ĐN Hoa Thiên Cốt: Bảo bối của Yêu Thần
  • Có được sợi dây chuyền chứa Đường Bảo tương lai, hai người ung dung ra tới cổng Dị Hủ Các. Lúc này, một bóng người quen thuộc xuất hiện trước mặt hai người.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    Sao ả ta xuất hiện rồi?
  • Thiên Cốt thầm nghĩ. Nắm đấm siết chặt kiềm nén ý niệm trả thù. Tiểu Cốt nhận ra Thiên Cốt khác lạ bèn đưa tay nắm tay nàng rồi đan xen, một khung trông khá mờ ám nhưng chẳng ai quan tâm vì họ đang bị cuộc tranh cãi của Lục Sáo với một cô nương gây chú ý.
  • Trước mặt họ là con gái Bồng Lai các chủ - Nghê Mạn Thiên. Cô ta đang cùng Lục Sáo giằng co muốn đi vào Dị Hủ Các như trong nguyên tác.
  • Nghê Mạn Thiên
    Nghê Mạn Thiên
    "Tại sao hai ả ta được vào mà ta thì không?"
  • Trong lúc Tiểu Cốt và Thiên Cốt đang đứng hóng chuyện thì bất ngờ bị điểm danh chỉ thẳng mặt.
  • Hai người nhíu mày, nhìn nhau rồi ăn ý nở một nụ cười tà ác. Có vẻ như cả hai không hẹn mà có chung ý nghĩ đùa dai nào đó.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Có lẽ là do Dị Hủ Quân có tình ý với chúng ta cũng nên!"
  • Tiểu Cốt õng ẻo cảm thán.
  • Nghê Mạn Thiên
    Nghê Mạn Thiên
    "Ngươi? Nực cười. Ngươi muốn kể chuyện cười sao?"
  • Mạn Thiên khinh thường hừ lạnh châm chọc. Ả không tin đường đường là một Dị Hủ Quân lại đi thích một ả nha đầu trước mặt.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Không tin?"
  • Tiểu Cốt híp mắt, giọng điệu tà tà đi đến trước mặt Mạn Thiên.
  • Nghê Mạn Thiên
    Nghê Mạn Thiên
    "Đúng. Một dã nha đầu như ngươi mà muốn có tình ý của Các chủ Dị Hủ Các? Ta thấy nằm mơ còn không được chứ đừng nói là thật."
  • Mạn Thiên khoanh tay, kiêu ngạo như một con khổng tước.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Vậy thì ngươi còn thua một dã nha đầu như ta rồi."
  • Tiểu Cốt nhún vai.
  • Nghê Mạn Thiên
    Nghê Mạn Thiên
    "Ngươi có ý gì?"
  • Mạn Thiên hơi hồ đồ không theo kịp mạch suy luận của Tiểu Cốt.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Chậc. Không so về tình ý. Ta, một dã nha đầu lại được tiếp đón. Mà ngươi, con gái Bồng Lai các chủ lại không được tiếp đón. Ngươi nói xem!"
  • Tiểu Cốt tặc lưỡi châm chọc.
  • Nghê Mạn Thiên
    Nghê Mạn Thiên
    "Ngươi…"
  • Mạn Thiên há hốc, á khẩu không nói nên lời. Ả chưa bao giờ thấy nhục nhã như lúc này.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Muốn đánh ta sao? Vậy thì càng chứng minh ta nói đúng nên ngươi chột dạ chứ gì?"
  • Tiểu Cốt nói tiếp. Sau những gì đã chứng kiến trong nguyên tác, cô muốn trút giận thay Thiên Cốt. Thiên Cốt thấy hành động kì lạ của Tiểu Cốt liền hiểu ra dụng ý cô ấy. Trong lòng không tự chủ xuất hiện một ngọn lửa ấm áp không tên. Nàng cười khẽ, âm thầm biết ơn Tiểu Cốt.
  • Nghê Mạn Thiên
    Nghê Mạn Thiên
    "Ngươi… Hừ, ta không thèm chấp một ả tiện dân như ngươi!"
  • Mạn Thiên tức giận bỏ vào Dị Hủ Các mặc cho Lục Sáo ngăn cản.
  • Tuy nhiên không đến vài giây sau, cô ta bị ai đó đá bay ra kèm một câu cảnh cáo.
  • Người xung quanh thấy vậy liền che miệng cười thầm. Riêng Tiểu Cốt thì:
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Hớ hớ…"
  • Tiếng cười quái dị của Tiểu Cốt vang lên khiến Mạn Thiên tức xì khói, ánh mắt đỏ ngầu giận dữ.
  • Nghê Mạn Thiên
    Nghê Mạn Thiên
    "Dị Hủ Quân, ta nhất định khiến Dị Hủ Các của ngươi biến mất."
  • Mạn Thiên vừa dứt lời thì một tia sét giáng xuống đầu ả khiến mọi người bàng hoàng lui xa. Tiếng cười Tiểu Cốt ngưng bặt, ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn quái gỡ nhìn Mạn Thiên bất tỉnh.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    Ha ha
  • Tiểu Cốt cười thầm thích thú.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Tỷ, kệ cô ta, đi thôi!"
  • Chưa kịp để Thiên Cốt phản ứng, Tiểu Cốt kéo nàng đi.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    "Muội..."
  • Thiên Cốt nghi hoặc mặc cho Tiểu Cốt kéo đi. Hình như nàng vừa bỏ qua điều gì đó?
  • Con suối nào đó
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Tỷ, nước ở đây mát lắm, xuống đây ngâm chân đi!"
  • Tiểu Cốt thích thú đạp đạp mặt nước khiến nó bắn tung tóe.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    "Muội chơi đi, để ta canh chừng!"
  • Thiên Cốt dịu dàng từ chối.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Hả? Canh chừng?"
  • Tiểu Cốt ngẩn người đơ một lúc liền giật mình rụt chân lên. Mé, sao cô quên mất cái tình tiết chết tiệt bị Đông Phương Úc Khanh bắt gặp lúc tắm sông vậy chứ.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Tỷ"
  • Tiểu Cốt lơ ngơ gọi nhưng rồi không nói gì.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    "Có chuyện gì sao?"
  • Thiên Cốt bối rối hỏi.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Hay là chúng ta đi đi. Đi sớm về sớm."
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    Nếu đi sớm thì có lẽ cứu được lão Thanh Hư rồi không cần đến gặp thằng chả họ Bạch nữa. Nhưng điều này… có thể xảy ra sao?
  • Tiểu Cốt nghĩ thầm.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    "Được. Đi thôi!"
  • Thiên Cốt đáp, trong lòng không ngừng nhớ đến dáng vẻ vừa rồi của Tiểu Cốt.
  • Khi cả hai chuẩn bị rời đi, một thanh niên thư sinh xuất hiện.
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    "Xin cô nương thứ lỗi. Tại hạ… tại hạ đã lỡ mạo phạm."
  • Hắn tỏ ra xấu hổ xen lẫn áy náy khiến hai cô gái ngạc nhiên không rõ nguyên nhân.
  • Hai cô gái nhìn nhau rồi nhìn Dị Hủ Quân aka Đông Phương Úc Khanh trước mặt. Rõ ràng cả hai đã cố gắng không đi theo lối mòn trước đây rồi, tại sao tình huống vẫn không thay đổi vậy chứ. Hai người bất lực, không hẹn mà dùng ánh mắt quái dị nhìn tên thư sinh do Dị Hủ Quân giả mạo.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Hả?"
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    "Nhị vị, chờ tại hạ thi đỗ công danh, tại hạ sẽ chịu trách nhiệm với hai vị!"
  • Hắn lúng túng.
  • Thật sự là cô muốn hỏi "Dị Hủ Quân, ngươi không lo trông quán mà theo chúng tôi làm gì?". Nhưng nghĩ kĩ lại, cô lại không muốn vạch trần thân phận của hắn, thay vào đó là:
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Ngươi… là ai?"
  • Tiểu Cốt hơi ấp úng hỏi.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    "Ngươi đang nói gì vậy?"
  • Thiên Cốt hỏi thêm.
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    "Học sinh Đông Phương Úc Khanh."
  • Hắn khép nép như cô gái nhỏ khiến hai cô gái nhìn hắn càng thêm quái gở. Hai người thầm đánh giá hắn rồi lại nhìn nhau.
14
Chap 9: Cuộc gặp gỡ