Đứa Bé Là Con Anh / Ra ngoài ăn tối
Đứa Bé Là Con Anh
  • Thời gian trôi qua, bốn tháng mười ngày nữa là cậu sinh rồi. Bác sĩ nói thai kỳ của đàn ông khác với phụ nữ, các ca có đàn ông mang thai thường khác nhau về thời gian sinh nở.
  • Có người mất đến một năm, có người chỉ mất có sáu tháng. Jungkook được bác sĩ chuẩn đoán sẽ sinh vào tháng năm, khi mùa hè đến.
  • Cái bụng của cậu đã to gần vượt mặt rồi, đi đâu cũng phải mang đồ rất rộng để che giấu. Vì bất tiện như thế nên cậu không thể đi làm bên ngoài hay ngồi lâu trên máy tính được. Công việc làm online chỉ kiếm được ít tiền, gộp vào tiền chữa trị cho bố thì không có dư.
  • May mà có Kim Taehyung lo 70% tiền viện phí điều trị và thường xuyên cho người mua đồ ăn đến nên cuộc sống khá thoải mái và đầy đủ.
  • Jungkook đang ngồi đọc sách trong phòng khách thì tiếng chuông cửa vang lên. Cậu ngồi dậy đi tới nhìn qua mắt mèo trên cửa, là một người quen nên lập tức chào đón.
  • Yuta
    Yuta
    Chào Jungkook, lâu rồi không gặp cậu
  • Người đàn ông với mái tóc xoăn nhẹ, gương mặt thanh tú này là Yuta Nakamoko – bác sĩ khoa sản tại bệnh viện T.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh mau vào trong đi
  • Cậu dẫn anh ta vào phòng khách rồi đi vào bếp lấy nước. Yuta không nói gì nhiều, nhanh chóng kiểm tra cho cậu.
  • Kim Taehyung vì không muốn cậu bị soi xét nên đã nhờ bạn mình là Yuta thường xuyên đến kiểm tra sức khỏe của cậu và đứa bé tại nhà. Mỗi tháng một lần, anh ta luôn đến vào ngày 20 và chưa từng trễ hẹn lần nào.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Sao rồi? Đứa bé khỏe chứ?
  • Yuta
    Yuta
    Rất khỏe, cậu không có gì cần lo lắng đâu
  • Yuta cất dụng cụ y tế vào trong túi xách lớn, dịu dàng nắm tay Jungkook.
  • Yuta
    Yuta
    Nhìn thấy cậu sống một mình lo cho đứa bé như thế này thật vất vả quá…
  • Jungkook cười gượng, cố giật tay mình ra nhưng không được:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi như vậy đã quen rồi, hơn nữa sau này còn có mẹ tôi nữa nên chăm con không vất vả đến thế đâu
  • Yuta thở dài rồi nói:
  • Yuta
    Yuta
    Cậu cũng rất đáng thương, người đàn ông khiến cậu mang thai lại không muốn nhận con. Dù có chu cấp thì làm sao, cũng không mang lại hơi ấm cho đứa trẻ được…
  • Lần nào anh ta đến cũng nói về mấy chuyện này. Nhưng Yuta không hề có ý xấu hay khơi gợi nổi đau trong cậu đâu, mà là…
  • Yuta
    Yuta
    Jungkook à, tôi không hề ngại việc cậu có con với người khác đâu. Nếu cậu chấp nhận tôi thì chắc chắn tôi sẽ khiến cho cậu hạnh phúc
  • Anh ta muốn thay thế vị trí của Kim Taehyung trong cuộc đời cậu và đứa trẻ.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Xin lỗi anh, tôi không có ý định tìm một người thay thế bố của đứa trẻ
  • Yuta gật gật, tỏ ra hiểu ý nhưng lại nói:
  • Yuta
    Yuta
    Tôi biết lúc này tâm trạng của cậu không được tốt nhưng sau khi sinh xong rất cần một bờ vai để dựa vào, tôi sẽ không bỏ cuộc cho đến khi cậu chấp nhận
  • Anh ta nói xong thì xách túi dụng cụ y tế đi ra phía cửa. Trốn chạy trước khi nghe những lời đau lòng chính là cách khiến cho bản thân Yuta tiếp tục có hy vọng. Jungkook tiễn người đi rồi ngồi thụp xuống cửa.
  • Anh ta nói không có gì sai, đó là lời mà người ta thường hay nói khi cưa cẩm ai đó. Nhưng sao lại khiến cho cậu buồn đến như vậy chứ? Vì cậu thích Kim Taehyung và mong đợi hắn sẽ là người nói những lời như thế sao? Điều đó là không thể nào, cậu không thể ước trong một giấc mơ không có thật được.
  • Ở nhà cũng buồn chán, cậu bắt đầu học nấu ăn trên mạng. Nếu có thể nấu vài món ngon cho mẹ thì bà sẽ rất vui.
  • Jungkook học nấu những món mà cậu từng ăn chung với Kim Taehyung ở nhà hàng. Vừa nhớ đến hắn vừa làm nên không cẩn thận cắt vào tay của mình.
  • Nồi súp đang sôi bên cạnh kêu cạnh cạch, cậu vội dở nắm ra thì bị nước bắn vào cổ tay. Trong mấy giây ngắn ngủi mà ngón tay cậu bị cắt một đường dài, cổ tay đỏ tấy rộp lên.
  • Jungkook chạy vào trong phòng tìm thuốc nhưng không có cái này hữu dụng. Lúc này có tiếng chuông cửa vang lên, nghĩ là shipper mang tả cậu đặt trên mạng đến nên chạy ra mở cửa. Không ngờ đó là Kim Taehyung.
  • Ánh mắt lạnh nhạt của hắn nhìn xuống cậu, mệt mỏi thở dài.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi mang cho cậu ít đồ ăn
  • Không phải vì chuyện ăn uống của Jungkook mà tới đây. Chính Yuta đã bảo hắn đến, quan tâm cậu một chút để thay đổi tâm trạng của “thai phụ”.
  • Jungkook đưa tay ra nhận đồ, hắn liền cau mày lại vì vết phỏng trên cổ tay và máu chảy ra từ vết cắt.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Bị thương à?
  • Jungkook ngượng ngùng gãi đầu:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi đang học nấu ăn, không chú ý nên mới vậy
  • Kim Taehyung nhìn đồng hồ đeo tay, thấy còn thì giờ nên bảo cậu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đợi tôi một chút, tôi sẽ trở lại ngay
  • Hắn đi nhanh về phía thang máy. Xuống dưới cửa hàng thuốc mua cho cậu những thứ cần thiết rồi trở về.
  • Jungkook ngồi trên sofa để hắn bôi thuốc lên vết thương. Khung cảnh hai người gần nhau như thế này cậu đã tưởng tượng đến hàng trăm lần rồi. Jungkook nghẹn ngào như muốn khóc, chứ ra đến miệng lại thôi không nói.
  • Kim Taehyung dán băng keo cá nhân lên cho cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Xong rồi, không đau nữa chứ?
  • Jungkook mỉm cười gật đầu:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Ừm, thuốc rất mát nên không thấy nóng và đau nữa
  • Kim Taehyung đứng dậy chuẩn bị rời đi thì ngửi thấy mùi gì đó trong bếp. Hắn đi vào thì nhìn thấy chõ nguyên liệu nằm ngỗn ngang, nồi súp trào hết cả ra bếp.
  • Jungkook đang học nấu ăn thì có thể bỏ qua không nói tới, nhưng ăn mấy thứ này vào bụng thì sẽ ch.ết con của hắn mất. Kim Taehyung lấy điện thoại ra gọi cho thư ký của mình.
  • [Tôi là thư ký Jung đây ạ]
  • “Dời hết lịch trình tối này sang ngày mai đi, tôi có việc bận.”
  • [Nhưng mà giám đốc Lee rất khó tính đấy ạ, ông ta không biết sẽ suy nghĩ thế nào nếu giám đốc hủy hẹn hôm nay đâu.]
  • “Tôi nói dời lịch thì cậu cứ làm đi, mọi chuyện tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
14
Ra ngoài ăn tối