(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 120: Điều muốn nói 1
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Cô vừa để điện thoại trở lại túi, tiếng chuông lại vang lên, lần này là một cuộc gọi từ số lạ. Nắm chặt điện thoại trong tay, cô chần chừ lúc lâu không dám bắt máy, cứ để mặc nó reo lên cho đến khi nó tự động im bặt.
  • Hinata nào hay biết rằng, người gọi cho cô là cậu. Gaara sau khi nghe hết những lời cô nói đã quyết định gọi điện cho cô để xác minh một chuyện. Cuối cùng cậu cũng có được câu trả lời, dù Hinata không hề bắt máy. Sáng nay, cậu đã gọi điện cho viện trưởng để xin số của Hinata, một sự trùng hợp không thể ngờ tới, số điện thoại của Hinata trùng khớp hoàn toàn, không sai một số nào với số điện thoại của Lọ lem - người cậu quen qua mạng.
  • Có ai trách cứ tính năng dễ dàng tìm ra số điện thoại của người đăng ký, trong phần mềm của Naruto không? Đăng ký phần mềm cần phải sử dụng số điện thoại cá nhân. Chỉ vài thao tác nhỏ, Gaara có thể tìm ra số điện thoại của Lọ lem, cậu chỉ vừa mò tìm sau cuộc trò chuyện tối qua của cả hai, có quá nhiều điểm tương đồng giữa Hinata và Lọ lem, chưa kể, tối qua Lọ lem còn chân thành khuyên cậu nghĩ tới cảm nhận của Hinata. Những lời Lọ lem nói như thể chính mình là người ở trong hoàn cảnh đó.
  • Ngay khi tiếng chuông kết thúc, Hinata còn cầm điện thoại trên tay, cô đang mong đợi điều gì chăng? Không, cô chỉ xem liệu rằng người đó có gọi lại, hay chắc chắn rằng đây chỉ là một cuộc gọi bị nhầm.
  • Nhanh chóng, thay vì là cuộc gọi thứ hai, một tin nhắn được gửi tới, từ người bạn quen qua mạng.
  • Câu hỏi cô đang ở đâu, gặp cậu một lát.
  • Hinata kinh ngạc trước yêu cầu đó, từ trước tới giờ cả hai toàn nhắn tin nói chuyện, sao đột ngột, cậu muốn gặp cô.
  • Chẳng lẽ cậu đã phát giác ra điều gì?
  • Sự thật là người bạn trên mạng chính là cậu, cô đã vô tình biết được trong cuộc nói chuyện tối hôm qua. Hinata định hôm nay sẽ xóa tài khoản hoặc sử dụng chế độ chặn người khác, nhưng không ngờ mãi nghĩ linh tinh, cô quên mất hoàn toàn. Giờ cô phải làm sao?
  • Trái tim cô đập thình thịch, huyết áp đột ngột tăng nhanh. Cô cảm thấy hồi hộp và mất bình tĩnh. Ngồi thở đều thật lâu, cô không chắc mình đã gửi tin nhắn hồi đáp hay chưa.
  • Gaara lập tức nhận được tin nhắn từ chối, nhưng cậu để chế độ im lặng. Cô không hề nghe thấy hoặc đang vô cùng hoảng loạn, cô không để ý.
  • Cô nói rằng mình có việc bận và không ở trường. Rõ ràng đó là một lời nói dối. Cậu đang đứng sau lưng cô, chỉ cần cô xoay đầu nhìn lại sẽ thấy ngay.
  • Cậu gửi một tin nhắn khác cho cô, lần này cậu quyết định để chế độ đổ chuông khi nhận tin nhắn.
  • Hinata nhanh chóng nhắn lại, rồi vội vã thu dọn mọi thứ vào túi và định rời đi ngay.
  • Bất thình lình, tiếng chuông điện thoại vọng về khắp không gian. Hinata giật mình và nhìn vào điện thoại của mình, màn hình đen nguyên thủy, không phải điện thoại của cô. Vậy là điện thoại này thuộc về ai?
  • Cô nắm chặt điện thoại, đôi chân nặng nề, Hinata tiến ra khỏi bức tường. Đôi mắt mở rộng, cô đứng lặng khi thấy Gaara đứng đó, nhìn cô một cách kì lạ.
  • Tenten trở lại chỗ Temari và vừa hiện nguyên hình. Cô sợ rằng cô bạn sẽ trêu mình ngay lập tức, nhưng bất ngờ cô lại ngỡ ngàng khi thấy người đồng hành đang ngẩn ngơ nhìn chằm chằm về phía Hinata. Tenten nhìn theo và bỗng sững sờ khi nhận ra rằng Gaara đã có mặt ở đó từ lúc nào.
  • Tenten
    Tenten
    Cậu ta làm gì ở đó?
  • Tenten hỏi.
  • Temari
    Temari
    Không thấy sao? Gặp Hinata.
  • Temari đáp thản nhiên, trong lòng cô bớt dậy sóng và hy vọng xóa bỏ hiểu lầm của mình đã trở thành hiện thực.
  • Tenten
    Tenten
    Từ khi nào? Ý tôi là cậu ta ở đó lâu chưa?
  • Tenten vẫn còn ngạc nhiên.
  • Temari
    Temari
    Đủ lâu để biết những gì cần biết.
  • Temari trả lời.
  • Tenten
    Tenten
    Ý cô là gì?
  • Tenten nhìn Temari chằm chằm, nhưng Temari vẫn chẳng phản ứng lại, chỉ nhìn về phía bên kia tòa nhà, như đang suy tư.
  • Bỗng nảy ra hiểu được, Temari nói:
  • Temari
    Temari
    Ở đây không có chuyện của chúng ta nữa, đi thôi.
  • Dứt lời, Temari biến mất ngay lập tức, không để Tenten kịp nói điều gì. Tenten ngoái lại nhìn phía bên kia một cái, lắc đầu và biến mất.
  • ...
  • Nắng chiều vàng nhạt, mây êm đềm trôi. Từng nhịp tim đập rộn ràng trong cái gió lạnh thấu xương.
  • Họ đứng nhìn nhau lặng im như những chiến binh bất động. Hinata tự hỏi cậu đến từ khi nào. Cô nghĩ rằng cậu đã đứng ở đó lâu rồi, không biết cậu có nghe thấy những gì cô lẩm bẩm nãy giờ không nhỉ? Chúa ơi, cô cứ nghĩ rằng cậu sẽ không bao giờ leo lên đây lần nữa. Nhưng nào ngờ…
  • Trong khi đó, ánh mắt của Gaara tỏa sáng, tựa như mặt hồ tĩnh lặng. Cậu dành cho Hinata sự trìu mến lạ thường. Gaara băn khoăn không biết liệu Hinata có bằng lòng dành chút thời gian để gặp cậu không nữa. Cuộc nói chuyện hôm đó đã làm tổn thương cô rất nhiều, và cậu cảm thấy có lỗi vì đã không đứng ở phía cô để hiểu cảm giác của cô.
  • Họ nhìn chằm chằm nhau cho đến khi Gaara thấy Hinata cắn môi và quay mặt đi. Cậu biết rõ rằng cô đang lo lắng thế nào.
  • Gaara thở dài, cho điện thoại trở lại túi, rồi thu ánh mắt nhìn nơi khác. Cậu cảm thấy như bỗng trở nên ngây ngô và không biết mình nên nói gì. Khi quyết định tới đây để tìm cô, cậu đã phác thảo hàng ngàn lời để nói với cô, nhưng lúc này những lời đó dường như chưa từng tồn tại trong tâm trí cậu. Hiện giờ, cậu chỉ còn một cái đầu trống rỗng và cảm thấy bối rối đến ngượng ngùng.
  • Cậu không thể quyết định được, vậy để cô tự quyết định.
  • Hít một hơi thật sâu, rồi thở ra. Hinata nắm chặt túi xách và nhấc chân tiến về phía cậu. Khoảng cách giữa họ được rút lại, nhưng không giống như cậu nghĩ, cô không lao tới mắng nhiếc hay gào thét lên. Thay vào đó, Hinata chỉ chững lại và liếc nhìn cậu một cái rồi lạnh lùng lướt qua vai cậu, đi về phía cửa.
  • Thế là rõ, Hinata chẳng muốn nói chuyện với Gaara nữa. Trong khoảnh khắc vai cô chạm vai cậu, trái tim Gaara chợt nhói đau. Cậu thẫn thờ trong vai khắc, cả thế giới trước mắt như mờ mịt.
  • Mặt khác, Hinata vẫn lạnh đạm băng băng đi về phía cửa. Cô phải cố gắng rất nhiều để ngăn bản thân không yếu lòng và quay đầu nhìn lại.
  • Đến lúc mọi chuyện cần kết thúc.
  • Hinata dừng lại trước cửa, bàn tay đưa lên nắm lấy tay cầm, chỉ nửa vòng xoay thôi, cánh cửa ngăn cắt hai người sẽ mở ra.
  • Cả cô và cậu đều biết rõ rằng một khi cô bước qua cánh cửa này, mọi chuyện sẽ chấm dứt thật sự. Chẳng còn điều gì để hối tiếc hay do dự thêm, quá đủ rồi! Hồi ức đẹp đã cùng nhau trải qua, hãy để cho hiểu lầm này chôn vùi.
  • "Cạch!" âm thanh nhẹ nhàng bỗng trở nên nặng trĩu trong lòng cả hai. Hinata quyết định không quay mặt nhìn Gaara lần cuối, thở ra một hơi thật dài và cô đẩy cánh cửa vào trong.
14
Chương 120: Điều muốn nói 1