(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 127: Nói chuyện với Sasuke 1
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Cánh cửa vừa mở, giọng hắn đã vui mừng reo lên.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Hôm nay, có món gì thế? Anh đói lắm rồi nè."
  • Hinata
    Hinata
    Đoán xem, nó là gì nào?
  • Hinata đi tới giường, đưa qua đưa lại hộp bento còn nóng hổi trước mũi hắn.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Thơm quá! Bento đúng không?"
  • Có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó cô thấy mất hết cả hứng, muốn trêu chọc hắn một chút, vậy mà... Một cái bĩu môi Hinata hờn dỗi nói:
  • Hinata
    Hinata
    "Không vui chút nào! Sao anh biết hay vậy?"
  • Sasuke
    Sasuke
    "Là đồ em nấu, anh phải biết chứ."
  • Hắn tự hào về bản thân hay lấy lòng cô thế?
  • Cô có chút mát lòng mát dạ, hắn biết làm cho các cô gái thích thú.
  • Hinata
    Hinata
    "Cái mũi anh thính quá đấy!"
  • Cô đưa tay véo nhẹ sống mũi hắn, mắng yêu, hắn cười để lộ hàm răng trắng đều.
  • Hinata
    Hinata
    "Đừng tưởng cái gì cũng biết, lần này do may mắn đoán trúng thôi nhé!"
  • Sasuke chợt nắm tay cô. Hắn thấy hạnh phúc lắm, hắn háo hức muốn ngày mai mau tới. Trong khi hắn ngập tràn niềm vui sướng, cô lại bồn chồn, một nỗi lo sợ cứ ám ảnh mãi không buông, điều không tốt càng lúc càng đến gần.
  • Im lặng để cùng cảm nhận. Cả hai chẳng hay biết, ngoài kia, có bóng người vừa xoay đầu rời khỏi, tiếng bước chân gõ đều xuống sàn nhà, tạo ra âm thanh của sự phấn khích.
  • Hinata
    Hinata
    "Không phải anh than đói sao? Ăn cơm thôi."
  • Cô rút tay ra, mau chóng dọn bàn để hắn còn thưởng thức tài nghệ của cô. Đây là lần đầu tiên cô nấu cho hắn, sẽ không có mấy bất ngờ nếu hắn đoán trúng như lời hắn nói.
  • Hinata nhìn ngắm rất kĩ hình ảnh lúc này của hắn, Sasuke vẫn vui vẻ cho từng miếng bento vào miệng.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Cơm hôm nay ngon lắm!"
  • Sasuke có lời khen ngợi sau khi đã ăn sạch sành sanh, không sót lại chút gì, khiến Hinata vô cùng hài lòng với công sức mình bỏ ra. Hinata đã dậy từ sớm, thành tâm thành ý làm ra nó.
  • Hinata
    Hinata
    "Chỉ có hôm nay thôi hả? Thế những ngày khác thì sao, không ngon à?"
  • Chống tay lên cằm cô nhìn hắn tỏ vẻ chất vấn.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Ngày nào cũng ngon hết. Nhưng hôm nay ngon hơn cả."
  • Hắn nhanh mồm nhanh mép thật! Rõ biết cô không hài lòng nên mới vội dỗ dành.
  • Hinata mỉm cười, miệng lưỡi hắn thật khéo, cô không đấu lại được đâu. Chợt nụ cười tắt, đến lúc cô cần nói với hắn một chuyện.
  • Hinata
    Hinata
    "Anh nói thật? Những món đó thật sự ngon?"
  • Sao cô cứ hỏi mãi vấn đề này thế? Hắn đã trả lời rất rất tài tình rồi còn gì.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Là thật đó! Chúng thật sự rất ngon!"
  • Hắn lớn tiếng khẳng định một lần nữa.
  • Hinata
    Hinata
    "Có ngon như mẹ anh nấu không?"
  • Câu hỏi quá bất ngờ, hắn bỗng thấy buồn, chút bối rối mới mở được miệng mình:
  • Sasuke
    Sasuke
    "Đã lâu rồi anh chưa được nếm những món ngon mẹ nấu."
  • Hinata
    Hinata
    "Sao lại như vậy?"
  • Lặng im một nhịp, hắn thật tình chả muốn nhắc tới những điều đau buồn trước kia, đặc biệt chẳng muốn ai biết về chuyện riêng tư của mình. Nhưng không hiểu sao hắn lại mở lòng với cô. Có lẽ vì bây giờ người hắn tin tưởng, coi trọng nhất chính là cô.
  • Trong khi hắn im lặng phân vân, Hinata vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Thực ra chuyện của hắn, cô biết hết rồi, cậu đã kể cô nghe, không phải cậu nhiều chuyện mà do cô nài nỉ cậu nói cho mình biết.
  • Hinata đang ấp ủ một việc, cô tin rằng đây là việc duy nhất cô có thể làm cho hắn, trước khi giông bão ập tới, chia cách hai người mỗi người một nơi.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Mẹ anh mất rồi, khi anh vừa lên 10."
  • Giọng hắn đúng thật đau đớn khi không dựng phải nhớ tới những kí ức không vui.
  • Trong lòng cô thật sự xót xa cho hắn nhưng...
  • Hinata
    Hinata
    "Đừng có mà gạt tôi."
  • Bất thình lình cô gắt lên, bật dậy khỏi ghế. Chiếc ghế bị đẩy ra xa, loảng choảng rồi đứng yên, may thay không ngã ngửa xuống sàn, nếu không lại hướng sự chú ý từ người khác:
  • Hinata
    Hinata
    "Chẳng phải mấy ngày này anh toàn ăn những món do chính tay mẹ nấu?"
  • Sasuke sửng sốt trước thái độ đột ngột của cô, nhưng hơn hết hắn thấy choáng váng trước những gì cô vừa nói.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Mẹ! Mẹ nào cơ? Em đang nói gì thế? Chuyện này là sao?"
  • Hinata
    Hinata
    Những món anh ăn bữa giờ đều do mẹ anh mang tới. Vậy mà anh lại bảo mẹ anh mất rồi?
  • Giọng cô như đang buộc hắn tội nói dối.
  • Sasuke vẫn mơ hồ chưa nắm bắt được sự thay đổi đột ngột của bầu không khí, không dưng cô nổi giận với hắn.
  • Đáng lý ra hắn mới là người nổi giận mới đúng, chỉ là còn chút mơ màng hắn chưa hiểu điều cô đang nói thôi, sau khi hiểu rồi chắc chắn sự giận dữ sẽ được nhường lại cho hắn.
  • Bình tĩnh! Hắn tự nhủ.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Chuyện là sao? Em vừa mới nói gì, lặp lại nó lần nữa."
  • Hắn kìm hãm cảm xúc yêu cầu cô nhắc lại lần nữa. Hình như có cái gì đó sai sai.
  • Hinata
    Hinata
    "Mẹ anh ngày nào cũng mang cơm tới, bà bảo toàn món anh thích thôi."
  • Giọng Hinata trở lại bình thường, cô không do dự tường thuật lại những gì mẹ hắn nhờ cô giúp.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Em đã gặp người phụ nữ đó?"
  • Hắn vẫn còn bình tĩnh lắm! Mặc dù bên trong từng cơn sóng đang sắp sửa dâng trào.
  • Hinata
    Hinata
    "Người phụ nữ nào?"
  • Hinata vờ vịt hỏi lại.
  • Sasuke
    Sasuke
    "Người mang cơm tới đây."
  • Giọng hắn bắt đầu chuyển đổi, cô không ngốc để không nhận ra, cuộc nói chuyện sắp sửa bước vào cao trào rồi. Gaara đã có nhắc nhở cô về bản tính của hắn, có cảnh báo cô nên biết những khi hắn tức giận sẽ đáng sợ như thế nào.
  • Cậu đã hốt hoảng thế nào khi cô kể về ý định này của mình. Dù cậu đã cảnh báo ngay lập tức, hết lời khuyên giải, cô vẫn một mực cố chấp làm theo ý mình đến cùng. Hậu quả thế nào, cô tự biết lo liệu.
  • Hinata
    Hinata
    "Đó là mẹ anh, đúng không?"
  • Sasuke
    Sasuke
    "Bà ta không phải mẹ tôi."
  • Hắn gắt lên, làm cô giật nảy người. Cách xưng hô cũng thay đổi theo. Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng cô không khỏi bất ngờ, âm vực hắn tạo ra thật chói tai, tóc gáy cô dựng lên luôn rồi nè, cô không chắc sẽ kết thúc được chuyện này trong êm đềm hay không.
  • Đưa tay vỗ ngực, cô hít một hơi thật sâu rồi mới tiếp tục.
  • Hinata
    Hinata
    "Anh đùa sao? Không phải mẹ, thế là ai? Không có ai rảnh rỗi tới mức chuẩn bị biết bao nhiêu món ngon mang tới cho một người xa lạ, chuyện đó không bao giờ xảy ra."
  • Hinata
    Hinata
    "Anh có biết để chuẩn bị những thứ đó mẹ anh đã nhọc công chọn lựa những nguyên liệu tốt nhất, toàn tâm toàn ý chỉ mong muốn người quan trọng với mình sẽ thấy hài lòng. Bà biết rất rõ những thứ anh thích, những thứ anh không thích, những thứ anh bị dị ứng, hay những thứ không tốt cho sức khỏe của anh. Không ai quan tâm và biết rõ những điều đó hơn mẹ anh đâu."
  • Sasuke nắm chặt ga giường như muốn xé nát nó ra thành từng mảnh, hắn đang cố kiềm chế để không gây ra hậu quả nghiêm trọng nào, hắn biết rõ một khi đã nổi điên hắn sẽ mất kiểm soát.
  • Vì thế, Hinata xin đừng nói nữa. Sasuke lẩm nhẩm cầu xin.
14
Chương 127: Nói chuyện với Sasuke 1