(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Sasuke
    Sasuke
    Lọ lem!
  • Hắn gọi, sự dịu dàng luôn được dành cho cô gái hắn thích.
  • Sakura
    Sakura
    Sasuke!
  • Giọng nữ nhẹ nhàng, ngọt ngào ấy không phải của cô, nhưng tất cả mọi người nghe thấy đều nghĩ đó là cô, bất ngờ thật! Sakura làm cô bất ngờ thật, chỉ mới nghe giọng cô có vài lần đã nhớ được và bắt chước một cách hoàn hảo.
  • Quả thật bất cứ thứ gì đều có thể bắt chước và làm giả. Quá tài tình, thảo nào Sasuke không nhận ra là phải. Sakura là thiên tài hay là người quá xảo quyệt đây?
  • Hinata với nhịp tim hỗn loạn lê từng bước chân run rẩy tiến gần đến cửa hơn nữa. Ánh mắt vẫn ở một góc nhìn qua kẽ hở không rời, cả người cô hít thở không thông khi nhìn thấy hắn lặng lẽ rời khỏi giường, chầm chậm bước tới cô gái đang đứng một khoảng trước mặt hắn.
  • Sasuke
    Sasuke
    Cuối cùng anh cũng được nhìn thấy em.
  • Hắn trông vui sướng lắm! Nhìn nét mặt vừa hạnh phúc vừa ngỡ ngàng đó như lưỡi dao sắc nhọn hoắt nhè nhẹ cắt một đường dài ngay tim cô.
  • Tim cô ấy, Nó đau lắm! Có phải nó đã ngừng đập rồi?
  • Sakura
    Sakura
    Sasuke! em cũng mừng lắm, mắt anh khỏe lại rồi.
  • Hinata thấy tim mình bỗng xuất hiện từng trận buốt lạnh, khi nghe tên của hắn được xướng lên bởi giọng nói ngọt ngào của Sakura. Giọng nói đáng lý ra là của cô.
  • Tiếp theo chuyện đang diễn ra?
  • Không dưng Sakura bật khóc, nàng khóc nức nở, nước mắt cứ tuôn ra hối hả Hắn thấy bối rối nhìn nàng, một ánh nhìn xót xa.
  • Hắn đau lòng? Không, không phải thế, Nhìn Sakura khóc trong vui sướng vì mình hắn phải vui mới đúng? Rồi bất thình lình hắn kéo nàng vào lòng, hắn ôm chặt nàng thủ thỉ những lời dỗ dành.
  • Đầu óc Hinata quay cuồng, cô chả rõ hắn nói gì với nàng nữa, hai tai cô chỉ có tiếng ù ù khó chịu.
  • Không còn nỗi đau nào đau đớn hơn đó là nhìn thấy người đàn ông của mình dang rộng vòng tay ôm cô gái khác vào lòng. Ôm rất chặt, rất trân trọng. Chân Hinata đứng không vững nữa rồi, chúng chùng xuống, tim như thắt lại...
  • Cơ thể Hinata rung lên, miệng không làm chủ bật ra những tiếng rên oan ức, nhưng lập tức cô đưa tay bịt miệng ngăn không cho tiếng nấc thoát ra ngoài. Nhìn chằm chằm cảnh ấy cô thấy đau lòng lắm, Hinata không phục, cô không can tâm, cô điên loạn muốn đạp tung cánh cửa, xông vào trong chỉ thẳng mặt Sakura mà thét lên rằng: Nàng là kẻ giả mạo, một kẻ trơ trẽn, một kẻ nói dối trắng trợn. Nàng đã thay thế cô để được ở bên cạnh hắn. Cô muốn vạch trần tất cả những sự trớ trêu này. Ý chí mãnh liệt lắm, cô quyết tâm lắm, đáng tiếc tất cả những ý nghĩ đó đều không thể xảy ra. Chúng biến mất nhanh như khi nó xuất hiện, bởi một lời được thốt ra từ chính miệng hắn. Đôi chân nặng trĩu, tâm hồn thì tan nát khi hắn thành thực thú nhận. Sự thú nhận này có lẽ suốt đời cô sẽ không bao giờ quên.
  • Sasuke
    Sasuke
    Lọ lem! Anh vui lắm! Đúng như anh vẫn ngày ngày mường tưởng, em đẹp lắm, người con gái anh yêu vừa xinh đẹp vừa lương thiện.
  • Vậy là hết thật rồi! Kết thúc rồi! Bàn tay vừa đưa lên nắm lấy hy vọng nay phải hạ xuống đón lấy sự tàn nhẫn của hiện thực.
  • Hiện thực thật quá tàn nhẫn, hóa ra hắn cũng giống như bao người khác thích những cô gái đẹp, người hắn vừa nói đến hoàn toàn không phải cô, điều đó sẽ chẳng bao giờ thay đổi.
  • Một nụ cười sầu não, lấy hết sức Hinata chạy thật nhanh khỏi bệnh biện, vừa chạy nước mắt cô lã chã rơi, mặc cho những người xung quanh để ý, mặc kệ cô đâm sầm vào ai đó. Hinata tiếp tục chạy không hề nán lại xem ai kia thế nào.
  • Có phải ý trời?
  • Ông trời thật là biết trêu chọc lòng người khi cơn mưa bất chợt đến. Hinata nghe lòng mình buồn thê thảm, chạy vào một mái hiên không có người, ngồi thụp xuống, nước mắt vẫn thế vẫn chảy dài ... cô đơn, lạnh lẽo và tủi thân đến cực độ.
  • Hinata không đổ lỗi cho hắn, cũng chẳng đổ lỗi cho Sakura. Tất cả đều là lỗi của cô.
  • Xuất hiện ở sảnh chính của bệnh viện là những chàng trai cùng một cô gái xinh đẹp. Toàn bộ thành viên của hội đã tụ tập đông đủ tới thăm Sasuke.
  • Ino tươi tắn ôm bó hoa trên tay, nét mặt trông phấn khích lắm, nhưng thật ra bên trong lại nháo nhác cả lên. Chuyện là cô nàng vừa mới được biết tin Sasuke phải nằm viện, khi cả hội quyết định tới thăm hắn mới chịu nói cho Ino biết. Vậy nên, Ino phải giấu sự bực tức vì bị cho ra rìa trong một thời gian dài, tỏ ra vui vẻ để chào mừng Sasuke hồi phục.
  • Trong khi những người khác vừa đi vừa trò chuyện sôi nổi, thì Gaara lặng lẽ đi phía sau, bận rộn với việc cố liên lạc cho Hinata. Cậu muốn biết cô đã đến bệnh viện hay chưa.
  • Gaara đã gửi hàng tá tin nhắn nhưng không thấy Hinata trả lời. Sau cùng cậu quả quyết bấm số cô và gọi. Vừa rảo bước trên sảnh chính bệnh viện, cậu vừa bồn chồn đưa điện thoại lên tai.
  • Một tiếng bíp kéo dài rồi vụt tắt, Gaara cố gắng giữ bình tĩnh thử gọi lại lần nữa. Nhưng lần này còn chưa kịp nghe thấy gì, bất thình lình có ai đó đâm sầm vào cậu, chiếc điện thoại theo đó rơi xuống sàn.
  • Gaara luống cuống nhìn chiếc điện thoại nằm lăn lóc dưới sàn, rồi lập tức nhìn lên xem ai lại hấp tấp, bất cẩn đâm phải mình. Cậu chờ đợi một lời xin lỗi từ người đó, nhưng chẳng có gì xảy ra. Người đó mất hút để lại cậu đứng đó ngơ ngác nhìn theo. Cậu chẳng nhìn được mặt mũi người đó ra làm sao, chỉ thấy bóng dáng một cô gái đang vội vã lao nhanh khỏi bệnh viện. Nhìn từ phía sau, bóng hình ấy có chút quen thuộc.
14
Chương 137: Thất vọng