tư thế khó khăn, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm chàng thanh niên ở dưới mình một hồi lâu.
  • Lần đầu tiên cô nhìn người ta một cách lạ lẫm và kĩ đến nhường này. Rõ ràng có gì đó gọi là thích thú. Hinata khéo léo không bỏ sót bất kỳ chi tiết nhỏ nào. Chúng tinh tế đến độ hoàn hảo. Một chàng trai khôi ngô, dáng ngủ tự chàng hoàng tử bước ra từ những câu chuyện cổ tích. Hóa ra đây chính là người bắt gặp cô ở trước cửa phòng của hội. Lúc đó chẳng dám nhìn trực diện nên không hình dung được vẻ đẹp của cậu. Bây giờ thì có cơ hội rồi, bỗng cô nhận ra mình hành động không giống mình nữa. Hành động này có sai trái? Đáng bị lên án không?
  • Hinata không nhận thấy mình đã nhìn cậu quá lâu. Cho tới khi cậu cửa mình dấu hiệu sắp tỉnh, cô mới giật mình nhẹ. Ý thức mình cần phải rời khỏi đây trước khi cậu hoàn toàn thức giấc và phát hiện ra mình. Cô nhẹ nhàng xoay sở để rời khỏi người cậu, hai tay chống xuống sàn. Cô nâng cơ thể mình lên một cách mệt mỏi. Cố gắng không để cậu nhận ra.
  • Hinata ở tư thế bò, từ từ lùi về phía sau bằng hai đầu gối và tay của mình. Cô như nín thở để làm việc đó. Chỉ một sơ xuất nhỏ thôi, cậu sẽ mở mắt, mọi chuyện coi như xong. Dù ép buộc bản thân điều chỉnh sao cho phù hợp, thế nhưng cô không ngăn nổi sự hồi hộp ngột ngạt cùng tiếng trống gõ nơi lồng ngực mình. Đã thế cô cần phải nhanh hơn mới được, kết thúc nó càng nhanh càng tốt. Cô hy vọng khi mình an toàn rời khỏi cậu hãy thức giấc.
  • Một lần nữa, người tính không bằng trời tính. Như cảm nhận được hơi ấm đột ngột biến mất, Gaara mơ màng chậm rãi mở mắt.
  • Vẫn chưa hoàn toàn nắm bắt tình hình, đôi mắt mơ hồ đang mở hờ. Cậu thấp thoáng hình ảnh mờ ảo của cô đang xa dần.
  • Gaara nghĩ mình gặp ảo giác, khuôn mặt cô mờ ảo. Mái tóc thẳng dài buông xõa xuống hai bên. Hình ảnh càng lúc càng lùi xa khỏi cậu.
14
Chương 33: Buổi sáng sôi động