Đứa Bé Là Con Anh / Sự lạnh nhạt
Đứa Bé Là Con Anh
  • Jungkook đóng cửa phòng lại, cậu dựa vào cửa rồi áp tay lên lồng ngực của mình. Mỗi lần thấy Kim Taehyung đều có cảm giác này, cậu không hiểu là vì sao nữa. Jungkook không hiểu nổi mình, cứ cho đó là bệnh cũ tái phát.
  • Sau một ngày đầy mệt mỏi với công việc, hôm sau Kim Taehyung liền lên kế hoạch nghỉ ngơi trên biển, đến chiều lại tiếp tục họp bàn với đối tác.
  • Kim Taehyung dẫn Jungkook ra biển, cậu vui mừng chạy đến đùa nghịch với những làn sóng tấp vào bờ. Nước biển có chút lạnh, cậu đi xa hơn rồi nhìn về phía Kim Taehyung.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh mau xuống đây đi, nước biển ấm lắm
  • Jungkook quay người lại cười thầm, cậu biết Kim Taehyung không chịu được lạnh nên muốn chọc hắn một chút. Nào ngờ đang ngóng chờ Kim Taehyung bị lừa thì cậu gặp ngay một quả chó tăng động.
  • Con chó vàng lớn xác cứ nhảy lên người của cậu làm như thân thiết lắm. Jungkook bị dọa cho sợ, vội chạy vào núp đằng sau Kim Taehyung.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh đuổi nó đi đi! Xin anh đó
  • Kim Taehyung ngồi xuống vuốt ve đầu con chó, nó đột nhiên hiền lành ngoan ngoãn đến lạ. Từ đằng kia có tiếng cười lớn của Lee Tae Moo, anh ta vừa cầm sợi dây dắt chó đi dạo vừa tiến tới.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Xin lỗi Jungkook, tôi định đùa một chút thôi, ai ngờ cậu sợ đến vậy
  • Jungkook bậm môi trách móc anh ta đùa ác. Ấy vậy mà một lúc sau lại nhập bọn cùng Lee Tae Moo ném Kim Taehyung thả xuống biển. Hai người chơi rất vui vẻ còn Kim Taehyung lại ngồi một đống trên bờ mà giận dỗi.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Ở kia có thuyền chuối kìa, chúng ta đi thử đi
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cùng bắt anh Taehyung theo mình nào
  • Hai người lại âm mưu bỏ Kim Taehyung lên thuyền chuối rồi leo lên. Chiếc ca nô đi ra xa, gặp những đợt sóng cứ nghiêng ngã như sắp lật. Gặp đợt sóng lớn, cả người Jungkook bay lên rồi rơi xuống biển.
  • Cậu chới với vì vết thương ở tay đang bị đau nên nhất thời hoảng loạn. Kim Taehyung thấy như thế thì nhảy xuống đến ôm lấy người cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không sao chứ?
  • Jungkook lắc đầu, để Kim Taehyung đưa mình vào bờ. Lúc này hai người mới để ý đến chiếc thuyền chuối đang đi ra xa rồi mất tích trong biển người.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Taehyung, anh Tae Moo đi đâu rồi?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu ta đi theo tiếng gọi của ông bà rồi, đừng tìm nữa
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh đừng độc mồm vậy chứ…
  • Chiếc ca nô mang theo thuyền chuối tấp vào bờ biển. Người đàn ông lái ca nô cởi khẩu trang, tiến đến bên cạnh Lee Tae Moo đang hèn nhát chưa dám mở mắt ra. Gã vừa chạm vào người Lee Tae Moo thì anh ta đã lập tức ngã oạch xuống nền cát mịn.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Tôi tưởng mình chết rồi ấy chứ, ông anh làm gì mà chạy khiếp thế!
  • Lee Tae Moo nghĩ mình sắp nôn tới nơi rồi. Anh ta vội kiếm thứ gì đó để xả vào thì bị người đàn ông kia túm cổ áo kéo đứng dậy.
  • Do Sik
    Do Sik
    Anh không nhận ra tôi sao?
  • Lee Tae Moo tròn xoe mắt nhìn người trước mặt. Cái người mà anh ta đã dần quên nay lại xuất hiện, còn bị bắt cóc đến chỗ này. Lee Tae Moo hất tay của gã ra, chỉnh lại áo của mình rồi chán ghét nói:
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Tôi và cậu đã kết thúc với nhau rồi, sao còn tốn sức lừa tôi đến chỗ này làm gì? Kang Do Sik, cậu vẫn còn tình cảm với tôi à?
  • Hai người từng có mối quan hệ yêu đương trong một thời gian dài. Nếu Kang Do Sik không ngoại tình thì có lẽ hai người vẫn đang bên nhau. Đối với người đã lừa dối mình, Lee Tae Moo không muốn gặp lại một lần nào nữa.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Tôi đi đây, cậu đừng có bày trò nữa mà hãy để tôi yên đi
  • Anh ta vừa bước đi thì bị Kang Do Sik kéo lại:
  • Do Sik
    Do Sik
    Này, tôi còn chưa nói gì mà!
  • Lee Tae Moo phản kháng thì bị đấm một cái vào bụng, anh ta khụy xuống đất mà nôn thóc nôn tháo.
  • Do Sik
    Do Sik
    Nếu anh còn dám bỏ đi thì tôi sẽ đánh chết anh đó, anh biết tôi dám làm vậy mà
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Cậu… rốt cuộc muốn gì hả?
  • Rất đơn giản, Kang Do Sik muốn hai người trở vê mối quan hệ lúc trước. Gã ta dùng ánh mắt chân thành xen lẫn đe dọa mà nói:
  • Do Sik
    Do Sik
    Tôi biết lỗi của mình rồi, nếu anh muốn mắng chửi hay gì cũng được. Nhưng sau khi làm xong thì chúng ta lại ở bên nhau, tôi không thể sống được nếu không có anh
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Buồn cười
  • Do Sik
    Do Sik
    Không buồn cười một chút nào. Anh có lẽ không biết những ngày vắng anh tôi sống như thế nào đâu, như địa ngục vậy
  • Từng ngày trôi qua đều thầm trách Lee Tae Moo không tha lỗi cho mình. Nếu anh ta thật sự yêu gã thì đâu chỉ vì chuyện ngoại tình mà bỏ đi.
  • Do Sik
    Do Sik
    Nếu anh không đồng ý thì tôi lại tiếp tục làm phiền anh. Cho dù anh có ở chân trời nào thì tôi vẫn sẽ bắt cóc anh, cho đến ngày anh ngoan ngoãn ở bên tôi
  • Lee Tae Moo cười khẩy:
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Cậu bất chấp làm mấy việc này làm gì chứ? Tôi đã không còn chút tình cảm nào với cậu rồi
  • Do Sik
    Do Sik
    Anh còn! Nếu không tại sao anh còn đeo sợi dây chuyền mà tôi tặng chứ
  • Vừa nói gã vừa chỉ về sợi dây chuyền trơn bằng bạch kim trên cổ Lee Tae Moo. Anh ta bật cười nói Kang Do Sik quá ngốc.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Tình yêu đến từ trái tim chứ không phải là ở một đồ, chỉ vì nó hợp với chuyến đi lần này nên tôi mới mang thôi, cậu hiểu lầm mất rồi
  • Nói mãi cũng đã mệt rồi, Lee Tae Moo bảo gã đưa mình về.
  • Kang Do Sik đi tới giang hai tay ra:
  • Do Sik
    Do Sik
    Chúng ta có thể ôm nhau lần cuối không?
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Cậu thật là
  • Lee Tae Moo đi đến ôm gã vào lòng, với điều này không có gì là khó. Anh ta tưởng thế là xong nhưng Kang Do Sik lại lợi dụng lúc này đấm mạnh vào bụng Lee Tae Moo. Gã đánh ngất anh ta rồi mang trên vai đi mất.
  • Ở phía Jungkook, cậu vẫn đứng trên bờ biển chờ Lee Tae Moo trở về. Kim Taehyung định bảo cậu đừng đợi nữa thì có người xen vào.
  • Ông ta thuộc lớp trung niên, tay ôm ấp hai chàng trai đẹp hơn hoa tiến đến chỗ cậu. Ánh mắt ông chú quét từ đầu đến chân của Jungkook rồi gật gù khen ngợi:
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Cậu đúng là cực phẩm đấy, có muốn tham gia cùng chúng tôi không?
  • Nói rồi ông ta cởi một trong số chiếc nhẫn vàng đang đeo đưa cho Jungkook như là lời mời gọi. Cậu không hiểu “tham gia” ở đây là gì nên mới hỏi lại:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi phải làm gì vậy?
  • Ông ta bật cười khanh khách, thấy cậu ngây thơ như vậy càng thích thú hơn:
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Tham gia tức là làm người của tôi, phục vụ tôi và nhận thật nhiều tiền
  • Nghe đến đây, cậu cúi thấp đầu trả lại chiếc nhẫn bằng hai tay:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Xin lỗi, tôi không muốn tham gia đâu
  • Ông ta đưa lại chiếc nhẫn cho cậu rồi nói:
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Tôi sẽ cho cậu thật nhiều tiền mà không có yêu cầu gì nhiều. Rất nhiều người mong mà còn không được đó, cậu lại chê sao?
  • Jungkook lắc đầu, dù có từ chối cách nào thì ông ta vẫn nhất quyết muốn cậu phục vụ mình. Kim Taehyung thấy chướng mắt nên đi đến kéo Jungkook vào lòng mình, khó chịu ra mặt với ông chú kia.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Này ông, đây là bạn trai của tôi nên đừng có ve vãn cậu ấy nữa
  • Ông ta bắt ngờ nhìn Kim Taehyung rồi tiếc nuối quay qua cậu. Người đàn ông đó lấy lại chiếc nhẫn rồi hậm hực bỏ đi vì mất một miếng mồi ngon.
  • Kim Taehyung bỏ Jungkook ra rồi thu dọn lại đồ đạc của hai người. Cậu vẫn đứng ngây ra đó suy nghĩ về câu nói của Kim Taehyung, cậu vẫn chưa hiểu chức năng của bạn trai là gì. Nhưng vì cái ôm của hắn mà rất vui, gương mặt lại bắt đầu đỏ lên.
  • Về đến khách sạn, Kim Taehyung và Jungkook vô tình bắt gặp ông chú lúc sáng ở phòng đối diện. Hóa ra bọn họ gần nhau như vậy, Kim Taehyung nghĩ mình cần đề phòng người này.
  • Hắn và cậu đi xuống dưới để tham gia buổi tiệc đêm ở bờ biển mà khách sạn tổ chức. Họ mời rất nhiều người nổi tiếng đến biểu diễn nên Kim Taehyung nghĩ cậu sẽ thích.
  • Đúng là Jungkook lần đầu tham gia một bữa tiệc náo nhiệt như vậy, ở đây điều là những nhân vật đẳng cấp. Cậu mê mẩn giọng hát của cô ca sĩ trên sân khấu nên đã theo dõi với đôi mắt to sáng rỡ.
  • Kim Taehyung nhìn cậu mỉm cười, đối với cậu cái gì cũng là lần đầu tiên. Hắn rất tò mò trước nay cậu sống như thế nào. Cậu dường như mất hết tất cả và chỉ còn lại một mình nên hắn nghĩ rằng sẽ có nhiều chuyện buồn, nhắc lại sẽ làm cậu mất hứng. Thôi thì hắn để cậu ngây thơ như bây giờ vẫn tốt hơn.
  • Jungkook có lúc chú ý đến Kim Taehyung, cậu rất không thích những ánh mắt của những cô gái xung quanh dõi theo hắn. Một người trong số họ có quen biết Kim Taehyung nên đến bắt chuyện với hắn.
  • Quần chúng 2
    Quần chúng 2
    Anh đến đây một mình sao?
  • Kim Taehyung rất vui vẻ đáp lại:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi đến cùng bạn, cậu ấy đang ở ngay cạnh đây
  • Cô ta gật đầu chào cậu rồi mời Kim Taehyung cùng nhảy với mình. Hắn không từ chối, còn chủ động cúi người mời cô ta ra sàn nhảy dành cho các cặp đôi.
  • Jungkook nhìn hắn vui vẻ cùng với phụ nữ, trong lòng không tránh khỏi sự ghen tức. Bây giờ nhạc có hay cách mấy cũng không làm cậu thích thú nữa. Jungkook bỏ đi, cậu thà đến chỗ khác chứ không muốn nhìn thấy mấy cảnh này.
  • Jungkook đi ngang qua chợ đêm, người ta mời cậu mua hàng nhưng tâm trí cậu lại để ở đâu đâu. Những âm thanh ồn ào hiện tại không lọt nổi vào tai cậu, một khoảng không trống rỗng cứ thế hình thành.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Mình làm sao vậy?
  • Jungkook đặt tay lên lồng ngực mình, cậu có thể cảm nhận rõ từng nhịp đập của trái tim. Cảm giác này là gì mà dày vò cậu lâu như vậy, cứ như một căn bệnh chuyển biến ngày càng nặng.
  • Jungkook đang mãi nghĩ mà không biết mình đã đi ra khỏi khu chợ đêm rồi. Cậu vội trở lại thì nhìn thấy Lee Tae Moo bị hai người đàn ông dẫn đi vào một tòa nhà. Anh ta thực sự gập nguy hiểm chứ không an toàn như lời Kim Taehyung nói.
  • Cậu vội chạy vào một con hẻm tối gần đó rồi gọi điện cho Kim Taehyung.
  • [Tôi nghe đây.]
  • “Tôi tìm thấy anh Tae Moo rồi, anh ấy đang bị bắt đến một tòa nhà màu vàng gần chợ đêm.”
  • [Cậu ở đó chờ tôi, tôi sẽ đến ngay.]
  • “Được rồi, tôi sẽ…” Chưa nói hết câu thì Jungkook đã bị một người đàn ông bịt miệng bằng khăn tẩm thuốc mê. Cậu vùng vẫy mấy phút rồi từ từ ngất đi.
  • Kim Taehyung không thể liên lạc cho cậu nữa, hắn biết Jungkook đã bị người của Kang Do Sik phát hiện và bắt đi rồi. Hắn muốn rời đi nhưng người phụ nữ lúc nãy cứ bám chặt vào cổ.
  • Quần chúng 2
    Quần chúng 2
    Có chuyện gì sao? Chúng ta nhảy tiếp chứ?
  • Kim Taehyung đẩy tay cô ta ra rồi nói:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi có chuyện gấp phải đi, hẹn cô khi khác
  • Nói rồi hắn chạy đi luôn. Kim Taehyung tìm đến chợ đêm, gấp gáp tìm tòa nhà màu vàng mà Jungkook mô tả.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Ở đâu chứ…
  • Trong lòng hắn như lửa đốt, vì biết Kang Do Sik là xã hội đen có thể làm bất cứ việc gì nếu chướng mắt. Jungkook ngây thơ lại không biết ăn nói nên phần trăm cậu làm phật lòng hắn là vô cùng lớn.
  • Kim Taehyung đứng trước tòa nhà màu vàng, hắn chắc chắn là nơi này vì thấy có người mặc vest đen đi vào trong. Đợi khi không thấy ai nữa, Kim Taehyung mới lần mò vào bên trong.
  • Hắn đi lên tầng hai, nhìn thấy Lee Tae Moo đang bị ăn đánh trong một căn phòng trống ở phía đối diện. Kim Taehyung bí mật tiếp cận mà không biết có người theo sau mình. Hắn bị đánh lén bằng gậy từ phía sau, cả người ngã gục trên sàn nhà.
  • Quần chúng 3
    Quần chúng 3
    Thằng khốn kiếp, dám lẻn vào động của bọn tao sao?
  • Tên vừa đánh Kim Taehyung dùng ngón tay quẹt lên miệng, lưỡi lè ra liếm chỗ máu bám trên đầu ngón tay. Gã ta ngồi xuống nắm cái đầu đầy máu của Kim Taehyung lên thì hắn bất ngờ mở mắt ra. Đôi mắt hắn liếc xuống nhìn gã, biểu cảm như muốn giết người.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cút!
  • Kim Taehyung xoay người cho gã ta một đá vào cạnh mặt. Gã đưa tay lên đỡ nhưng vẫn bị lực từ cú đá hất văng ra xa. Kim Taehyung đứng dậy đi vào bên trong, chưa đợi đám đàn em của Kang Do Sik lấy vũ khí ra đã lao vào thảm sát. Đánh bọn họ ngất cả rồi, hắn đến cởi trói cho Lee Tae Moo đang nước mắt rưng rưng.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Taehyung yêu dấu, tôi biết anh hùng sẽ đến cứu mĩ nhân mà
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi không có đến vì cậu đâu
  • Kim Taehyung đỡ Lee Tae Moo đứng đậy, đầu chếnh choáng vì cơn đau dữ dội từ vết thương. Hai người đi ra cửa thì bị Kang Do Sik dồn vào trong. Gã ta đi cùng hai người nữa vào bên trong căn phòng, nhăn mặt khi thấy đàn em mình gục hết trên sàn nhà.
  • Do Sik
    Do Sik
    Là anh làm sao? Kim Taehyung
  • Hắn khẽ nhếch mày, giải quyết đám này không khó như tưởng tượng nhưng để đối mặt với Kang Do Sik thì Kim Taehyung không nắm được phần thắng.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu bắt cóc Tae Moo làm gì khi hai người đã không còn là gì của nhau nữa? Chẳng lẽ cậu vẫn nhớ thương tình cũ sao?
  • Do Sik
    Do Sik
    Đó không phải chuyện của anh
  • Kang Do Sik sai hai tên đàn em phía sau đến giữ Kim Taehyung lại, gã ta muốn nói chuyện riêng với Lee Tae Moo.
  • Do Sik
    Do Sik
    Anh sẽ rời đi sao?
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Đúng vậy, tôi không muốn ở cùng cậu cho dù là một giây
  • Kang Do Sik nắm chặt tay, gã xách cổ áo của Lee Tae Moo lên:
  • Do Sik
    Do Sik
    Anh từng nói mình yêu tôi đến nỗi có thể làm bất cứ chuyện gì, tại sao lần đó lại không thể tha thứ cho tôi?
  • Anh ta nhìn gã đầy chán ghét, bất cứ điều gì cũng có thể tha thứ trừ việc ngoại tình. Kang Do Sik ngủ cùng người khác tức là đã chán anh ta rồi, sao bây giờ lại làm ra cái vẻ như còn yêu nhiều lắm.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Tôi chẳng có gì để nói với cậu cả, thả tôi ra đi
  • Do Sik
    Do Sik
    Lee Tae Moo… anh có thể thương cảm tôi một chút không? Tôi thật sự rất yêu anh, tôi không có can đảm để rời bỏ anh
  • Kang Do Sik miếu máo, cố ngăn nước mắt chảy ra.
  • Thế nhưng Lee Tae Moo không có cảm giác gì:
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Thả tôi ra đi
  • Tôi yêu anh… tôi yêu anh, cho dù có nói ra hàng vạn lần thì Kang Do Sik vẫn không thay đổi được ánh mắt của người trước mặt. Cứ tưởng rằng chúng ta sinh ra là dành cho nhau, nhưng chỉ vì một lỗi lầm mà đánh mất tình yêu cả đời mình.
  • Trong sâu thẩm trái tim sát đá của Kang Do Sik có một chỗ còn nóng ấm để dành cho Lee Tae Moo, đến bây giờ gã mới nhận ra anh quan trọng với mình đến thế. Nhìn Lee Tae Moo và Kim Taehyung rời đi, gã chỉ biết lặng im lưu lại hình ảnh của anh qua đôi mắt đẫm lệ của mình. Trên đời này, người khiến gã bật khóc chỉ có sự lạnh nhạt của anh mà thôi.
14
Sự lạnh nhạt