HinataCô nói ra những lời này có mục đích gì? Mà cô định làm gì tôi thế? Mách lẻo với mẹ cô à?
Cuối cùng Hinata cũng có phản hồi, sau màn tự sướng một mình của Sakura.
SakuraTao biết phải làm gì, mày không cần bận tâm. Chỉ cần nhớ rõ một điều, mày đừng hỏng thoát khỏi tay tao.
Sakura gằn giọng khẳng định lại điều đó thêm lần nữa.
HinataCô dựa vào cái gì buộc tôi phải làm theo ý cô? Cô chẳng có quyền gì đối với cuộc đời của tôi. Bớt hão huyền đi.
Hinata không hề dễ dàng khuất phục, gương mặt không biết là cười hay khóc. Ánh mắt lạnh lùng giương mắt nhìn Sakura.
SakuraCòn mày bớt mạnh miệng đi, nếu không đừng trách tao đè bẹp mày như một con gián. Mày nghĩ tao không làm gì được mày sao? Nhầm rồi, mày nhầm to rồi.
HinataPhải rồi, đối với một kẻ như cô thì có việc gì không dám làm, nói nghe xem cô định làm gì tôi?
Hinata không vừa phản bác lại cái sĩ khí mộng tưởng của Sakura.
Nàng cười khẩy trước màn công kích từ cô.
SakuraMày vừa nhận được học bổng, đúng chứ?
Sakura lại vờ vịt, rõ ràng đã biết rõ rồi sao còn giả vờ hỏi cô để xác nhận lại.
Hinata vẫn không có biểu hiện gì là sẽ lao tới bóp cổ Sakura, vẻ lạnh lùng cô hỏi.
HinataRốt cuộc cô muốn làm gì? Nói trắng ra đi.
SakuraĐược lắm! Đến nước này mày vẫn tỏ vẻ không có gì, thật đáng tuyên dương. Mày rất thông minh, vậy mà cũng không nhận ra hay sao?
HinataTôi chỉ muốn nghe chính miệng cô thốt ra.
SakuraVậy được, để tao nói thẳng. Tao sẽ không nói chuyện của mày và hội trưởng với ai khác.
Hinata trơ ra bộ mặt thản nhiên hỏi lại ả.
SakuraChỉ cần mày im lặng rời khỏi đây. Yên tâm tao đảm bảo sẽ nói giúp mày trước mặt mẹ, để bà đồng ý cho mày đi.
Hinata vẫn kiên nhẫn lắng nghe nàng nói cho xong cái âm mưu thâm hiểm của nàng.
SakuraĐổi lại tao sẽ thay thế vị trí của mày đến gặp hội trưởng. Thấy thế nào?
Cuối cùng cũng đã sáng tỏ, Hinata không hề bất ngờ với âm mưu thâm hiểm của Sakura.
HinataHóa ra là cô muốn cướp công, muốn thay thế tôi làm bạn gái của hội trưởng. Cô cũng cơ hội quá đấy Sakura.
SakuraBớt lo chuyện bao đồng đi. Câu trả lời của mày là gì?
SakuraMày sẽ chẳng còn sự lựa chọn nào khác. Nếu không muốn mất hết tất cả thì ngoan ngoãn nghe lời. Mày biết tao có thể làm những gì rồi đó, việc bịa ra vài chuyện rồi gán ghép cho mày dễ như trở bàn tay. Tin tao đi nhà trường chẳng bao giờ nghe lời kêu oan của mày đâu. Đến lúc đó học bổng coi như xong.
HinataSakura! Cô nên biết thứ gì của mình thì sẽ là của mình, thứ gì không phải là của mình, cho dù có cố giành lấy cũng không phải là của mình. Huống hồ ngay từ đầu nó đã không phải là của cô.
Hinata có lời thuyết giáo. Sakura liền trừng mắt nhìn cô, nghi ngút lửa giận:
SakuraGì chứ? Toàn triết lý suông, mày nghĩ tao là ai? Chỉ cần tao muốn thì thứ gì cũng nhất định sẽ về tay tao.
SakuraPhải! Tao sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào để có thứ mình muốn.
HinataCô có dã tâm lớn thật, không sợ bị trời phạt sao?
SakuraTốt nhất mày nên lo thân mày trước đi, nếu có ý định phá hỏng kế hoạch của tao thì mày chắc chắn không được yên thân. Chứ đừng nói gì tới việc rời khỏi đây.
HinataCô định dùng cách gì để có được thứ mình muốn, lấy tay che mắt trời?
SakuraĐó là chuyện của tao, hừ! Để rồi coi, cứ chờ đi rồi chống hai mắt lên mà xem, tao đạt được thứ mình muốn như thế nào. Ngày đó không còn xa đâu.
Ha ha, dứt lời, nàng lại cười khoái chí.
HinataTôi sẽ chờ, mở to mắt chứng kiến cảnh cô ngậm trái đắng, thành quả cô có được khi gieo nhân xấu.
SakuraCứ tiếp tục mơ đi, nếu đó là điều duy nhất mày có thể làm.
Hinata bật cười một cách nhạt nhẽo:
HinataTrên thế giới này, có nhiều việc không nói trước được đâu. Tôi chân thành khuyên cô đừng quá sức, nếu không hậu quả khó lường.
Sakura gắt lên.
SakuraVà hãy làm như tao nói.
HinataĐừng ra lệnh cho tôi, Sakura. Cô không có tư cách.
SakuraMày nhìn lại bản thân mình xem, xấu xí như mày xứng với hoàng tử sao?
Sakura phẫn nộ, ánh mắt như lửa đốt, lao đến chỗ cô, bạo lực nắm chặt chiếc cằm bướng bỉnh của Hinata, nàng buông lời chê bai thậm tệ.
Nàng cầm lấy cái gương trên bàn đưa trước mặt Hinata.
SakuraVới cái vết này mày nghĩ hoàng tử sẽ chấp nhận mày hay sao. Nếu không muốn chuốc lấy sự nhục nhã thì cứ làm như lời tao nói, mày sẽ được an toàn rời khỏi đây. Sao nào đừng nhìn tao như thế, à phải rồi, mày cứ việc an tâm, tao sẽ toàn tâm toàn ý chăm sóc anh ta giúp mày.
Hinata không hề vùng vẫy, gương mặt vẫn trơ ra điệu bộ không cảm xúc, Ánh mắt thật lạnh lùng xoáy sâu vào đôi mặt xanh ngọc bích của Sakura.
SakuraThấy thế nào? Có chống đối cũng không được gì đâu. Tốt nhất nên biết thân biết phận. Dù có cố mấy thì mày cũng không thể trở thành lọ lem.
SakuraMà tao không ngại nói cho mày biết, tối qua tao và hoàng tử của mày đã ngủ cùng nhau. Mày biết chuyện khi đã diễn ra, phải không?
Đôi mắt Hinata trợn trừng, những gì nàng nói là thật sao? Không, không thể nào! Hinata không dám chắc sao hắn lại có thể không nhận ra cô? Làm cách nào nàng lừa được hắn, hay chỉ là lời nói dối nhằm đánh vào tâm lý của cô. Nhưng tối qua đúng là Sakura không về nhà. Nhìn bộ dạng nàng lúc này không còn nghi ngờ gì nữa, thái độ khẳng định cùng hình dáng na na cô, đặc biệt là mái tóc. Hinata cố giấu đi cơn choáng váng vừa ập tới, không để Sakura có cớ tiếp tục lấn lướt cô.
Nếu sự thật đúng thế thì Sakura thật trơ trẽn, không biết liêm sỉ. Nàng xấu xa, tồi tệ, quá nham hiểm.
SakuraSao nào? Mày sẽ làm gì tao. Đến cả người đó còn không phân biệt được giữa tao với mày, thì mày biết những gì tao nói đáng để này lo lắng rồi chứ. Mày có muốn biết tao đã dùng cách nào để lừa anh ta? Mà mày thông minh thế cơ mà sớm muộn gì cũng tìm ra đáp án.
HinataSakura! Cô kinh tởm hơn tôi tưởng.
Sakura nhại lại:
SakuraThì đã sao. Mày không đấu lại được tao đâu, khôn hồn thì biết điều một chút.
Đến lúc Hinata đáp trả sự ép bức từ Sakura. Cô liều lĩnh đưa tay gạt phắt tay nàng khỏi cằm, rồi bật dậy khỏi sàn, trừng mắt cảnh cáo. Sakura không vừa ngước lên nhìn lên cô.
HinataCứ tận hưởng đi khi còn có thể, cái kim trong bọc có ngày cũng sẽ lòi ra. Lúc đó cố mà nuốt cho hết quả đắng, thành quả cô thu được, sớm muộn gì cũng tới lúc đó thôi.
Dứt lời Hinata bỏ ra khỏi phòng, vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì, tiếp tục hoàn thành công việc.
Hinata vẫn tỏ ra không có gì nhưng bên trong là cơn bão lớn đang sắp đổ bộ vào đất liền.
Sakura cứ ở đó mà mơ mộng hão huyền, ai nói cô sẽ nghe theo lời nàng.
Sakura hừ lạnh một tiếng, rồi theo Hinata xuống dưới nhà. Nàng nhất định phải giám sát cô, để mắt tới cô nếu không cô sẽ tới bệnh viện. Sakura vẫn không thể yên tâm được, Hinata chỉ im lặng chứ chưa hề bị những lời hăm dọa của nàng làm cho dao động.