“Tác Phẩm Đồng Nhân Đầu Tay”: Âm Mưu Của “Dì Ghẻ” / Chương 3: Âm Mưu Triển Khai – Tuyển Chọn Nhân Tài
“Tác Phẩm Đồng Nhân Đầu Tay”: Âm Mưu Của “Dì Ghẻ”
  • Hoài An tung ra “sát chiêu” cuối cùng:
  • Hoài An
    Hoài An
    - Tui dám chắc với mấy bà, tụi mình diễn kịch một cái là có giải đó. Tại vì theo điều tra của tui thì trường mình từ đó tới giờ chưa có ai diễn kịch hết!
  • Sau màn thuyết phục của Hoài An, cô chủ nhiệm đã quyết định thành lập nhóm kịch cấp lớp. Số lượng người đăng ký tham gia cũng nhiều đến bất ngờ: toàn bộ thành viên của lớp. Thế là cả lớp phải tổ chức một buổi “cát-sing”. “Bộ ba xóm nhà lá” họp khẩn và quyết định sẽ chọn vở diễn mà ba đứa đang có cảm hứng nhất: Tấm Cám. Ý kiến đưa ra được lớp duyệt ngay.
  • Thế là bắt đầu phân vai. Đầu tiên là vai nữ chính: nàng Tấm. Thay mặt “hội đồng nghệ thuật”, bí thư Hoài An nêu ra yêu cầu:
  • Hoài An
    Hoài An
    - Vai Tấm thì phải đẹp một chút, cái mặt phải hiền một chút, cười, nói, đi đứng cũng phải hiền.
  • Cả lớp nhìn qua nhìn lại, chỉ thấy có hai chị em sinh đôi Ngọc Yến – Xuân Yến là phù hợp đủ tiêu chuẩn. Kết quả, “Yến em” Xuân Yến gật đầu, đồng ý làm nàng Tấm. Vậy là vai nữ chánh đã chọn xong.
  • Tới lượt chọn vai hoàng tử. Hồng Quang hăng hái tí tởn giơ tay thiệt cao, chân nhảy loi choi, miệng kêu gào thảm thiết:
  • Hồng Quang
    Hồng Quang
    - Tui! Tui nè! Tui đây nè! Tui làm hoàng tử là hợp vô cùng luôn nè!
  • Thật ra thì, nếu xét về nhan sắc thì đúng là Hồng Quang vô cùng phù hợp để vào vai hoàng tử. Cao ráo nhé, vóc dáng thư sinh nhé, da trắng như tuyết thì chưa tới nhưng chắc chắn là trắng hơn hai nam nhi còn lại trong lớp rồi, môi đỏ như son thì cũng chưa tới nhưng rõ ràng là cũng hồng hào lắm. Thế nhưng, Hoài An lắc đầu ngay lập tức:
  • Hoài An
    Hoài An
    - Không được!
  • Hồng Quang trợn trắng mắt:
  • Hồng Quang
    Hồng Quang
    - Hả? Cái gì? What? Quẩy Sừ ma? Why? Tại sao? Vì cái gì? Bà đã hứa là sẽ cho tui đóng vai chánh mà?
  • Hàng loạt câu hỏi bằng nhiều thứ tiếng của Hồng Quang chỉ được đáp lại bằng một câu trả lời dứt khoát của Hoài An:
  • Hoài An
    Hoài An
    - Tại vì vai hoàng tử không phải là vai chánh!
  • Hồng Quang hả họng, cả lớp trố mắt. Ủa, hoàng tử không phải vai chánh vậy chớ là ai? Hoài An cười thật dịu dàng, cất giọng vô cùng trìu mến giải thích:
  • Hoài An
    Hoài An
    - Vai chánh thì thường được dùng đặt tên cho tác phẩm đó. Ngoài nàng Tấm ra thì còn ai nào các bạn thân mến?
  • Còn… con Cám? Hồng Quang ngơ ngác đến ngờ nghệch. Lúc nó nhận ra bản thân đã bị dính vào một “âm mưu đen tối” thì đã muộn. Hoài An cười gằn, trở mặt còn nhanh hơn lật sách:
  • Hoài An
    Hoài An
    - Ông đã nhận lời đóng vai chánh rồi, nếu mà ông dám nuốt lời thì… hừ, hừ, hừ…
  • Cái giọng cười “hừ hừ hừ” của Hoài An nghe như chó giành xương khiến Hồng Quang rợn hết cả tóc gáy. Trong lúc thằng nhỏ còn đang bị “sang chấn tâm lý” thì Hoài An đã chốt vai hoàng tử cho lớp phó trật tự của lớp, một trong hai đấng nam nhi còn lại của lớp: Duyên Anh. Kế đến, vai con Cám đã được mặc định thông qua giao cho Hồng Quang. Tuy nhiên, vẫn còn một vai nữa mà đất diễn cũng không ít và vô cùng quan trọng chính là vai dì ghẻ. Hoài An lại nêu ra tiêu chuẩn:
  • Hoài An
    Hoài An
    - Dì ghẻ thì cũng phải cỡ con Cám trở lên: vừa điệu vừa dữ vừa ác vừa khó ưa mà lại còn phải vừa già vừa xấu vừa đanh đá cay nghiệt, rồi còn phải trở mặt thể hiện nhiều thái độ khác nhau nữa. Ai đóng được vai này đây?
  • Cả lớp im phăng phắc. Hồng Quang lấy lại tinh thần sau cơn “sang chấn”, đập bàn đứng dậy cười ha hả:
  • Hồng Quang
    Hồng Quang
    - Bà hỏi thử nguyên cái lớp này coi, còn ai đủ khả năng làm dì ghẻ hơn bà nữa không, bí thư?
  • Hoài An có cảm giác cái lưng đau ê ẩm như bị nguyên cây gậy đập vào. Cô nàng trừng mắt định phản bác thì Hồng Quang đã “chốt đơn” luôn:
  • Hồng Quang
    Hồng Quang
    - Tui sẽ đóng và chỉ đóng vai con Cám khi và chỉ khi bà bí thư đóng vai dì ghẻ! Ờ, vậy đó!
  • Ờ, vậy đó thì vậy đó! Cuối cùng Hoài An đành chấp nhận diễn vai dì ghẻ nếu không muốn vở kịch còn chưa bắt đầu đã bị hủy bỏ vì không có ai đóng vai phụ quan trọng nhất tuồng này.
  • Sau khi đã “chốt đơn” những vai quan trọng xong, tất cả những thành viên còn lại cũng không bị bỏ rơi mà hân hạnh được xếp vào nhóm “dân làng” và “binh lính”. Vậy là phần chọn vai đã xong.
  • Tiếp đó, cả lớp bắt đầu đồng tâm hiệp lực làm một việc vô cùng trọng đại: viết kịch bản. Đây có thể xem như tác phẩm đồng nhân đầu tay của Hoài An đấy. Bởi vì kịch bản được viết theo kiểu gần giống với “truyện chat” bây giờ. Dĩ nhiên, thời đó thì việc chat chit này nọ chưa mấy phổ biến, trong lớp cũng không có máy tính, tập thể càng không có thời gian để dành riêng cho việc viết “tác phẩm đồng nhân” này. Thế là Hoài An đã “sáng chế” ra cách viết truyện chat” đầu tay của mình bằng cách: lấy một tờ giấy, vai diễn đầu tiên sẽ viết ra câu thoại của mình, sau đó chuyền cho đứa diễn vai kế tiếp “đối đáp” bằng cách ghi ra trên giấy.
14
Chương 3: Âm Mưu Triển Khai – Tuyển Chọn Nhân Tài