(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Gaara
    Gaara
    "Chờ một chút!"
  • Cậu yêu cầu khi cô vừa mới leo lên xe, nhưng phải xuống ngay lập tức. Mặc dù cậu không hề có ý bảo cô phải xuống xe, Hinata thấy bồn chồn và tự hỏi cậu có ý gì hay mới đây đã đổi ý?
  • Cô nghĩ linh tinh thôi. Sự thực là, Hinata nhận ra trời gần về đêm lạnh hơn khi thiếu đi ánh mặt trời. Cô nhìn thấy chiếc cổ trắng nõn của mình bị trống trãi, và cậu đã không do dự tháo chiếc khăn của mình để quàng cho cô. Cô cảm thấy sững sờ. Mặc dù đã kịch liệt từ chối ý tối kia, nhưng cuối cùng cô đành ngoan ngoãn tuân theo sự cương quyết từ cậu.
  • Khoảnh khắc cậu vòng tay quàng chiếc khăn màu đỏ lên cổ mình khiến trái tim Hinata đập dồn dập hơn bao giờ hết. Cô không biết liệu cậu có nhận ra khuôn mặt đỏ ửng của cô hay không.
  • Gaara
    Gaara
    "Sẵn sàng chưa? Nhớ ngồi cho vững đấy."
  • Để tránh đi quá giới hạn, Hinata đặt chiếc túi của mình đằng trước ngực, áp sát lưng cậu tạo một khoảng cách. Ai dè, cậu vừa vặn tay ga một cái, chiếc xe nhích về phía trước. Hinata được một phen hú vía, khi cả cơ thể vì ngồi không vững đổ dồn đập thẳng vào lưng cậu.
  • Chung quy tại cảm giác lâng lâng vẫn còn chưa dứt.
  • Đau quá! Cô khẽ nhăn mặt, mắt thì nhắm tít, cả người dường như đã lấy lưng cậu làm điểm tựa. Có chút choáng váng, Hinata mở mắt bắt gặp ngay ánh nhìn của cậu. Gaara quay nửa đầu theo phản xạ xem cô có bị làm sao không?
  • Giật mình vì khoảng cách quá gần, cô lúng túng ngồi ngay ngắn trở lại. Mắt của cô nhìn nơi khác, cố giấu đi sự ngượng ngùng.
  • Gaara
    Gaara
    "Có sao không?"
  • Cậu lo lắng hỏi. Hinata lắc đầu, vẫn không nhìn cậu. Một nụ cười chớm nở trên môi, cậu quay mặt về phía trước và kéo tấm kính trên đầu mũ xuống.
  • Gaara
    Gaara
    "Nếu không muốn ngã ôm chặt vào."
  • Cậu đưa ra lời khuyên chân thành. Chẳng có ý gì khác đâu, chỉ vì cô nghĩ lung tung thôi.
  • Thời gian trôi nhanh lắm đó, còn 45 phút nữa đúng không? Cậu nhìn đồng hồ và nhắc nhở cô về thời gian. Cậu cũng muốn cô có thời gian yên bình của riêng mình.
  • Cuối cùng, không còn cách nào khác, Hinata phải đưa cái túi của mình ra phía sau lưng, ngồi dịch lên một chút. Hai tay cô rụt rè ôm hờ qua eo cậu.
  • Gaara
    Gaara
    "Xe chạy rất nhanh, nhớ đừng buông lỏng tay.”
  • Cậu nhắc khéo cô lần nữa. Hinata vẫn rụt rè lắm, chẳng dám ôm chặt eo cậu. Gaara đành mạn phép đưa tay nắm lấy tay cô, thắt chặt cái ôm an toàn.
  • Gaara
    Gaara
    "Tôi sẽ cho cô mượn nó một lát."
  • Cậu cười và cho phép cô mượn eo của mình, rõ ràng chỉ muốn làm cô cảm thấy thoải mái hơn thôi. Không còn lý do gì để từ chối, cô ngoan ngoãn siết chặt cái ôm.
  • Gaara
    Gaara
    "Sẵn sàng chưa?"
  • Cậu chờ một cái gật đầu từ cô là đồng ý, rồi cậu nhấn ga và lao nhanh về phía trước, với tốc độ mà ai nhìn thấy cũng phải đứng tim.
  • Hinata không ý thức được và tựa đầu vào lưng cậu. Đôi mắt của cô nhắm nghiền và không dám mở, sẽ choáng váng nếu cô nhìn thấy cảnh vật bị bỏ lại phía sau chỉ trong tích tắc. Thời gian như ngừng chuyển động, chỉ có nhịp tim cô đập liên hồi và cơn gió lạnh buốt lướt qua da thịt. Tuy nhiên, Hinata không hề cảm thấy lạnh; ngược lại, cô thấy ấm áp vô cùng. Trong lòng cô tràn đầy cảm giác bình yên.
  • Cảm giác này thật kỳ lạ! Ấm áp lắm, êm đềm lắm! Hinata tưởng niệm.
  • Chợt nữa, chiếc mô tô dừng ngay trước cổng nhà. Hinata chưa kịp tìm ra đáp án cho cảm giác khi ngã đầu vào lưng, hai tay vẫn còn ôm chặt eo cậu dù xe đã dừng.
  • Có chút lưu luyến, nhưng cuối cùng cũng phải nói lời chào tạm biệt. Hinata vẫy tay chào cậu, rồi lật đật chạy vào nhà khi cậu đã rời khỏi. Khi cô mới nhớ ra, cô chưa trả lại cậu chiếc khăn. Thôi, để ngày mai vậy.
  • Không chần chừ thêm, cô lao vào bếp, xắn ống tay áo lên và bắt đầu làm bữa tối. Khi Tsunade nghe tiếng động trong bếp, bà bước ra khỏi phòng và nhìn thấy Hinata đang hối hả chuẩn bị bữa tối. Bà nhìn đồng hồ và nhận ra rằng vẫn chưa muộn, hơn nữa cuộc hẹn đã bị hủy.
  • Ban đầu, bà định làm lơ để Hinata tự mình xử lý tình huống, nhưng sau đó nghĩ lại. Sẽ rất lãng phí nếu ăn hết số thức ăn dành cho tám người trong nhà, trong khi chỉ có bốn người, bao gồm bà ta, hai đứa con và cô.
  • Cảm thấy tiếc rẻ số thức ăn dư thừa, bà quay lại và gọi Hinata.
  • Tsunade
    Tsunade
    "Hinata!"
  • Nghe gọi, Hinata vội quay lại nhìn Tsunade. Mụ không dài dòng và nói ngay:
  • Tsunade
    Tsunade
    "Cuộc hẹn đã bị hủy. Bây giờ tao có việc cần ra ngoài. Chỉ cần nấu bữa tối cho Sakura và Karin được rồi, cất mấy thứ kia vào tủ, đừng có mà lãng phí."
  • Mụ vừa báo tin vừa kết hợp lên mặt răn dạy cô. Hinata gật đầu để cho thấy mình đã hiểu. Cô có chút sửng sốt nhưng sau đó có thể thở phào nhẹ nhõm.
  • Tsunade
    Tsunade
    "Nhanh tay lên, hai đứa nó sắp về rồi đó,"
  • Mụ hối thúc cô khi nhìn đồng hồ. Hinata quay lại với công việc và trong lòng cô cảm thấy biết ơn. Hôm nay, mụ trông tử tế và dễ chịu hơn với cô. Có lẽ cô đã tìm được cái mỏ vàng nào đó. Cô có chút coi thường khi nghĩ về việc đó, nhưng thôi dù sao nó cũng không liên quan đến cô.
  • Khi Tsunade vừa rời khỏi nhà, hai chị em Karin trở về. Chẳng cần nói gì, mặt Karin vô hốt hoảng khi thấy cô ở nhà thay vì ở trên sân thượng. Cô nhanh chóng chuyển sang tư thế tức giận và đùng đùng bỏ vào phòng, không quan tâm đến bữa tối nữa. Hinata nhìn theo và tỏ ra khó hiểu. Có lẽ hai chị em lại tranh cãi với nhau.
  • Bất chợt, cô bắt gặp ánh nhìn kỳ lạ của Sakura đang nhìn mình. Cô tỏ ý muốn biết, nhưng Sakura chỉ hừ lạnh rồi đi lên phòng của mình.
  • Tối hôm đó, Hinata vui mừng muốn báo tin vui cho Gaara. Tuy nhiên, trước khi cô làm điều đó, cậu đã gửi tin nhắn để xem tình hình.
  • Gaara
    Gaara
    G: Thế nào rồi?
  • Gaara
    Gaara
    G: Mọi chuyện ổn không?
  • Gaara
    Gaara
    G: Cô có đánh không?
  • Gaara
    Gaara
    G: Mẹ kế không làm gì chứ?
  • Trong vòng chưa đầy hai tiếng, cậu đã gửi tới Hinata tới 32 tin nhắn. Sau khi cô hoàn thành mọi việc, Hinata mới tá hỏa khi nhận ra mức độ lo lắng của cậu dành cho cô. Vì vậy, cô lên phòng và ngay lập tức nhắn tin cho cậu.
  • Hinata
    Hinata
    H: Cuộc hẹn bị hủy nên tôi vẫn bình an và không có chuyện gì xảy ra.
  • Gaara
    Gaara
    G: Không sao là tốt rồi.
  • Ngay sau đó, cô nhận được hồi âm từ cậu, như thể cậu đã sẵn sàng với điện thoại trên tay chỉ để đợi tin nhắn từ cô. Hinata rất vui, không thể kìm nổi nụ cười rạng rỡ.
  • Một đêm nữa trôi qua, nhưng đêm nay êm đềm hơn, không còn bão tố hay những rối loạn như đêm trước đó. Cuộc sống có thể thay đổi đáng kể, và trời đang âm u bỗng trở nên sáng sủa.
  • Hinata hy vọng những ngày tới cuộc sống của cô sẽ chỉ toàn những khoảnh khắc nhẹ nhàng, êm đềm như đêm nay. Cô ôm mộng tưởng về chiếc khăn quàng cổ trước khi chìm vào giấc ngủ sâu, đã lâu rồi cô mới có giấc ngủ ngon lành.
14
Chương 125: Ấm áp lắm