(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 108: Những lời khó nghe
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Theo bản năng Hinata lắc đầu chối bỏ lời cáo buộc, ý thức bỗng quay trở lại, cô dùng sức gỡ bỏ bàn tay đang bóp nát cổ tay mình.
  • Gaara
    Gaara
    Còn chối! Cô đúng là một kẻ dối trá, đáng khinh bỉ!
  • Nỗi đau nhanh chóng chuyển hóa sang tức giận, Hinata mạnh mẽ phản kháng.
  • Dùng tất cả ý chí lẫn sức mạnh, cô giật mạnh buộc cậu phải buông tay.
  • Hinata
    Hinata
    Anh không có quyền sỉ nhục tôi! Anh chẳng biết gì về tôi cả, nên tốt nhất hãy im miệng đi.
  • Một nụ cười khổ, Gaara giống như người điên, không còn giữ được mình nữa. Cậu mặc xác cô tổn thương thế nào, đau khổ ra sao, cứ nói ra hết.
  • Gaara
    Gaara
    Phải! Tôi chẳng biết gì về cô cả, nên mới ngu ngốc xem cô là bạn. Ngây thơ, lượng thiện, trong sáng... Tất cả chỉ là giả tạo. Chỉ có bản chất con người là không thay đổi. Đáng lẽ ra tôi nên nhận ra sớm hơn. Tại sao lại để cô lừa gạt. Đồ dối trá!
  • Trong giọng nói ấy chất chứa sự đau đớn, cậu cho rằng cô đã phản bội lại lòng tin của cậu.
  • Đồ dối trá! Đôi mắt cô dường như hét lên, trong khi đó, Gaara đau đớn đứng nhìn khuôn mặt cô. Chuyện này là cái quái gì thế, một âm mưu à? Cậu đang buộc tội cô, bằng những lời cáo buộc hết sức phi lý.
  • Hinata còn không hề chớp mắt trước lời thú nhận của cậu, nhưng sau đó mơ hồ không hiểu những gì cậu nói.
  • Hinata
    Hinata
    Rốt cuộc anh đang nói cái gì?
  • Sau cùng Hinata quyết định hỏi lại bằng một trạng thái vô cùng choáng váng.
  • Gaara
    Gaara
    Hinata! Tất cả những gì tôi muốn là sự thật. Nếu câu trả lời là không, thì vì Chúa, hãy kết thúc việc nói dối ngay tại đây. Nếu quả thật có chuyện đó thì hãy thừa nhận.
  • Hinata
    Hinata
    Thừa nhận cái gì? Rốt cuộc tôi đã làm gì sai?
  • Gaara
    Gaara
    Đến nước này cô còn giả vờ không biết. Vở kịch đến lúc hạ màn rồi. Đừng tiếp tục diễn nữa, tôi đã biết tất cả.
  • Hinata
    Hinata
    Anh biết gì? Nói tôi nghe đi.
  • Một nụ cười khổ, cô gần như không giữ nổi sự lạnh lùng của mình nữa.
  • Hinata
    Hinata
    Diễn ư? Tôi đâu phải diễn viên. Có gì thì nói thẳng, đừng tự tiện phán xét khi không nói rõ nguyên nhân.
  • Gaara
    Gaara
    Tôi không ngờ cô mặt dày đến thế?
  • Gaara cảm thấy thất vọng khi cô vẫn không chịu thừa nhận.
  • Gaara
    Gaara
    Được! Nếu cô thích tôi sẽ chiều, xem ra cô thích bị vạch trần hơn là tự mình thừa nhận.
  • Dứt lời cậu kéo tay cô, ra lệnh:
  • Gaara
    Gaara
    Cô đi theo tôi.
  • Cậu nói ngắn gọn, giữ nguyên vẻ lạnh lùng trong khi cô ném về phía cậu một cái nhìn mà cô hy vọng thể hiện sự bình tĩnh.
  • Hinata chống cự không nhúc nhích.
  • Hinata
    Hinata
    Anh muốn đưa tôi đi đâu?
  • Gaara
    Gaara
    Cô sợ cái gì chứ? Sợ tôi vạch mặt cô cho người khác biết sao?
  • Cậu lại hằm hực trước sự chống đối kia, một hành động ngu ngốc, cậu cho là vậy. Trong khi đó Hinata lại cho rằng mình có quyền làm thế, quyền tự bảo vệ mình.
  • Hinata
    Hinata
    Tôi chẳng làm gì sai để phải sợ.
  • Lời tuyên bố kiên định từ cô. Nhưng đối với cậu nó thật đáng khinh.
  • Gaara
    Gaara
    Cô hèn hạ thật đấy!
  • Cái nhếch môi chua xót, Gaara thấy xót xa cho cô, cho chính mình.
  • Hinata
    Hinata
    Buông tay tôi ra!
  • Không chấp nhận yêu cầu của cô, Gaara nhất quyết kéo cô đi về phía trước, hướng tới phòng hắn. Hinata cảm nhận được mối ác cảm cậu dành cho cô. Cô gần như có thể ngửi thấy nó khi miễn cưỡng bước từng bước vội vã theo cậu.
  • Cuối cùng cậu cũng dừng lại, Hinata nhanh chóng nhận ra mình đang đứng trước phòng hắn.
  • Hinata có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó lại ngơ ngác nhìn cậu, chờ đợi xem cậu đang định làm gì.
  • Gaara
    Gaara
    Cô phải là một diễn viên mới đúng, đến tận giờ này vẫn trơ ra bộ mặt vô tội, giả vờ như mình chẳng biết gì. Gaara nghĩ, cùng một nụ cười khinh miệt nữa.
  • Cậu chúa ghét những sự giả dối, đặc biệt nó đến từ những người cậu tin tưởng.
  • Chẳng để cô chờ đợi lâu, cậu đưa ra bằng chứng kết luận tội trạng cô ngay lập tức.
  • Gaara
    Gaara
    Cô nói không hề biết hội trưởng là ai, cũng chưa từng gặp người đó, vậy người trong này là ai?
  • Cố lắm Gaara mới giữ được một giọng điệu không quá khắt khe.
  • Gaara
    Gaara
    Cô sợ người xấu tới tìm mình nên không muốn ra mặt, không muốn ai, kể cả hội trưởng biết được mình là người cứu hội trưởng. Thế mà sau lưng lại lén lút tiếp cận hội trưởng. Rốt cuộc cô có mục đích gì? Cô tỏ ra mình trong sáng, hóa ra cũng chỉ là loại con gái cơ hội. Nếu hôm nay tôi không phát hiện ra. Cô định thế này tới khi nào?
  • Cằm của Hinata bạnh ra.
  • Chuyện gì đây?
  • Không gian bỗng dưng im phăng phắc như một nhà thờ, trong giờ cầu nguyện.
  • Chỉ có tiếng lửa khẽ reo trong khi Gaara thở dốc và nhìn trân trân buộc tội Hinata.
  • Hinata
    Hinata
    Không phải như anh nghĩ, tôi...
  • Lời biện minh bị cậu chối từ ngay tức khắc.
  • Gaara
    Gaara
    Đủ rồi! Tôi phải là một kẻ ngốc mới tin tưởng cô.
  • Giọng cậu chua xót, Gaara cũng thấy đau lòng. Cứ ngỡ cô là một cô gái khác biệt, không tầm thường như bao người khác, hóa ra không phải.
  • Cô hiểu rồi! Cuối cùng cô cũng hiểu thái độ của cậu là gì. Cậu nghĩ cô đã cố tình tiếp cận Sasuke, mục đích thì ai cũng rõ, vì tiền.
  • Thế nhưng tất cả chỉ là hiểu lầm. Mọi chuyện không như cậu nghĩ, nhưng lúc này đây dù có giải thích thế nào, cậu cũng sẽ không tin cô.
  • Hinata nhắm mắt lại.
  • Cậu đang hiểu lầm mình, cô nghĩ. Bỗng nghẹn ngào muốn khóc mặc dầu điều đó thật vô lý khi mà cô đã hi vọng giữa cô và cậu không vượt qua giới hạn của thứ tình cảm chết tiệt nào đó, và đúng là cậu đã làm vậy, thế nhưng cảm giác bị cậu hiểu lầm khiến cô khó chịu, cảm thấy uất ức.
  • Cô triệu hồi nỗi tức giận để ngăn chặn những giọt nước mắt mà bản thân không cho phép mình giải phóng. Cô không cho phép mình khóc như một con bé yếu đuối và ngốc nghếch. Cô không yếu đuối cũng không ngốc nghếch.
  • Tim cô sao lại đau thế này?
14
Chương 108: Những lời khó nghe