Đứa Bé Là Con Anh / Tất cả là một giấc mơ
Đứa Bé Là Con Anh
  • Kim Taehyung hoang mang vô cùng, hắn tiến lại gần nắm vai cậu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Hai người đã ngủ cùng nhau khi nào?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Lần đó là ngày anh dẫn Taeguk đi công viên, tôi đã uống say rồi cùng Man Jong Oh…
  • Jungkook không nói tiếp được nữa, cậu chẳng mong muốn chuyện này chút nào. Cả gương mặt của Kim Taehyung đang biểu cảm ra sao cậu cũng không dám nhìn qua.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu nên nói chuyện này với Man Jong Oh đi, cậu ta có quyền được biết mình đang có một đứa con trong bụng cậu
  • Nói thì phải nói rồi, cậu chỉ sợ Man Jong Oh sẽ sốc sau khi nghe. Đời nào đàn ông lại mang thai chứ, Man Jong Oh cũng chưa chắc muốn có đứa con này.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi không có can đảm nói với anh ấy…
  • Kim Taehyung xoa đầu cậu an ủi:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Man Jong Oh sẽ chấp nhận thôi, dù sao cũng do cậu ta làm cậu có thai
  • Nếu như… nó là con của Kim Taehyung thì cậu sẽ rất mừng. Đứa con này chính là thứ sẽ cắt đứt duyên phận giữa cậu và hắn, Jungkook không thể nói ra lời yêu của mình được nữa khi mà cậu đang mang thai con của người khác.
  • Ngày hôm sau, Jungkook hẹn Man Jong Oh đi ra nói chuyện riêng. Cậu ấp úng mãi mới nói ra được:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh đã nghe chuyện đàn ông mang thai chưa?
  • Man Jong Oh gật đầu, yên lặng nghe cậu nói tiếp.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi… tôi có thai rồi, đứa bé là con anh
  • Man Jong Oh giật mình, anh ta biết là có trường hợp này nhưng không nghĩ đứa bé là con mình.
  • Man Jong Oh
    Man Jong Oh
    Sao cậu có thể có con với tôi được chứ? Chúng ta chưa từng ngủ với nhau mà
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Có thể đêm đó chúng ta đều say nên không nhớ
  • Cậu cũng hiểu sự bối rối của Man Jong Oh, chính cậu còn đang mơ hồ chưa nghĩ ra tương lai phải làm sao.
  • Man Jong Oh
    Man Jong Oh
    Jungkook, cậu có nhầm lẫn không. Nếu cậu nhắc đến đêm đó thì tôi vẫn nhớ rõ, chỉ có cậu say là không biết gì
  • Chuyện này còn làm cậu sốc hơn cả việc biết mình mang thai. Nếu như không phải là Man Jong Oh thì tên khốn nào đã ngủ với cậu vào đêm đó?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy… đêm đó anh đã đưa tôi đến chỗ nào lúc say vậy?
  • Jungkook cố dò hỏi, cậu nhất định phải biết người đó là ai.
  • Man Jong Oh
    Man Jong Oh
    Tôi không đưa cậu đến đâu cả, lúc đó thấy cậu say quá nên tôi đã gọi cho giám đốc, là anh ấy đưa cậu về nhà
  • Jungkook cố gắng suy nghĩ, đầu cậu nhói lên một cơn đau, những ký ức về ngày đó xuất hiện dày đặc trong tâm trí. Gương mặt của Jungkook đỏ lên, cậu vội chạy đi, không quên căn dặn Man Jong Oh.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Chuyện tôi có thể sinh con… anh đừng có nói với ai đó
  • Man Jong Oh gật đầu như đã hiểu:
  • Man Jong Oh
    Man Jong Oh
    Được, tôi sẽ giữ bí mật
  • Jungkook an tâm chạy về nhà. Cậu tìm đến phòng Kim Taehyung, tức giận túm cổ áo hắn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cái tên khốn này, chính anh là người làm tôi mang thai rồi còn giả vờ không biết gì sao?
  • Nước mắt cậu chảy xuống gò má, bởi vì cậu rất vui khi đứa con trong bụng là của hắn. Kim Taehyung bật cười, hắn ôm chặt cậu vào lòng rồi nói:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Bị em phát hiện ra rồi!
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh… cái đồ chết tiệt!
  • Kim Taehyung bỏ cậu ra, dịu dàng gạt đi những giọt nước mắt trên gương mặt cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đừng khóc, tôi xin lỗi vì đã giấu em
  • Jungkook ấm ức đánh vào ngực hắn:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nếu anh nói cho tôi biết sớm hơn thì tôi đã không phải lo sợ. Không biết đâu, anh mau chịu trách nhiệm với tôi đi, không thì tôi sẽ giết chết anh đấy
  • Kim Taehyung nhìn cậu cười dịu dàng. Hắn quay lưng lại phía cậu, lấy chiếc hộp màu đen trong túi quần rồi mở nó ra. Thứ đựng bên trong là một chiếc nhẫn được thiết kế đặc biệt.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi đã chờ đợi khoảnh khắc em nhìn về phía mình rất lâu rồi
  • Lần này hắn quyết tâm cưới cậu về làm của riêng mình, không để cậu phải chạy lung tung nữa.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Jungkook à, em đồng ý lấy anh nhé!
  • Cậu cảm động mà bật khóc thật lớn. Kim Taehyung xoa đầu cậu, cúi xuống hôn nhẹ lên đôi mắt đẫm lệ. Cậu cố ngăn lại những tiếng nấc rồi trả lời:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Em đồng ý…
  • Bởi vì em cũng yêu anh và muốn bên cạnh anh luôn mãi.
  • Kim Taehyung đeo nhẫn cho cậu.
  • Cả hai kết hôn sau đó và đón đứa con thứ hai của mình. Bốn người cùng nhau sống tiếp những ngày tháng an yên hạnh phúc.
  • Bên ngoài trời mưa tầm tã… Căn nhà dột nát nằm ở cuối con hẻm không chống đỡ nổi mà lung lây theo hướng gió. Jeon Jungkook nằm trên chiếc giường gỗ mục, bị nước mưa chảy xuống mặt làm cho bừng tỉnh. Mẹ của cậu nằm bên cạnh cũng bị đánh thức, vội ngồi dậy đỡ lấy lưng con trai.
  • Bà Jeon
    Bà Jeon
    Sao vậy con, không ngủ được à?
  • Jungkook lắc đầu, gương mặt còn chưa tỉnh hẳn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Con… đã mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ
  • Bà Jeon
    Bà Jeon
    Giấc mơ ấy như thế nào?
  • Jungkook nhìn mẹ, cố nhớ lại:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Con đã gặp bố của đứa bé trong bụng mình và sống rất hạnh phúc
  • Nói rồi, cậu quay sang nhìn mẹ mình với ánh mắt ngờ vực.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Mẹ à, cứ như con thực sự đã trãi qua chuyện đó vậy. Có phải lúc mang thai người ta thường hay mơ những giấc mơ như vậy không?
  • Mẹ cậu gượng cười, nhẹ nhàng xoa đầu con trai:
  • Bà Jeon
    Bà Jeon
    Con đừng nghĩ nhiều nữa, chỉ là một giấc mơ thôi mà. Ngày mai còn phải đi làm nữa, mau ngủ cho có sức
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    … Vâng
14
Tất cả là một giấc mơ