(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 110: Cuộc nói chuyện giữa hai người bạn.
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Sự sợ hãi như đang ăn mòn tâm trí cô. Hinata chắc rằng mối quan hệ giữa cô và cậu không thể tiếp tục. Càng nghĩ tới điều đó, ruột gan cô đau thắt lại. Cô không muốn, ngàn lần không muốn.
  • Mãi mà Hinata vẫn không thể hiểu nổi trái tim mình bị làm sao. Tại sao cô thấy đau lòng, sợ hãi hơn tức giận khi Gaara không tin tưởng cô, khi cậu đã nghĩ sai về cô.
  • Hinata lo lắng rằng cậu sẽ không muốn nghe cô giải thích, xóa bỏ hiểu lầm, hơn là việc cậu nói cho hắn nghe về cô. Cứ nghĩ tới cậu, cô lại...
  • Có khi nào...?
  • Không! Hinata lắc đầu phủ nhận.
  • Nghĩ đến đây, nước mắt theo hai má chảy xuống môi, cùng với nụ cười lạnh của cô thể hiện vẻ thê lương... Hinata chưa từng ghét mình đến thế này! Vô dụng, yếu đuối!
  • Chưa từng có!
  • Cô thật ngốc phải không?
  • Đáng lý ra nên nói rõ ràng với cậu, chứ không phải tự ái bỏ chạy như thế này. Gaara từng rất nghiêm túc mà hỏi cô, nếu có ngày cô phát hiện có ai đó gạt mình thì cô sẽ thế nào?
  • Hinata gần như đã quên câu trả lời của mình khi đó...
  • Đúng vậy...
  • Chuyện đến nước này sẽ thế nào? Chắc cậu ghét cô lắm! Mặc dù sự thật còn chưa được nói rõ ràng. Cô không trách cậu, hay căm ghét gì cả, cô biết mình không có quyền làm thế.
  • Hai ánh đèn xe chiếu cả con đường sáng lên như ban ngày, cũng chiếu lên bóng dáng gần như là linh hồn của Hinata. Cô không có né tránh, thậm chí ngay cả ngẩng đầu che mắt cũng không, đôi mắt ngấn lệ chỉ cực kỳ bình tĩnh mà nhìn chiếc xe đang chạy đến gần mình...
  • Môi, từ từ cong lên...
  • Mắt, từ từ nhắm lại...
  • Tiếng thắng xe chói tai vang l
  • Quay trở lại với Gaara sau khi Hinata bỏ đi.
  • Phải mất một hồi lâu, Gaara mới lấy lại được sự tỉnh táo của mình. Hành động vừa nãy của cô có ý gì? Hinata phản ứng như thể mình là người vô tội, bị kết án oan.
  • Khỉ thật! Gaara không hề nghĩ rằng cuộc chất vấn lại mang lại kết quả như vậy. Thần trí cậu loạn cả lên, một màn đen mờ mịt, không xác định được bản thân nên làm gì tiếp theo. Ánh mắt sau cùng của cô như ghim sâu vào trái tim cậu. Nó như nỗi uất ức khó bày diễn tả.
  • Có cảm giác như cậu đang gây tổn thương cho cô, mặc dù cậu có quyền làm thế sau những gì cậu phát hiện ra.
  • Có lẽ cậu cần về nhà, à không, cậu cần phải có một cuộc nói chuyện ngay lập tức với hắn.
  • Sự việc quá mơ hồ, Gaara mới tức thì nhận ra điều đó, sau khi nhận ra mình đã hành động quá vội vàng.
  • Cậu đang nhầm lẫn điều gì đó về Hinata.
  • Gaara sẽ phát điên nếu không tìm ra câu trả lời.
  • Không phân vân thêm, Gaara mở ngay cửa phòng Sasuke và xồng xộc bước vào.
  • Sasuke không thể tin được mình lại bị bỏ rơi trong một thời gian dài đến thế. Cả người bạn đến thăm lẫn cô hộ lý của mình đều lơ là hắn, bỏ ra ngoài mà không lời giải thích. Chỉ có điều, chuyện vừa phát sinh khiến Sasuke rầu rĩ ngồi trên giường, cứ ôm khư khư lấy cái gối, sốt ruột mong chờ.
  • Hắn mất kiên nhẫn, nhưng vẫn phải dặn lòng giữ bình tĩnh. Có lẽ có chuyện gì gấp gáp. Nhưng gấp tới mức quên nói với hắn một câu?
  • Ngồi trong phòng, hắn nghe loáng thoáng phía ngoài cửa có tiếng quát mắng, nhưng tuyệt nhiên hắn không nghĩ tới việc Gaara đang mắng nhiếc Hinata - nàng Lọ lem của hắn. Sasuke cho rằng đó có thể là tiếng người nhà bệnh nhân, phê bình y, bác sĩ ở bệnh viện, hoặc có thể là trường hợp nào khác.
  • Cho tới khi cánh cửa được mở ra một cách đột ngột, hắn mới giật mình hướng nhìn về phía lối vào.
  • Người bước vào không lên tiếng, tất nhiên hắn không biết đó là ai. Hắn có vẻ cáu với cách cư xử có phần bất lịch sự kia, đáng lẽ ra nên gõ cửa trước khi vào phòng hắn, tỏ ra rộng lượng. Hắn giữ điềm tĩnh và hỏi:
  • Sasuke
    Sasuke
    Ai vậy?
  • Nhìn hắn, tự nhiên ham muốn sẽ cho hắn biết vài điều về Hinata trở nên yếu dần.
  • Hắn sẽ ra sao nếu cậu nói cho hắn nghe? Chỉ còn vài ngày nữa, Sasuke sẽ tiến hành phẫu thuật. Liệu việc cậu đang làm có ảnh hưởng tới tâm lý của hắn và cậu sẽ bị nguyền rủa nếu như điều cậu sắp nói khiến cho ca phẫu thuật mắt của hắn thất bại?
  • Sasuke
    Sasuke
    Là ai, sao không lên tiếng? Nếu không nói gì, tôi sẽ gọi bảo vệ.
  • Sasuke mất kiên nhẫn trước sự im lặng kia, lòng tự nhiên nóng như lửa. Hắn lo ngại, có thể là bọn chúng đã tìm ra hắn.
  • Vừa nói, hắn vừa đưa tay mò tìm cái điều khiển nằm bên cạnh. Cần gì, hắn sẽ nhấn nút, người của bệnh viện sẽ tới ngay lập tức.
  • Nhìn điệu bộ luống cuống của hắn, cậu quyết định lên tiếng. Trước khi có ai đó tới đây và can thiệp vào cuộc nói chuyện giữa cậu và hắn.
  • Gaara
    Gaara
    Trông cậu căng thẳng chưa kìa! Sasuke cũng biết sợ cơ đấy!
  • Nghe giọng cậu, hắn mới ngừng việc đang làm, thở phào nhẹ nhõm. Rồi nghiêm giọng hỏi:
  • Sasuke
    Sasuke
    Cậu có ý gì đây? Muốn thử lòng can đảm của tớ à? Vào sao không lên tiếng. Tớ nghĩ cậu là bọn chúng đấy.
  • Hắn vừa thấy giận, lại vừa mừng, ít nhất nỗi lo lắng vu vơ kia không xảy ra.
  • Gaara
    Gaara
    Bọn chúng đã tới kiếm cậu rồi hả?
  • Nghe hắn nói, cậu lại có thêm việc để lo lắng.
  • Sasuke
    Sasuke
    Vẫn chưa.
  • Sasuke đáp gọn, khẽ cúi đầu che đi sự xấu hổ không nên có. Chắc cậu đang nghĩ lá gan hắn sao bữa nay tự dưng nhỏ thế, hắn trước kia ngang tàng, ngộ ngược không ai bằng.
  • Hắn nghĩ quá nhiều rồi, sự thật là Gaara không hề có suy nghĩ đó, thậm chí ngay lúc này cậu không có tâm trạng để trêu chọc hắn.
  • Hắn không hiểu tại sao lại tự dọa mình. Nhận ra sự xao lạc của cậu, hắn bỗng đanh giọng trách cứ cậu.
  • Sasuke
    Sasuke
    Nhưng hành động vừa nãy của cậu, tớ lo lắng không dư đâu. Rốt cuộc cậu có ý gì khi làm thế?
  • Gaara
    Gaara
    Cậu nghĩ nhiều quá rồi đấy, tớ có chuyện cần nói nhưng đột nhiên quên mất, cố suy nghĩ xem có nhớ ra không thôi, tránh mất công tới đây lần nữa.
  • Gaara lơ đễnh khoát tay rồi thản nhiên đáp trả. Thái độ khiến hắn có phần bực tức.
  • Sasuke
    Sasuke
    Bộ cậu ghét việc tới thăm tớ đến thế cơ à?
  • Gaara
    Gaara
    Không hẳn! Cậu biết mà, tớ không thích bệnh viện.
  • Gaara đáp khéo, kéo ghế ngồi xuống. Cậu đã tới cạnh giường hắn từ lúc nào. Biết đang nhắc tới chuyện không vui của cậu, hắn nhanh trí thôi đề cập tới vấn đề này nữa.
14
Chương 110: Cuộc nói chuyện giữa hai người bạn.