Neji gọi chàng trai than phiền, vẫn như mọi khi vị quân sư luôn tỏ ra chán nản.
ShikamaruCác cậu đã quyết rồi thì hỏi tớ làm gì? Đành tham gia chứ biết sao giờ. Ở nhà đâu được yên thân với Naruto.
Shikamaru thở dài đá xéo tính cách nhiệt tình quá mức của tóc vàng, cái tính cách khiến bạn bè cậu thấy phiền phức.
NarutoGì chứ? Bộ tớ thế à?
Naruto giận dỗi trách khéo Shikamaru. Trông bộ dạng giận hờn kia, cả đám được một phen cười ha hê, khiến Naruto xấu hổ đỏ cả mặt.
Tiếng cười dứt, Neji có điều muốn nói.
NejiĐược rồi! Còn vụ Sasuke, Gaara! Giao cho cậu. Tiện đường mà!
Đoán biết cậu muốn biết lý do tại sao anh chọn cậu, Neji đón đầu luôn.
NejiHỏi ý cậu ta xem thế nào rồi báo lại cho bọn tớ biết nhé! Thôi, vào tiết rồi, ai về lớp người đó, kẻo muộn.
Cậu chưa kịp từ chối lãnh nhận trách nhiệm, hỏi hắn về vụ tới cô nhi viện thì Neji đã rời khỏi phòng. Có việc gì gấp gáp mà hôm nay hành động của anh nhanh thế?
Thở dài than trách có ích lợi gì. Đành miễn cưỡng chấp hành nhiệm vụ được giao. Không còn cách nào khác, sau giờ học cậu phải ghé bệnh viện một chuyến rồi.
ooo
Mở quyển sổ tay ra xem, chiều nay không có lịch trình gì, vậy nên Gaara quyết định tới bệnh viện một chuyến, bàn với hắn việc cả hội sẽ tới cô nhi viện ngày trung thu.
Trong khi Gaara đang ung dung trên chiếc xe máy thân thương, Hinata đã có mặt tại bệnh viện.
Vừa bước vào phòng, cửa còn chưa khép lại, Hinata đã hớn hở khi gặp hắn.
SasukeSao hôm nay tới sớm vậy?
Hắn ngồi trên ghế ngay chỗ cửa sổ, hình như muốn nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài, đáng tiếc mắt vẫn chưa khỏi hoàn toàn.
Nghe tiếng gọi, hắn vội quay vào trong, vô cùng phấn khích xen chút ngạc nhiên. Hôm nay cô tới sớm hơn, chuông còn chưa được kéo lên.
HinataTiết cuối được nghỉ, tôi về nhà nấu cháo mang tới cho anh nè!
Bỗng một suy nghĩ bất chợt ùa tới, hắn không kìm nổi nói ra luôn.
Hinata bỗng đỏ mặt, ngượng ngùng trước câu hỏi đột ngột đó.
Cô ngập ngừng chả biết nói gì để biện minh. Thấy thế, hắn cười khoái chí trêu chọc khiến cô càng đỏ mặt hơn.
Cuối cùng, chịu hết nổi, cô lên giọng quát nhẹ hắn:
HinataThôi đi! Ai thèm nhớ anh!
Hinata bĩu môi tỏ ý hờn dỗi.
Sasuke nghiêng đầu tỏ ý hồ nghi.
SasukeChứ không phải vì em muốn được gặp tôi sớm hơn một chút?
Hắn vẫn chưa thôi trêu chọc.
HinataĐã nói không phải rồi, bộ trêu tôi anh vui lắm hả?
Hinata chối lia lịa, dù không nhìn thấy hắn cũng nhận ra cơ thể cô phản ứng hoàn toàn ngược lại với lời cô nói.
Nghĩ hắn không tin, cô vội đưa ra lời giải thích vì sao mình tới sớm, mặc dù hắn chẳng đề nghị hay yêu cầu:
HinataTrời âm u, sắp mưa thì phải, nên tôi tranh thủ tới sớm kẻo trên đường đến đây bị ướt. Gặp mưa dễ cảm! Anh muốn tôi bị bệnh lắm à?
SasukeĐương nhiên là không!
Từ tận sâu bên trong, hắn chẳng bao giờ mong muốn điều đó xảy ra. Cô mà có làm sao, hắn đau lòng lắm. Chưa kể mắt còn chưa nhìn rõ để có thể chăm sóc cho cô.
Nhìn biểu hiện nghiêm trọng của hắn, Hinata không ngăn nổi phải bật cười.
SasukeNhưng mà đừng lo, tôi sẽ chăm sóc nếu cô bị cảm.
Nói xong câu đó, hắn bỗng đỏ mặt, tự mình thấy xấu hổ với lời nói vừa rồi.
HinataAi cần chứ! Nằm mơ đi, tôi sẽ không để mình bị cảm đâu.
Cô tự cao tuyên bố khước từ lời đề nghị từ hắn.
HinataBản thân anh còn không tự chăm sóc được, làm gì đủ khả năng chăm sóc người khác?
Nhận ra mình vừa lỡ lời khi nhắc tới bệnh tình của hắn, cô vội chuyển chủ đề khác.
HinataMà nè, Thế anh không muốn tôi tới sớm hả?
Hinata phản đòn ngược lại, giọng điệu mang hơi hướng buồn bã.
HinataVậy từ mai tôi sẽ tới đúng giờ.
Sasuke tự dựng sợ ngược lại, sợ cô giận không thèm ngó ngàng mình nữa, vội vã nhận sai, giọng xoa dịu:
SasukeTôi chỉ muốn chọc cô vui, nếu không thích, cho tôi xin lỗi, đừng có giận mà! Đương nhiên tôi muốn gặp cô sớm hơn rồi.
HinataAi giận anh chứ? Tôi không nhỏ mọn thế đâu.
Hinata cười bẽn lẽn, lời hắn nói phía sau làm cô vui.
HinataThôi được rồi, tôi lấy cháo cho anh nhé!
SasukeỪ! Tôi đói lắm rồi nè, lẹ đi!
Hắn giục, thật sự muốn ăn cháo do cô nấu lắm rồi.
HinataCoi anh hối chưa kia, đói lắm à?
Cô lại ghẹo lại tính trẻ con của hắn.
SasukeSáng giờ đợi ăn món cô nấu đã ăn gì đâu.
Giọng hắn nhỏ dần với lời thú nhận vừa rồi, cứ tưởng cô sẽ cảm động, ai ngờ Hinata trách cứ hắn nặng nề.
HinataThật tình! Ai mượn anh làm việc ngốc nghếch vậy? Để bụng đói ảnh hưởng sức khỏe thì biết làm sao? Còn vài ngày nữa anh sẽ phải làm phẫu thuật rồi.
SasukeThì giờ tôi ăn đây, còn không mau mang cháo qua đây. Chậm chút nữa tôi sẽ ngất luôn đó.
Hắn vờ không để ý cô đang giận, còn ra chiều dọa dẫm. Hinata cứng họng không nói thêm được lời nào, bỏ mặc hắn thì thấy tội, còn mắng thêm nữa cũng đâu có thay đổi được gì. Thôi thì mau mau bón cháo cho hắn.
Mùi thơm bay tới mũi, hắn hít hà tận hưởng hương vị đó, chắc ngon lắm đây! Hắn háo hức như đứa trẻ. Hinata múc từng thìa vào bát, bước tới chỗ hắn, kéo ghế ngồi xuống, vừa thổi vừa đút từng thìa cho hắn.
Sasuke chìm đắm trong cảm giác hạnh phúc khi được người con gái hắn thích tận tình chăm sóc. Còn gì may mắn hơn nữa?
Hai người vừa nói vừa cười vui vẻ, đâu hay biết rằng ở ngoài cánh cửa có một người đang chết lặng khi phát hiện ra sự thật.
Hóa ra cô gái mà cậu tưởng là biết rõ lại là loại người đó.
Dối trá! Lừa lọc!
Cảm giác khi bị một ai đó mà mình tin tưởng phản bội lại lòng tin của mình đau đớn, khó chịu thế này sao?
Gaara ơi Gaara mày tin nhầm người sao?