ĐN Hoa Thiên Cốt: Bảo bối của Yêu Thần / Chap 6: Quá khứ và hiện tại
ĐN Hoa Thiên Cốt: Bảo bối của Yêu Thần
  • Ta là Hoa Thiên Cốt, một sao chổi, thiên sát cô tinh trăm năm khó gặp.
  • Khi sinh ta ra, mẹ ta đã qua đời, mùi hương của ta khiến hoa cỏ xung quanh héo tàn không thể sống.
  • Thanh Hư đạo trưởng của Thục Sơn phải làm kết giới để bảo vệ ta và dặn cha nhất định phải cho ta lên Thục Sơn học. Ta lớn lên trong sự lạnh nhạt của dân làng của thôn Hoa Liên.
  • Năm mười sáu tuổi, trong lúc chạy trốn khỏi yêu quái, ta gặp chàng ấy, người duy nhất chịu làm bạn với ta lúc cha ta qua đời.
  • Chàng ấy tên Mặc Băng. Tên như tính cách, chàng ấy rất ít nói, lạnh lùng, nhưng là người duy nhất khiến ta cảm thấy ấm áp.
  • Cũng không rõ từ lúc nào, ta đã mang chấp niệm với chàng ấy, để rồi…
  • Sau khi cha qua đời, ta mang theo di nguyện của ông ấy đến Thục Sơn. Đường đi cam go trắc trở, thật may mắn là ta đã gặp Đông Phương, chàng thư sinh lên kinh ứng thí.
  • Nhờ sự giúp đỡ của huynh ấy mà ta đã đến Thục Sơn. Tuy nhiên, thứ ta gặp được là khung cảnh hoang tàn đẫm máu của Thục Sơn cùng lời trăn trối của Thanh Hư đạo trưởng về việc Thất Sát cướp một trong thập phương thần khí. Ngoài ra, ông ấy còn giao chức vị chưởng môn cho ta để ta tìm những đệ tử còn lại.
  • Ta lại tiếp tục hành trình của bản thân đến Trường Lưu bái sư.
  • Ở đây, ta đã quen được những người bạn rất tốt.
  • Khinh Thủy tinh nghịch.
  • Nghê Mạn Thiên cao ngạo.
  • Sóc Phong, thiếu niên thiên tài ít nói.
  • Ngoài ra, ta còn có được một con sâu tên Đường Bảo do Dị Hủ Quân tặng.
  • Ta nghĩ, cuộc sống của ta lúc này thật tốt.
  • Ta có bạn bè, có sư huynh, có Đường Bảo.
  • Ở Trường Lưu, ta đã cảm nhận được sự ấm áp mà ta chưa từng có được. Nó thật sự tuyệt vời khiến ta muốn chìm đắm không muốn phải thức dậy.
  • Một thời gian sau
  • Ngày diễn ra đại điển tiên kiếm, mặc dù ta thua do Nghê Mạn Thiên chơi xấu, nhưng ta vẫn được chưởng môn Bạch Tử Họa nhận làm đồ đệ. Cuộc sống của ta rất hạnh phúc.
  • Chỉ là, ta vẫn rất nhớ Mặc đại ca huynh ấy.
  • Thời gian trôi qua, ta dần nảy sinh tình cảm đặc biệt với sư phụ. Ta cố gắng che nó đi, chỉ là Tử Huân thượng tiên đã phát hiện nó.
  • Ta không muốn sư phụ phát hiện tình cảm ghê tởm của ta. Chỉ là, ta tham lam sự quan tâm của sư phụ. Ta không muốn, không muốn rời đi. Ta ích kỉ, chỉ mong có thể bên cạnh sư phụ là đã mãn nguyện rồi.
  • Ta cam nguyện chôn vùi tình cảm của bản thân, chỉ mong làm một hòn đá nhỏ bên cạnh sư phụ.
  • Sư phụ trúng độc Bốc Nguyên đỉnh, độc dược khiến ngài ấy chịu rất nhiều đau đớn. Ta thật sự không đành lòng, ta không muốn ngài ấy phải chịu đựng nó vì vậy đã cùng Sóc Phong đi tìm thập phương thần khí.
  • Chỉ là điều ta không ngờ là Sóc Phong lại là một phần của miếng ngọc và đã tan biến khi ta hợp nhất chúng.
  • Vì để chuộc lỗi, ta bị Thuyền Xuân Thu lừa mở phong ấn sức mạnh Hồng Hoang để rồi gây ra nạn kiếp, bi kịch không thể cứu vãn.
  • Cuối cùng, ta cũng biết thân phận thật sự của bản thân. Ta cũng hiểu bản thân đã từng ngu ngốc đến mức nào khi cố chấp đặt vọng tưởng lên hắn, sư phụ của ta.
  • Sau cùng, vì để ngăn chặn tai kiếp, ta đã liều lĩnh quay ngược thời gian. Chỉ là, ta vẫn chậm một bước.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    "Tiểu Cốt…"
  • Nhìn tiểu Cốt vẫn còn là một cô nương ngốc ngây ngô, Thiên Cốt chợt muốn bảo vệ cô ấy, như muốn níu giữ một chút tự tôn còn lại của bản thân trong cô ấy.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Tỷ tỷ…"
  • Đôi mắt trong veo của Tiểu Cốt ậm ờ muốn khóc, giọng nói nghẹn ngào nói không thành lời.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    "Ngoan nào! Có ta đây rồi. Sau này, ta sẽ là tỷ tỷ của muội, được không?"
  • Thiên Cốt do dự nói
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Tỷ tỷ…"
  • Tiểu Cốt gật đầu.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    Hu hu, nữ chính đại nhân xuất hiện rồi. Hu hu, Thiên Cốt của tui, nữ thần của tui. Hu hu, con gái tui không cần đi chung con cá tra họ Bạch kia rồi, tốt quá rồi!
  • Lòng Tiểu Cốt gào thét dự dội.
  • Mặc dù không rõ tại sao Hoa Thiên Cốt real xuất hiện ở đây, nhưng chỉ cần nàng ấy không cặp kè với cái tên lòng mang thiên hạ là Okela, là ổn áp rồi.
  • Mặc Băng
    Mặc Băng
    "Tiểu cô nương, ngươi…"
  • Mặc Băng bất ngờ xuất hiện, phá tan bầu không khí u buồn vừa diễn ra.
  • Cả hai cô gái không hẹn mà cùng tặng hắn một ánh mắt lạnh như băng.
  • Thiên Cốt
    Thiên Cốt
    "CÚT"
  • Thiên Cốt quát.
  • Với sức mạnh yêu thần, một thượng tiên nhỏ nhoi như Mặc Băng hiện tại há phải đối thủ của nàng. Hắn chỉ có thể lùi lại, cố gắng che đi máu đang tràn lên họng.
  • Mặc Băng
    Mặc Băng
    "Ngươi"
  • Hắn nghiến răng, tức giận trừng Thiên Cốt.
  • Hắn không biết nàng là ai, tại sao lại xuất hiện ngay lúc này, thậm chí còn cướp đi sự chú ý của đồ đệ hắn.
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Huynh đi đi. Đa tạ đã đưa tay hiệp trợ ta. Ơn này không thể hồi báo, mong huynh hiểu cho!"
  • Tiểu Cốt ngẩng đầu nhìn hắn.
  • Mặc Băng
    Mặc Băng
    "Được rồi. Tại hạ là Mặc Băng. Quý danh của cô nương là?"
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Ta là Hoa Thiên Cốt"
  • Mặc Băng
    Mặc Băng
    "Thiên Cốt cô nương, tại hạ xin đi trước. Có duyên gặp lại. Hẹn ngày tái ngộ!"
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Tạm biệt"
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    Không hẹn ngày tái ngộ!
14
Chap 6: Quá khứ và hiện tại