(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Bỗng một cơn đau đầu ập tới, Gaara không thể chịu đựng thêm những ý nghĩ tiêu cực khi nghĩ về Hinata. Có lẽ cô sẽ ổn, biết đâu cô không tới như lời cô nói với cậu mấy hôm trước, biết đâu cô tới cô nhi viện?
  • Nhắc tới cô nhi viện, cậu cần phải kiểm tra một chút mới được.
  • Không chần chừ Gaara bấm số gọi cho viện trưởng và ngay sau khi cuộc nói chuyện kết thúc, lòng cậu rạo rực hơn gấp bội, nó sắp bùng cháy thật rồi.
  • Rốt cuộc cô ở đâu? Sao lại không bắt máy hay trả lời tin nhắn của cậu?
  • Cơn đau đầu vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, Gaara buộc phải vừa lái xe vừa đưa tay bóp nhẹ vầng thái dương. Mí mắt nặng trĩu và cậu không tài nào tập trung nổi, cũng chẳng có gì ngạc nhiên vì cậu đã dành cả chiều ngồi trên xe la cà khắp góc nghếch của thành phố để tìm cô. Gaara cứ đinh ninh sẽ tìm thấy cô nhưng cậu đã lầm. Cái thành phố bé tẹo này sao giỏi che giấu một bóng hình đến thế?
  • Con đường uốn lượn ngoằn ngoèo trước mặt, Gaara cố tập trung nhìn về phía trước nhưng lại có cảm giác mãnh liệt rằng có thứ gì đó không lành sắp xảy đến. Dĩ nhiên đấy chỉ là ảo giác do cơn đau đầu gây ra. Tim đập thình thịch, Gaara nắm thật chặt tay lái, mồ hôi cổ đổ ra như tắm.
  • Sự lo sợ khiến cậu phát sốt.
  • Mải miết chạy cậu chẳng để ý mình đã đi khỏi thành phố một đoạn khá xa. Hai bên đường những hàng cây anh đào rũ rượi dưới trời đông. Con đường ướt nhẹp vì trận mưa vừa tạnh.
  • Gaara kẹp chiếc điện thoại một bên tai, định gọi điện cho cô lần nữa, bỗng cái điện thoại tụt khỏi tay, rơi vào lòng cậu, rồi rơi xuống dưới chỗ tay lái. Gaara kịp cúi xuống nhặt và khi ngước mắt lên, một bất ngờ chào đón cậu, bất thình lình không biết từ đâu. Một chú chó lao nhanh qua đường, theo bản năng, cậu bẻ tay lái, tránh con vật. Rõ chẳng phải ý hay vì hành động đó khiến xe cậu văng lại phía lan can, cái rào chắn an toàn một bên đường. Tiếng kin kít khi cậu phanh gấp, tiếng rít của kim loại va chạm nhau, mỗi tiếng rít lên đều giống như dòng điện xẹt qua tim vậy.
  • Gaara được một phen hồn lìa khỏi xác, ôi không! Cái xe của Neji. Anh sẽ giết cậu cho coi. Gaara nghe rất rõ âm thanh của sự hư hỏng, thở gấp Gaara cố lấy lại thăng bằng và đảo bánh lái quay trở lại với dòng xe cộ đang lao đến. Bỗng ánh mắt cậu sáng rực khi trông thấy một hình bóng quen thuộc. Bên kia đường Hinata đang lủi thủi bước đi, hai tay ôm lấy cơ thể run rẩy của mình. Thời tiết thật lạnh, cô lại không mặc ấm. Nhưng cái rét da thịt chẳng thấm vào đâu với nỗi đau xé lòng cô đang phải chịu đựng. Hinata chỉ vừa mới nhận ra mình đã tha thẩn đi xa khỏi thành phố, nên mới vội vã quay đầu trở về, trời vào đêm rồi nên mọi thứ đều trở nên âm u lạnh lẽo. Chỉ có mỗi ánh sáng heo hắt từ đèn hai bên đường soi dõi bóng cô.
  • Hinata không biết mình đã đi như thế bao lâu rồi, chỉ biết cô chẳng để ý gì đến mọi việc đang diễn ra xung quanh. Bỗng Một giọng nói vang lên làm cô giật mình lo sợ.
  • Gaara
    Gaara
    Hinata!
  • Theo tiếng gọi, cô ngẩng cao đầu tìm kiếm. Phía bên kia đường cậu đứng đó mở rộng cửa xe nhìn cô đầy vẻ lo lắng.
  • Là ảo giác thôi, cô nghĩ thế, làm thế nào cậu biết cô ở đây được chứ? Xua đi ý nghĩ được cho là hoang đường, Hinata lắc đầu thật mạnh, rủ bỏ sự yếu kém đang hành hạ bản thân mình, rồi tiếp tục đi về phía trước, cô cần quay trở lại thành phố, cô cần về nhà.
  • Gaara
    Gaara
    Hinata! dừng lại đi.
  • Cậu gào lớn, nhưng Hinata ép bản thân phải quên đi tiếng gọi đó. Hai tay bịt chặt tai, cô lắc đầu xua đuổi âm thanh gọi tên mình. Hơi thở khó nhọc, cô bắt đầu bước nhanh hơn và sau đó là chạy.
  • Gaara nhấc chân đuổi theo nhưng kịp dừng lại quay đầu nhìn chiếc xe. Vội vã trở lại xe cậu nhấn ga rượt theo Hinata.
  • Gaara tưởng chừng chiếc chìa khoá vặn trong ổ phải gãy đôi. Đèn trước cửa xe quét loang loáng trên con dốc khi cô vẫn bước xăm xăm về phía trước. Gaara cho xe phóng qua cô làm nước bắn tung tóe.
  • Vượt lên cách Hinata chừng mười mét, Gaara bật đèn sau, đèn bên trong xe rồi bước ra và đứng chống một khuỷu tay lên cánh cửa xe để mở, đợi Hinata. Cô chắc muốn phớt lờ chàng trai đứng ngay xe, nhưng cậu không để cho cô làm thế. Khi cô đi đến chỗ mình, cậu đưa tay ra giữ cô lại.
  • Gaara
    Gaara
    Sao lại bỏ đi, cô không nghe tôi gọi sao?
  • Giọng cậu có chút cáu bực. Cũng phải cậu có quyền nổi cáu khi cô đã hành động ngu ngốc, cậu đã vất vả cả buổi để tìm cô, còn suýt nữa gây ra tai nạn. Vậy mà vừa nhìn thấy cậu cô lại bỏ chạy.
  • Hinata ngẩng khuôn mặt sửng sốt nhìn cậu. Không thể nào! đó không phải ảo giác hay điều cô tượng tưởng.
  • Là cậu thật rồi, đúng là cậu, nhưng sao cậu lại ở đây? Hinata quá kinh ngạc chỉ biết tròn xoe mắt nhìn cậu, đôi môi mấp máy không thành tiếng.
  • Gaara
    Gaara
    Đã xảy ra chuyện gì? Sao cô lại lang thang tới tận đây?
  • Gaara thả tay cô, dịu giọng hỏi han.
  • Hinata cúi gầm mặt, không có bất kỳ dấu hiệu nào sẽ giải đáp thắc mắc của cậu. Hinata muốn quên đi chuyện đã xảy ra. Cô muốn làm lơ nó, nhưng cậu lại chẳng muốn thế.
14
Chương 139: Tìm Hinata