Đứa Bé Là Con Anh / Phải lòng
Đứa Bé Là Con Anh
  • Park Jae Wook
    Park Jae Wook
    Này Kim Taehyung, tại sao Jeon Jungkook lại ở nhà của cậu thế?
  • Kim Taehyung dừng tay lại, hắn quay cả người lại để nói chuyện với Park Jae Wook.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu ta thiếu nợ nên bán nhà để trả, giờ không còn chỗ nào đi nên tôi mới cho ở nhờ một thời gian
  • Park Jae Wook
    Park Jae Wook
    Trước giờ cậu đâu có tốt bụng như thế, hẳn phải có lý do gì đó. Hay cậu cũng thích Jungkook như tôi nên mới…
  • Park Jae Wook mới nói đến đó thì hắn lập tức phản bác ngay:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đừng có điên, tôi không đời nào thích một đứa con trai như cậu ta. Cậu đừng có ở đây nói những điều vô lý nữa
  • Park Jae Wook bật cười, hắn chỉ đoán có vậy thôi mà Kim Taehyung đã rối lên rồi, không chừng là thích người ta thật.
  • Park Jae Wook
    Park Jae Wook
    Jeon Jungkook thì sao chứ? Cậu ấy vừa đẹp trai, tính cách lại mạnh mẽ nữa. Tôi đã để ý mấy nốt ruồi sau gáy của cậu ấy, quá quyến rũ luôn
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Trên trái đất này có lẽ chỉ có mình cậu là thích cậu ta thôi đó, không có tên thần kinh nào đi thích Jeon Jungkook đâu
  • Park Jae Wook cười lớn, hình như anh ta đoán sai rồi thì phải. Hắn không thích Jeon Jungkook mà là ghét cậu thì đúng hơn, toàn nói xấu cậu với anh ta thôi.
  • Park Jae Wook
    Park Jae Wook
    Đừng có kết luận nhanh vậy, tôi vừa gặp một nhân viên của cậu đang tán tỉnh Jungkook đấy. Cậu ta tên là gì nghỉ?... À, Ji Jong Hyun của phòng kế hoạch B
  • Gương mặt của Kim Taehyung nhăn nhúm lại, Park Jae Wook là một tên chỉ biết đùa giỡn nhưng không ngờ vì Jeon Jungkook mà điều tra kỹ về tình địch của mình như vậy.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu đúng là một tên điên mà
  • Park Jae Wook
    Park Jae Wook
    Cảm ơn vì lời khen nhé, Taehyung yêu quý. Tối nay tôi còn phải nhờ cậu nữa đó
  • Chiều ngày hôm đó, Kim Taehyung xong việc thì xuống nhà ăn đón Jungkook. Cậu vẫn đang dọn dẹp quầy cà phê nên bảo hắn đợi một lúc. Kim Taehyung ngồi cách đó không xa, hắn vừa uống nước vừa xem cậu làm việc.
  • Đôi mắt hắn dán vào mấy nốt ruồi sau gáy của cậu, trông chúng đúng là quyến rũ thật, cả làn da cũng trắng mịn. Bị cậu bắt gặp ánh mắt say mê kia, hắn bất ngờ đến mức sặc cả nước.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh không sao chứ?
  • Kim Taehyung lấy tay áo lau miệng mình, đợi cổ họng bình thường lại mới trả lời:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không sao, cậu cứ làm việc của mình đi
  • Jungkook nhìn hắn khó hiểu rồi quay lại việc của mình, dọn dẹp cho xong đống đồ trên bàn. Sau khi Jungkook rảnh rỗi rồi, hắn đưa cậu đến một nhà hàng trung hoa để dùng bữa.
  • Hai người vào một căn phòng được đặt riêng, Park Jae Wook đã ngồi sẵn trong bàn ăn rồi. Anh ta tươi cười kéo Jungkook ngồi xuống gần mình. Kim Taehyung không thoải mái chút nào vì hắn như là người thừa khi nhìn hai người họ ríu rít chọn món cùng nhau.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Mau gọi đồ ăn đi, tôi đói lắm rồi
  • Kim Taehyung lên tiếng nhưng chẳng có ai để ý đến, hắn bắt đầu bực rồi.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Hai người có thể gọi đồ ăn rồi nói chuyện được không?
  • Tiếng nói với âm lượng to kia khiến cho hai con người phải chú ý đến. Jeon Jungkook không lưỡng lự nữa mà chọn những món mà mình hay ăn. Park Jae Wook rất tâm lý, anh ta biết cơ thể của cậu như thế nào mà gọi những món ăn tốt cho sức khỏe của Jungkook.
  • Park Jae Wook
    Park Jae Wook
    Đồ cay không tốt cho dạ dày nên cậu hạn chế ăn đi, tôi sẽ giới thiệu vài món cho cậu
  • Jungkook gật đại, thật ra cậu đã ăn hết tất cả món của nhà hàng này rồi, trước kia cậu là con nhà giàu mà, những chỗ như này đã đi tới hàng trăm lần.
  • Không chỉ ăn tối mà Park Jae Wook còn cao hứng gọi thêm rượu. Trong bàn chỉ có Kim Taehyung là không đụng tới một giọt, hắn bỏ mặc hai con người kia uống đến say xỉn.
  • Park Jae Wook ngồi cười như một gã điên, anh ta nói rất nhiều khiến cái lỗ tai của Kim Taehyung như muốn nổ tung luôn. Sau khi không ai nói chuyện với anh ta nữa, Park Jae Wook bày ra cái biểu cảm giận dỗi rồi chạy ra khỏi phòng để kiếm người nói chuyện cùng mình.
  • Kim Taehyung hoảng hốt chạy ra ngoài kiếm Park Jae Wook. Anh ta đứng trên một cái bàn, muốn kể cho mọi người nghe một câu chuyện người thì bị Kim Taehyung tóm lấy.
  • Hắn kẹp cổ Park Jae Wook ra bên ngoài đón taxi. Sau khi nhờ tài xế đưa anh ta về nhà thì Kim Taehyung trở lại căn phòng có Jungkook. Lúc bước vào hắn đã không thấy cậu đâu nên phải chạy đi tìm.
  • Đến nhà vệ sinh cho nam, hắn thấy cậu ngồi trên bồn rửa tay mà ngủ. Kim Taehyung thở hắt ra một hơi dài, ngày hôm nay hắn trãi qua cảm giác bất lực và xấu hổ không biết bao nhiêu lần nữa.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Này Jeon Jungkook, chúng ta về nhà thôi
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi… tôi…
  • Jungkook mơ hồ mở mắt ra rồi nhắm mắt ngủ lại. Kim Taehyung đến gần tính bế cậu thì dừng lại, ngắm khuôn mặt đang ủng hồng vì rượu của cậu. Làn da mịn màng của cậu khiến hắn muốn sờ vào thử.
  • Kim Taehyung dáo dác nhìn quanh, không thấy ai thì hắn mới chạm tay mình lên da của cậu. Cảm giác ghen tỵ dâng lên trong lồng ngực, sao làn da của cậu lại vừa trắng vừa mềm mại thế này, chả bù cho da của hắn.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Jeon Jungkook, nếu cậu còn không tỉnh lại thì tôi để cậu ở lại đây đấy
  • Vừa nói hắn vừa vỗ vào mặt cậu, không may vỗ vào đúng chỗ bị thương trên mặt cậu. Jungkook thức dậy, tung một cú đá mạnh vào giữa hai chân của Kim Taehyung. Hắn như vỡ vụn, vội ngồi bệt xuống ôm lấy của quý của mình, ngàn lần cầu xin thần thánh đừng để thứ đó bị gì.
  • Jungkook dụi mắt mình rồi bật khóc, cậu chẳng có lý do gì để buồn nhưng nước mắt vẫn cứ thể chảy ra. Kim Taehyung xoa xoa chỗ đó, đợi nó hết đau rồi mới đứng dậy.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Khóc cái gì chứ, cậu đúng là một tên rắc rối mà
  • Kim Taehyung quay người lại cõng cậu ra bên ngoài. Jeon Jungkook bù lu bù loa dụi mũi mình vào vai hắn, nước mắt nước mũi cứ thế vương vãi ra áo.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Khốn kiếp, tôi không ngờ khi say cậu lại mất vệ sinh như vậy
  • Jeon Jungkook nói mấy từ không rõ, cậu đấm vào lưng hắn rồi nói:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Sao cuộc đời tôi lại như thế này chứ… đúng là số khổ mà
  • Kim Taehyung ngước lên nhìn trời, Jeon Jungkook nói vậy cũng không có gì sai. Thân đang mang nợ, lại sắp phải xa con trai nên cậu rất tội nghiệp. Hắn không thể giúp gì nếu như chưa có giấy xét nghiệm ADN. Jeon Jungkook cứ như một đứa con nít đang nhõng nhẽo sau lưng của hắn cho đến khi vào trong xe mới chịu thôi.
  • Về đến nhà, Kim Taehyung bế Jeon Jungkook lên phòng của cậu. Lúc hắn đặt cậu xuống giường, Jungkook đã không buông cổ hắn ra nên đã kéo Kim Taehyung xuống. Má của Kim Taehyung chạm vào môi của Jungkook, hắn đã giật nảy mình và vội tránh xa cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cái tên này… cậu…
  • Kim Taehyung đã lâu rồi mới có lại cảm giác này, cái cảm giác tim đập rộn ràng trong lòng ngực. Hắn cảm nhận rất rõ mặt mình đang nóng lên. Có thể là lâu rồi không hẹn hò nên Kim Taehyung hơi nhạy cảm mà thôi.
  • Hắn nhanh chóng rời khỏi phòng cậu.
  • Sáng ngày hôm sau, Kim Taehyung đang ngồi ăn sáng thì thấy Jungkook đi xuống. Hắn dừng tay lại, nói với cậu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Hôm nay cậu xuống trễ hơn thường ngày
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Xin lỗi vì hôm qua tôi uống hơi nhiều
14
Phải lòng