ĐN Hoa Thiên Cốt: Bảo bối của Yêu Thần / Chap 17: Ải thứ nhất - Giấc mơ
ĐN Hoa Thiên Cốt: Bảo bối của Yêu Thần
  • Tiểu Cốt thấy người đến là Đông Phương thì cũng không quá ngạc nhiên, đây là tình tiết đã xuất hiện trong phim.
  • Lúc này, Đông Phương Úc Khanh cũng đã đứng trước mặt họ. Lưng mang kiếm gỗ, miệng thở hì hục, mồ hôi nhễ nhại trông khá chật vật. Tuy vậy, trạng thái của hắn vẫn rất nhiệt tình, ân cần hỏi:
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    "Tiểu Cốt, Thiên Cốt, mọi người không gặp nguy hiểm gì chứ?"
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Cũng có nguy, nhưng không hiểm."
  • Nói xong, Tiểu Cốt dừng vài giây. Ánh mắt dò xét, nhìn Đông Phương một lượt từ trên xuống. Khóe miệng cô run rẩy co quắp, ánh mắt không che giấu sự trêu chọc, giọng điệu khá quái đản nói tiếp:
  • Tiểu Cốt
    Tiểu Cốt
    "Trái lại là huynh. Đông Phương, huynh lọt vào hố tập kích của yêu thú hay sao mà trông thảm thế?"
  • Ngoại hình Đông Phương Úc Khanh lúc này đã không còn giữ được dáng vẻ thư sinh văn nhã như lúc đến tham gia. Hắn hiện tại như một tên ăn mày với bộ quần áo bẩn thỉu vết cháy xém, rách rưới lủng lẳng, mặt thì bẩn hề hề thảm không thể nhìn.
  • Đông Phương cũng cảm thấy xấu hổ nên chỉ sờ mũi, cười bất đắc dĩ giải thích:
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    "Ta bị vạ lây. Thần tiên đánh nhau, người phàm gánh chịu hậu quả thôi!"
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    Nói đến đây, sắc mặt hắn hơi trầm xuống trong nháy mắt rồi nhanh chóng khôi phục nhanh chóng, người xung quanh cũng không kịp chú ý.
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    Mọi người nghe hắn giải thích xong thì không hẹn mà tiến lên vỗ vai an ủi, vẻ mặt đầy sự đồng cảm và thương tiếc.
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    Trong số những người tham gia thì rất có ít kẻ có thể sử dụng pháp thuật lúc này, vì vậy họ rất thông cảm với Đông người phàm Phương vì xui xẻo.
  • Đông Phương Úc Khanh
    Đông Phương Úc Khanh
    Trò chuyện một lúc lâu thì trời chập tối.
  • Lạc Thập Nhất
    Lạc Thập Nhất
    "Buổi khảo hạch hôm nay đến đây kết thúc. Mọi người có thể nghỉ ngơi."
  • Là tiếng của Lạc Thập Nhất. Nó vang vọng khắp khu rừng.
  • Các thí sinh nghe thấy nó thì như nghe thấy đặc ân. Tất cả lập tức buông bỏ vũ khí, ngồi bệt xuống nghỉ ngơi tại chỗ và nhóm Tiểu Cốt cũng y hệt.
  • Bọn họ đã trải qua một ngày mệt mỏi và căng thẳng. Sau khi ăn tối xong thì họ lập tức chìm vào giấc ngủ mà không nhận ra bản thân đang bước vào một thử thách khác.
  • Trái ngược với những người khác đã chìm vào giấc ngủ, có hai kẻ lại đang nằm trằn trọc suy tư.
  • Thiên Cốt không ngủ vì nàng không cần điều đó. Cùng với đó là nàng cần bảo vệ Tiểu Cốt nên nàng không muốn lơ là dù chỉ chớp mắt.
  • Còn về Đông Phương, hắn đến khảo hạch vì muốn theo dõi hai cô gái nên hắn cũng không nhất thiết tham gia những thử thách nhàm chán của Trường Lưu.
  • Trong khi hai kẻ dị loại đều mang mục đích riêng thì trong giấc mơ của những thí sinh lại có những sự kiện diễn biến đặc sắc không kém, đặc biệt là…
  • Người qua đường
    Người qua đường
    "Sư tôn, trầm luân cùng đồ nhi đi!"
  • Kẻ vừa lên tiếng là một người mang hắc y. Vẻ ngoài dịu dàng, âm nhu, xinh đẹp như một con hồ ly. Nếu hắn không lên tiếng thì chắc hẳn không ai nhận ra hắn… là một người đàn ông.
  • Hắn đang đứng như một đế vương cao ngạo, nhưng ánh mắt lại dịu dàng tựa ánh nắng nhìn một người đàn ông khác đang bất lực nằm trên giường không động đậy.
  • Người đàn ông trên giường là sư tôn của hắn, người mà hắn thầm đơn phương và si mê ngàn năm nay.
  • Hắn vốn tưởng rằng bản thân sẽ không bao giờ có cơ hội để nói ra chấp niệm của bản thân cho đến khi thân phận con trai Ma đế của hắn bại lộ.
  • Hắn bị sư tôn đuổi khỏi sư môn và tự y chịu hình phạt tàn khốc của môn phái.
  • Hắn… phát điên.
  • Sư tôn mà hắn tôn sùng và không dám vấy bẩn bị đám chính đạo dùng hình phạt tàn nhẫn trừng phạt. Y bị rút tiên cốt, tính mạng như đèn treo trước gió, có thể tắt đi bất cứ lúc nào.
  • Hắn không thể nhẫn nhịn. Hắn không muốn che giấu nữa. Hắn đã thổ lộ và đem y rời đi.
  • Hắn không muốn y ngu ngốc chìm trong cái gọi là chính phái đạo nghĩa đã tàn nhẫn giết y. Hắn muốn y trầm luân, mặc kệ tất cả.
  • Coi đến đây, Lạc Thập Nhất cùng những người khác hít một hơi khí lạnh, run rẩy, cứng đờ không dám quay lại nhìn nhau vì thứ họ nhìn thấy trong giấc mơ của Hoa Thiên Cốt quá đáng sợ.
  • Điều đáng sợ nhất không nằm ở câu chuyện của hai sư đồ, mà đáng sợ ở chỗ vị sư tôn nọ có vẻ ngoài y hệt chưởng môn của họ là Bạch Tử Họa, thêm vào đó tên đồ đệ lại chính là Sát Thiên Mạch, Ma Quân của Ma tộc.
  • Người qua đường
    Người qua đường
    "Thập Nhất sư huynh"
  • Một trong các đệ tử rụt rè lên tiếng.
  • Thập Nhất ra hiệu im lặng. Hắn cần thời gian lấy lại sự bình tĩnh. Hình ảnh quá tiếp theo quá kích thích khiến hắn cùng những người khác không dám xem tiếp.
  • Họ không hiểu lí do tại sao trong các thí sinh lại có thể có kẻ tạo thành hình ảnh vừa rồi, nó thật sự vượt tầm hiểu biết của họ về mối quan hệ. Thậm chí họ chẳng dám tưởng tượng viễn cảnh tam tôn nếu nhìn thấy hình ảnh này. Nó quá điên rồ và… nói tóm lại là không thể miêu tả cảm xúc của cả bọn lúc này.
  • Trong khi cả đám đang rối rắm không hiểu tình huống đang diễn ra thì ở ngoài cửa, một nam nhân bạch y mang biểu cảm trầm trọng rời đi.
14
Chap 17: Ải thứ nhất - Giấc mơ