(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 129: Nói chuyện với Sasuke 3
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Hinata
    Hinata
    Anh thật sự thương mẹ, thấy bất công thay mẹ. Nhưng anh có bao giờ nghĩ tới bố anh chưa? Có bao giờ nghĩ tới Dì ấy dù chỉ một lần?
  • Cô bình tĩnh hỏi hắn sau khoảng lặng để Sasuke bày tỏ cảm xúc phẫn uất của mình.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Tại sao tôi phải làm thế?"
  • Hắn đáp lại bằng câu hỏi bất cần, cứ khăng khăng với lý lẽ thiếu thuyết phục của mình.
  • Hinata
    Hinata
    "Vì dì ấy thương anh. Luôn quan tâm anh... dì..."
  • Sasuke
    Sasuke
    "Đủ rồi! Người phụ nữ đó rốt cuộc làm thế nào khiến cô năm lần bảy lượt bệnh vực bà ta?"
  • Hắn nhảy vào hỏng cô ngay tức khắc, chẳng muốn nghe thêm bất cứ lời nào cô nói tốt về người mẹ kế kia.
  • Hinata
    Hinata
    "Dì ấy dùng sự chân thành của mình khiến tôi cảm động."
  • Hinata nhẹ giọng giải đáp thắc mắc, câu trả lời khiến hắn đột nhiên lặng yên.
  • Hinata
    Hinata
    "Ngay cả một cái liếc nhìn cũng không, vậy mà anh dám khẳng định những gì mình nói về dì là đúng sao? Điều đó thật nực cười. Anh có khi nào dùng lý trí suy nghĩ một cách nghiêm túc, hay sự cố chấp khiến anh bị mờ mắt, bỏ qua sự thật ngay trước mắt. Nếu dì thật sự lấy bố anh vì tiền, thì đời nào bố anh chấp nhận dì ấy."
  • Sasuke
    Sasuke
    "Vì bà ta quá xảo quyệt."
  • Hinata
    Hinata
    "Không!"
  • Cô phản bác.
  • Hinata
    Hinata
    "Vì sự chân thành của dì cảm động bố anh."
  • Sasuke hướng mặt nhìn cô tỏ ý không hài lòng. Biết hắn không tin, cô đưa ra lý lẽ thuyết phục hơn.
  • Hinata
    Hinata
    "Là ai vực lại tinh thần bố anh, khi mẹ anh mất? Là ai vì gia đình chồng hi sinh mọi thứ, tuổi thanh xuân của mình, kể cả niềm khao khát giản đơn, được trở thành mẹ. Anh biết rõ, đối với bất kỳ một người phụ nữ thì ước ao được làm mẹ dù chỉ một lần lớn lao như thế nào, nhưng dì đã hi sinh điều đó chỉ vì anh. Dì không muốn mang tiếng con chồng dì ghẻ, dì sợ sẽ dành tình cảm hết cho đứa con của mình, lơ là việc chăm sóc anh. Rốt cuộc anh có bao giờ tự hỏi, tại sao đến bây giờ bố và dì không sinh bất kỳ đứa con nào? Đã ngần ấy năm đáng lý ra giờ này anh phải có thêm vài đứa em nữa mới đúng chứ nhỉ? Anh có biết lý do không?"
  • Không thể tin được. Hắn đang chú tâm lắng nghe cô nói. Não hắn bắt đầu hoạt động, những kí ức hắn muốn quên phút chốc ùa về, hầu hết những kí ức ấy đều về người mẹ hiện tại, người mà hắn nhất quyết cự tuyệt. Tất cả đều là hồi ức đẹp, đều là tình thương dành cho hắn.
  • Cô tiếp tục khi biết hắn đã bị dao động.
  • Hinata
    Hinata
    "Nếu là vì tiền, dì đâu cần phải nhẫn nhục chịu sự dày vò từ anh. Dì ấy có quyền hợp pháp được chia tài sản từ bố anh kia mà, cần gì giả vờ thương hại bố để chút tình thương cho anh. Vì sợ mang tiếng ư? Hừ! Từ xưa đến nay dù điều gì có xảy ra cũng không thể thay đổi được thành kiến mẹ kế và con chồng, cần gì phải lo sợ miệng lưỡi thế gian. Dì hi sinh nhiều thứ như thế là vì cái gì? Vì ai?"
  • Hắn nhìn chăm chăm cô. Mong muốn cô hãy thôi đi, đừng nói nữa, nhưng miệng hắn khô khốc, không thốt thành lời.
  • Hinata
    Hinata
    "Tất cả đều vì anh, có biết không đồ ngốc? Anh là một kẻ ngốc, kẻ đại đại ngốc. Tại sao có một người yêu thương anh như vậy, anh lại chẳng hề quan tâm, không biết trân trọng. Có người nào từ bỏ điều quý giá nhất chỉ để chăm sóc cho con chồng hay không? Anh luôn miệng đổ lỗi cho dì vì sự bất công mẹ anh phải chịu, thế nhưng cái chết của mẹ anh không phải do Dì ấy, anh rõ hơn ai hết điều đó. Vậy tại sao lại cố chấp đến cùng?"
  • Hắn chẳng biết lý do gì cô kích động đến thế. Đây là chuyện của hắn, hắn không cần quan tâm đến cô. Thật tình, hắn bị cô thuyết phục. Thế nhưng cái suy nghĩ cô bị mua chuộc vẫn lảng vảng trong đầu hắn, nó chi phối và rồi xúi giục hắn nghi ngờ.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Tại sao cô nói với tôi những điều này? Từ khi nào cô trở thành người toan tính chuyện người khác? Bà ta cầu xin cô nói giúp bà ta, có đúng thế không?"
  • Hắn tức giận chờ đợi câu trả lời.
  • Hinata! Làm ơn đừng khiến tim hắn tan nát khi thừa nhận điều đó là sự thật, rằng cô thương hại người phụ nữ đó, không nỡ lòng từ chối sự nhờ vả kia. Nhưng hắn nào có ngờ.
  • Hinata
    Hinata
    "Vì tôi quan tâm anh, anh có tin không?"
  • Câu trả lời của cô, nằm ngoài dự liệu của hắn.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Quan tâm! Là cô nghĩ cho tôi mới làm thế sao?"
  • Sasuke không rõ mình đang vui hay đang như thế nào.
  • Hinata
    Hinata
    "Tôi không muốn một ngày anh phải hối tiếc khi đánh mất người thật lòng vì anh. Tôi càng không muốn một người tốt bụng, lương thiện như dì phải rơi lệ. Đừng làm dì khóc nữa, có được không?"
  • Cô đang cầu xin hắn, lần đầu tiên cô tỏ ra yếu lòng trước chuyện không phải của mình. Cô tưởng trái tim mình đã chai sần vì những bất công mình phải chịu suốt thời gian qua, nhưng hóa ra không phải.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Tôi..."
  • Hắn bỗng ngập ngừng, chẳng biết nói gì mới phải. Hắn nhận ra cô đang khóc.
  • Hinata
    Hinata
    "Tôi biết, Anh sợ người mẹ đã mất sẽ không vui, nhưng anh có từng nghĩ rằng mẹ anh sẽ vui biết chừng nào khi có một người yêu thương, xem anh như con ruột, thay thế bà chăm lo cho anh. Anh đã từng nghĩ tới điều đó chưa? Tôi tin rằng, ở trên thiên đàng mẹ anh sẽ mỉm cười."
  • Sự thật là Sasuke chưa bao giờ có suy nghĩ đó. Hắn chưa từng nghĩ rằng mẹ hắn cảm thấy thế nào, hắn chưa một lần đặt mình vào vị trí người khác để nghĩ cả.
  • Hinata
    Hinata
    "Tôi rất xin lỗi vì đã giúp dì gạt anh. Nhưng thật sự tôi chỉ muốn tốt cho anh thôi. Những gì cần nói, tôi đã nói hết rồi. Có ra sao thì đó là ở anh. Điều duy nhất tôi có thể làm cho anh chỉ có vậy. Dù anh có ghét tôi, không muốn gặp tôi nữa, chẳng sao cả. Chỉ cần anh thấy lòng thanh thản. Vậy thì được rồi."
  • Khịt mũi, cô tiếp lời, quay trở lại vị trí của cô.
  • Hinata
    Hinata
    "Có lẽ anh cần yên tĩnh, tôi xin phép ra ngoài. Cần gì hãy gọi."
  • Dù có chuyện gì xảy ra, cô cũng không quên nghĩa vụ của mình đối với hắn. Kéo dài một tiếng nấc, Hinata đưa tay gạt nước mắt, quay đầu đi đến cửa. Việc rơi nước mắt nằm ngoài dự liệu của Hinata. Cô vốn tưởng mình bướng bỉnh và cứng cỏi lắm, nhưng không phải.
  • Hắn ngồi đó im lặng như một bức tượng người ta mới dựng lên. Thật sự, chưa bao giờ hắn suy nghĩ thấu tình đạt lý cả. Cảnh cửa vừa mở, tiếng hắn cất lên.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Lọ lem!"
  • Hinata ngoái nhìn lại hắn.
  • Hinata
    Hinata
    “Sao thế?”
  • Sasuke
    Sasuke
    "Đừng đi! Chỉ một lát thôi, em có thể ôm tôi được không?"
14
Chương 129: Nói chuyện với Sasuke 3