(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 152: Lướt qua nhau
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Đã hai mươi bốn tiếng đồng hồ trôi qua, kể từ khi Sasuke xuất hiện ở nhà Sakura với một cuộc viếng thăm bất ngờ, đặt cột mốc quan trọng trong mối quan hệ giữa hai người. Hai mươi bốn tiếng đồng hồ đó, Hinata ngủ rất ít và không tài nào tập trung nổi vào giải quyết những bài tập cuối khóa.
  • Rồi đến một lúc nào đó người ta phải dẹp hết mọi thứ, giả vờ kiên cường để bước tiếp. Có lẽ Hinata cũng cần như vậy càng sớm càng tốt.
  • Bình minh lại thức giấc, Hinata sẵn sàng đến trường, vẻ chán nản đã không còn nữa, thay vào đó vẻ lạnh lùng giả tạo được khoác lên.
  • Cố gắng giữ vững tâm trạng, Hinata bước dọc hành lang để tới lớp. Trên đường đi, Hinata loáng thoáng nghe thấy những cuộc tán gẫu nói về cặp đôi hoàng tử - lọ lem. Hinata tránh đánh mắt nhìn mọi người xung quanh, ra vẻ thờ ơ, không quan tâm đến, cứ băng băng hướng nhìn phía trước. Cô không muốn mình phải để tâm tới những lời bàn tán xôn xao ấy, rằng hội trưởng đã có bạn gái. Phải rồi Sasuke đã chính thức tuyên bố với toàn trường việc hắn và Sakura đang qua lại. Tin đó chẳng khác nào sét đánh ngang tai cô, nhưng vì đã sẵn sàng tâm lý, nên dư chấn nó mang lại không nặng nề lắm. Chỉ để lại một vết bỏng nhỏ nơi trái tim cô mà thôi. Mà đã là vết bỏng nhất định sẽ có thuốc để chữa lành, chỉ có điều Hinata buộc phải chịu đựng một vết sẹo xấu xí cho đến suốt đời.
  • Câu chuyện về hai người đó trở thành đề tài hot nhất từ trước tới nay, được đám người ăn không ngồi rồi thêu dệt nên những tình tiết hết sức sáng tạo. Những tin đồn thật đáng sợ! Có người đồn đại Sakura mồi chài, dụ dỗ hắn lên giường. Có người lại bảo hắn mang ơn Sakura nên mới làm thế. Cứ tưởng chỉ mỗi việc hai người đang quen nhau được tiết lộ thôi, ai dè hắn còn đi khoe khoang khắp nơi, Sakura này thì tốt như thể này, đẹp như thế nọ. Ả đã tận tình chăm sóc lúc hắn nằm viện, lại còn là ân nhân cứu mạng hắn. Tin đồn lan xa đến nổi Hinata đi đến bất cứ góc gách nào trong trường đều nghe văng vẳng bên tai. Trời ơi! có cần dày vò cô đến nước này không? Chẳng lẻ cô phải bỏ trốn hay bịt chặt hai tai?
  • Hinata bước nhanh hơn, hi vọng nhanh chóng tìm một nơi yên tĩnh để khỏi phải nghe những lời xì xào về hai người đó.
  • Bất thình lình một cơn choáng váng kéo tới. Hinata thấy đầu óc mình quay cuồng, mọi thứ xung quanh dịch chuyển chậm chạp. Hinata khựng lại, đôi mắt nhắm nghiền, cô giật nhẹ thái dương mong sao cơn chấn động này qua mau.
  • Bỗng từ xa vang lên tiếng hô hào. Chẳng biết nó phát ra từ ai nữa, Hinata không có tâm trạng để đưa mắt dò tìm.
  • Nhân vật phụ 1
    Nhân vật phụ 1
    Hội trưởng và bạn gái anh ta đang tới!
  • Hinata bị làm cho giật mình, đôi mắt lập tức mở ra, nhìn về phía đó. Đám người đứng hai bên bắt đầu lao nhao tán gẫu.
  • Từ xa bước tới là một Sasuke phong độ, đi kế bên hắn chính là Sakura rạng rỡ đang khép nép khoác lấy tay hắn. Cả hai đang đi về phía cô.
  • Những thanh âm hòa quyện vào nhau tạo thành một thứ hỗn hợp đặc quánh, khiến Hinata nhức óc, đau tai.
  • Tất cả mọi sự tập trung, dòm ngó đều hướng đến cặp đôi đang đi tới. Vô vàn ánh mắt với màu sắc khác nhau, mang thông điệp khác nhau. Có người nhìn họ rồi tặc lưỡi chê bai, ghen ghét đố kỵ, có người lương thiện lại thấy ngưỡng mộ, thầm thì cầu chúc cho họ. Có người lại bình thản như thường, không có hứng thú với chuyện vô vị này. Trong số hàng trăm cặp mắt đang đổ dồn về phía họ, không ít những cặp mắt bí ẩn, xa xôi, khó đoán biết, cùng nụ cười nhếch mép gian xảo, muốn nhắm tới ai đó.
  • Hinata tự hỏi rốt cuộc cái vòng luẩn quẩn của sự ngẫu nhiên này đến khi nào thì mới kết thúc?
  • Tại sao cứ bắt cô phải đối diện với những chuyện này?
  • Biết trách ai đây?
  • Cuộc sống vốn là vậy, có những thứ mình không muốn lại luôn quanh quẩn bên mình. Có những người ta không muốn chạm mặt lại luôn luôn xuất hiện ngay tầm mắt mình, theo một cách nào đó, ngẫu nhiên hay cố tình.
  • Thật sự thì từ đêm hôm đó tới tận lúc này, Hinata đã cố tình tránh gặp mặt Sakura hết mức có thể, dù là ở trường hay thậm chí ở nhà. Cô cũng không hề để ả thấy mặt mình. Cứ ngỡ cuộc sống của cô sẽ bình yên. Nào ngờ đùng một cái cả hai xuất hiện ngay trước mặt cô. Nụ cười ngọt ngào, trao nhau ánh nhìn trìu mến. Cả hai vui vẻ cười đùa, mặc đám đông vây quanh nhốn nháo chào họ.
  • Họ có hiểu cảm giác của cô không? Hay họ cố tình phơi bày ra nỗi đau ê ẩm đang dày vò cô?
  • Chẳng ai hiểu hết được nỗi phiền muộn đang bao vây quanh Hinata, cô gái đang sải từng bước chậm chạp trên hành lang. Cảm giác thật khó chịu khi bắt gặp người đàn ông mình thích tay trong tay nô đùa vui vẻ với người con gái khác, rồi thản nhiên lướt ngang qua mình, như hai người xa lạ.
  • Hinata không việc gì phải dừng lại, đứng thẫn thờ nhìn họ như một kẻ đáng thương bị bỏ rơi. Cô vẫn cứ bước về phía trước, tưởng rằng dòng người hối hả, tấp nập sẽ khiến hai bên không nhìn thấy nhau. Nào ngờ trời đã sắp đặt sẵn, cả cái hành lang rộng thênh thang, cảm giác như chỉ có ba dáng người tồn tại. Còn lại đều chỉ như những bóng đen mờ ảo. Cuối cùng đôi bên cũng chạm mặt nhau, không ai bảo ai, đồng thời dừng lại, đối mặt nhìn nhau. Hinata ôm chặt cuốn tập vào người thầm thì tự nhủ mình không được bối rối, phải vờ tự nhiên nhất có thể, đừng để Sakura cười cợt cô. Đừng để hắn nhìn thấu tâm tư cô. Ánh mắt họ chạm nhau trong vài khắc ngắn ngủi. Trong khi Sakura nợ nụ cười vờ như thân thiết, thì Sasuke dành cho cô ánh nhìn vô cùng xa lạ. Có chút gì đó khinh thường ẩn sâu trong đôi mắt ấy. Ánh mắt hắn thật xa vời như thể cô không đáng để hắn dành cho chút xíu sự chú ý nào.
  • Hinata chưa bao giờ nghĩ một vài giây lại kéo dài lâu đến thế? Sự tra tấn khiến tim cô mệt mỏi và rồi nó ngừng đập. Cả thế giới hiện ra trước mắt đều là một màu đen ảm đạm. Màu trắng của cô đơn và màu xám của sự sợ hãi, pha trộn vào nhau khiến tầm nhìn của Hinata mất phương hướng.
  • Hinata cố gắng giải mã những gì đang xuất hiện trong bộ não của Sasuke, hắn đang nghĩ gì về cô, tại sao lại nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo và cư xử hững hờ đến thế?
  • Tiếc quá! Hinata chẳng tìm kiếm được gì cả.
  • Nhưng thôi! Bỏ đi cô không muốn tiếp tục nữa.
  • Cuối cùng thời khắc tưởng như vô tận ấy cũng kết thúc.
  • Không ai chào ai, không ai nói lời nào, hắn kéo vội tay Sakura đi nhanh như kiểu không muốn nhìn mặt cô lâu hơn sự cho phép của bản thân.
  • Hắn lướt qua cô, bờ vai chạm nhẹ cánh tay gầy, tựa như người qua đường chưa từng quen biết, vô tình va vào nhau.
  • Nếu qua đường thật thì đã tốt, chí ít còn chút bối rối rồi hối hả đến độ cuống quít xin lỗi đối phương.
  • Ngay khoảnh khắc Sasuke lướt qua, một cảm giác kì lạ bỗng xuất hiện trong cô.
  • Mờ mịt, xa xăm rồi biến mất. Chỉ còn lại màu của sự trống rỗng.
  • Tiếng ồn ở lại phía sau lưng, nhỏ dần rồi biến mất khi Hinata leo lên cầu thang.
14
Chương 152: Lướt qua nhau