(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 143: Sakura ăn cắp đồ của Hinata
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata
    Hinata
    Gaara! Tin tôi đi, tôi ổn, tôi thật sự không sao? Đừng lo lắng nữa nhé!
  • Làm sao cậu có thể tin rằng cô ổn trước sự việc quá lớn.
  • Gaara
    Gaara
    Nếu cô thay đổi ý định muốn để Sasuke biết sự thật thì hãy liên lạc với tôi, được không?
  • Hinata chỉ mỉm cười không đáp trả một cách dứt khoát, cô giơ khuỷu tay lên để những ngón tay của Gaara không còn nắm cánh tay cô được nữa.
  • Gaara
    Gaara
    Chúc ngủ ngon!
  • Gaara nói, mắt vẫn không rời khỏi cô.
  • Hinata
    Hinata
    Vâng, anh cũng vậy.
  • Rồi Gaara vươn người ra đẩy cửa cho cô, Hinata mỉm cười lần nữa trước khi vội bước ra xe.
  • Gaara
    Gaara
    Này, đợi đã...
  • Gaara nhoài người khỏi ghế ngồi, nhìn lên cô với ánh mắt buồn bã và lo âu.
  • Gaara
    Gaara
    Hãy ăn chút gì trước khi đi ngủ được chứ?
  • Sự quan tâm của Gaara dội vào lòng Hinata thôi thúc cô muốn khóc, Hinata gật đầu, vẫn không quên nụ cười nhẹ nhõm, Rồi cô quay gót vào trong nhà.
  • Nhưng khi cô đã đi rồi, Gaara ngồi khoanh tay quanh tay lái của chiếc xe, gục cái đầu của cậu xuống đó, cậu đã nhận thức được rằng mình sẽ không bao giờ cậu có thể làm lơ, vờ không quan tâm chuyện của cô được nữa.
  • Cậu cần làm gì cho cô đây?Trời ơi! Hinata, cô quá đỗi lương thiện?
  • Có lẽ Gaara sẽ thay đổi ý định, tác thành cho hắn và cô. Nhìn Hinata như thế, cậu sao chịu đựng được.
  • Gaara khởi động xe sau khi lưu luyến nhìn bóng cô xa dần.
  • Hinata ngoái đầu nhìn lại chiếc xe vừa mới lao đi, rồi mới trở lại phòng bằng lối đi cũ chiều này cô leo xuống. Có vẻ như chẳng ai trong cái nhà ấy quan tâm chuyện gì xảy ra với cô cũng như không mảy may để ý cái sợi dây dài lòng thòng làm từ rèm cửa vẫn lủng lẳng từ gác mái thỏng xuống sân.
  • Cũng có thể cái gia đình ấy vui sướng quá khi Sakura bắt được cục vàng lớn, hớn hở rời khỏi nhà chẳng thèm ngó nghiêng sự việc khác thường đó.
  • Một ngày tồi tệ cuối cùng cũng kết thúc, bình minh đến mang theo niềm tin mới, niềm hy vọng mới. Nhưng vẫn còn sót lại nơi nào đó trên cơ thể Hinata dư âm nỗi đau của ngày hôm qua. Nó ê ẩm, buốt rát.
  • Hinata với cơ thể mệt mỏi bước chân xuống khỏi giường, thật chẳng có tâm trạng nào để làm mấy công việc nhà nhàm chán nên cô chỉ làm qua loa rồi đến trường.
  • Cô có chút bất ngờ khi Gaara đã đến đón cô. Rất không công bằng với Gaara, cậu phải đứng đợi ở khá xa nhà cô, chờ cô bước đến. Cậu nào dám xuất hiện trước cổng nhà cô được, bởi không muốn cô trở thành đề tài bàn tán, soi mói của những người xung quanh, đặc biệt cậu không muốn người trong nhà có cớ để gây sự, ăn hiếp cô. Cho nên cậu chọn cách im lặng đứng ở xa kiên nhẫn chờ. Gaara không hề báo trước với cô về ý định tới đón cô. Chính vì điều này khiến Hinata được một phen bối rối, sau cùng không thể phụ tấm lòng cũng như từ chối thành ý của cậu, cô ngoan ngoãn lên xe, đành phiền cậu lần nữa.
  • Họ vẫn cư xử với nhau bình thường như những ngày trước đó. Có chẳng họ che giấu cảm xúc thật của mình vào tận sâu bên trong, không muốn để đối phương thấy khó xử khi đối diện với mình.
  • Cứ thế thời gian trôi, một buổi sáng ngày mùa đông qua đi, buổi chiều nhàn rỗi bắt đầu. Hinata chán nản trở về nhà sau khi tan trường, trước kia cô sẽ đến chỗ làm thêm. Dạo gần đây ghé tới bệnh viện, nhưng giờ cô chẳng biết đi đâu, làm gì để giết thời gian rảnh. Hinata cũng chưa có ý định sẽ kiếm một công việc bán thời gian trong lúc chờ hồ sơ hoàn tất. Với đôi chân nặng trĩu, cô leo thẳng lên phòng. Cứ đinh ninh rằng mọi chuyện vẫn xảy ra như mọi ngày, không ai có mặt ở nhà vào lúc này. Chỉ có mỗi mình cô thôi, sở dĩ theo thường lệ, giờ này mụ vẫn còn ở cùng mấy người bạn của mụ. Karin thì la cà đâu đó, mua sắm hay dạo phố cùng đám bạn của ả ta, còn Sakura chắc giờ này đang quấn quýt lấy Sasuke để tăng thêm lòng tin với hắn.
  • Thế nhưng, thế sự thay đổi, ai mà ngờ được, sự đường đột mà Sakura mang lại cho Hinata thật ngoài sức tưởng tượng. Hinata vừa lên tới cửa phòng mình cũng là lúc Sakura mở tung cánh cửa bước ra từ phòng cô.
  • Mặt đối mặt, mắt cả hai chằm chằm nhìn thẳng nhau.
  • Cái quái gì đang diễn ra? Sao Sakura lại đi ra từ phòng cô?
  • Sakura có chút hoảng hốt khi bị cô phát hiện ra hành vi của mình. Nhưng mau chóng ả trưng ra bản mặt dửng dưng như không.
  • Hinata cau mày lộ vẻ nghi ngờ nhìn ả. Cuối cùng cô là người bắt đầu cuộc tranh cãi.
  • Hinata
    Hinata
    Ai cho cô cái quyền tự tiện vào phòng người khác, cô có ý đồ gì đây?
  • Sakura
    Sakura
    Hơ!
  • Ả hừ lạnh nanh nọc đáp:
  • Sakura
    Sakura
    Gì chứ, phòng nào của cô? Đừng có quên phòng này chỉ là một nhà kho không hơn không kém. Tao vào lấy một vài món đồ cần dùng tới đâu có nghĩa vụ phải xin phép mày.
  • Cái cớ nghe hay ho lắm! Ả nói đâu có sai, phòng cô vốn là nhà kho. Còn nữa từ lâu khái niệm riêng tư đã không tồn tại khi cô sống cùng với những con người thiếu ý thức này dưới chung một mái nhà. Chính vì thế cô chẳng có cớ gì để làm khó ả được nữa.
  • Đợi một chút! Ả đã nói tới vài món đồ.
  • Đồ? Đồ nào? Chợt hai viên ngọc đen thay đổi vị trí nhìn, dịch chuyển xuống tay Sakura. Hinata vô cùng khó chịu. Gì đây? Mấy thứ trên tay Sakura là sao? Sao Trên tay ả lại cầm đồ của cô? Thật kì lạ, ả lấy trang phục hóa trang, mặt nạ cùng một chiếc giày, chiếc còn lại đang ở chỗ Gaara. Tất cả đều là của cô. Sakura lấy những thứ đó để làm gì cơ chứ?
  • Bỏ qua những thắc mắc không có lời giải đáp. Hinata cảm thấy lồng ngực mình khó chịu, nó nóng ran và từ dưới bụng bắt đầu cồn cào mấy chốc một cơn sóng vô cùng tức giận trỗi dậy.
14
Chương 143: Sakura ăn cắp đồ của Hinata