Đứa Bé Là Con Anh / Mất trí nhớ
Đứa Bé Là Con Anh
  • Ngày hôm sau, Lee Tae Moo đi đến phòng bệnh để kiểm tra cho Jungkook thì bắt gặp Jo Han In và một người bạn nữa đang ở đó. Cậu bạn mũm mĩm đáng yêu cúi đầu chào, còn Jo Han In vẫn ngồi yên bất động.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Thật tình…
  • Lee Tae Moo bỏ qua chuyện đó mà đi lại xem tình hình của Jungkook như thế nào. Jo Han In nhìn theo từng động tác của anh ta rồi lên tiếng hỏi:
  • Han In
    Han In
    Cậu ấy sao rồi? Khi nào có thể tỉnh lại?
  • Bây giờ Lee Tae Moo mới nhìn qua Jo Han In, lưu giữ hình ảnh người trước mắt rồi mới trả lời:
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Không sao, vết thương sau đầu và chân đã sắp lành lại nên cậu ấy sẽ tỉnh lại nhanh thôi
  • Người bạn nam bên cạnh bỗng lên tiếng hỏi thêm:
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Liệu sau này có di chứng gì không? Em sợ cậu ấy bị thương nặng như vậy sẽ không thể hoạt động bình thường được
  • Lee Tae Moo bật cười rồi bảo:
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Cậu nghĩ bác sĩ trong bệnh viện này chỉ cưỡi ngựa xem hoa thôi sao. Đừng lo, sẽ không có bất cứ di chứng nào đâu, cậu ấy sẽ hoàn toàn khỏe mạnh sau một tháng nữa
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Vậy em yên tâm rồi
  • Cậu ta vui mừng thay cho Jo Han In vì biết cậu ta lo lắng cho Jeon Jungkook dữ lắm. Dù sao Jungkook cũng vì cậu ta mà đi vào tầng hầm giữ xe, để Jo In Na có cơ hội gây tội. Cô ta cũng là chị gái của Jo Han In nữa, cậu thay mặt gia đình mình đến đây để thăm cậu, mong có thể bù đắp gì đó.
  • Han In
    Han In
    Nếu cậu ta không sao thì tôi về đây. Khi nào Jeon Jungkook tỉnh lại thì làm ơn gọi cho tôi
  • Jo Han In nói như ra lệnh. Cậu ta cúi xuống lấy ba lô của mình rồi rời đi cùng bạn, để Lee Tae Moo nuối tiếc nhìn theo. Anh ta hiếm lắm mới có cơ hội ở cùng Jo Han In, vậy mà cậu ta lại đi nhanh như vậy…
  • Ra đến bên ngoài, cậu bạn lớn tiếng khen lấy khen để Lee Tae Moo:
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Cậu thấy anh bác sĩ đó không? Đã đẹp trai mà giọng lại hay nữa
  • Jo Han In cau mày khó chịu:
  • Han In
    Han In
    Ông chú đó thì có gì mà khen chứ
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Ông chú sao? Chắc là lớn tuổi hơn tụi mình nhiều nhỉ. Nhưng mà chú đó là kiểu người trầm lặng ít nói đúng không? Là một người trưởng thành ấy
  • Jo Han In bịt tai lại, không biết phải giải thích mấy cái câu hỏi nhảm nhí này làm sao nữa. Cái tính tình của Lee Tae Moo mà trưởng thành sao, có cái đ** ấy.
  • Han In
    Han In
    Ông chú đó nguy hiểm lắm, sau này có gặp cũng đừng trò chuyện
  • Người bạn mũm mĩm nghiêng đầu khó hiểu:
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Bộ chú ấy ghét nói chuyện hả?
  • Ở trong phòng bệnh, Lee Tae Moo nhìn Jungkook một hồi rồi cúi xuống thọt lét cậu.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Này Jeon… Jung… Kook! Tôi biết cậu đã tỉnh rồi đấy nhé
  • Người cậu động đậy không yên, cuối cùng chịu thua mở mắt ra nhìn Lee Tae Moo đang giở ánh mắt tà dâm nhìn mình. Cậu ghê sợ thu tay lại thành nắm đấm thủ trước ngực.
  • Nhưng nhận ra đó là ánh mắt thường ngày của Lee Tae Moo, cậu chợt cảm thấy bình thường không còn chút đe dọa nào. Jungkook thở hắt ra một hơi dài, mệt mỏi trầm ngâm trên giường.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Không có gì để nói à?
  • Jungkook quay sang nhìn, ngoài chuyện anh ta vì sao phát hiện ra cậu đã tỉnh thì không còn chuyện nào để nói nữa.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Thì cậu đó, mi mắt cứ run lên mỗi khi người khác nói chuyện. Cậu dù đang giả vờ bất tỉnh nhưng vẫn thích hóng chuyện nhỉ?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Không có…
  • Lee Tae Moo nhùn vai, nếu cậu nói không có nghĩa là không có, anh ta là người dễ cho qua vậy đấy. Jungkook thấy Lee Tae Moo lấy điện thoại ra liền muốn giật lấy. Anh ta hơi hoảng nhưng cũng nhanh tay giơ điện thoại lên cao để cậu không chạm đến được.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Cậu tính làm gì thế?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh định gọi cho ai?
  • Lee Tae Moo thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng có chuyện gì ghê gớm lắm kìa.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Tôi chỉ định xem giờ thôi… Mà nói đến gọi điện, tôi định gọi báo cho Taehyung rằng cậu đã tỉnh lại
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đừng… đừng có nói cho anh ta biết
  • Lee Tae Moo nghiêng đầu nhìn cậu, ánh mắt như muốn tra hỏi cậu lý do. Jungkook vụng về viện ra những lý do như cậu vừa tỉnh lại không muốn ai đến thăm rồi vội vàng tìm lý do khác để thay thế.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh ta bận lắm mà, không nên làm phiền Kim Taehyung chỉ vì chuyện tôi tỉnh lại đâu
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Jungkook này, cậu đang tránh Taehyung đấy à?
  • Anh ta nhìn thẳng vào mắt cậu, Jungkook không đối diện được nên đã quay đi, đồng thời đưa ra câu trả lời cho câu hỏi của Lee Tae Moo.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Tại sao lại muốn tránh cậu ấy? Tôi cứ nghĩ người cậu muốn gặp nhất sau khi tỉnh lại là Taehyung chứ, điều gì khiến cậu đổi thái độ vậy?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi chỉ… không muốn gặp anh ta vào lúc này
  • Lee Tae Moo mệt mỏi thở dài, anh ta nằm gục lên người Jungkook rồi nhõng nhẽo với cậu.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Không biết đâu, nói cho tôi lý do đi mà, tò mò chết đi được này. Tôi mà đi đời nhà ma là không có ai làm cầu nối giảng hòa cho hai người đâu
  • Jungkook quay đi, cậu không cần cái gì như cầu nối cả, cậu cũng không cần Kim Taehyung. Nhưng Lee Tae Moo cứ làm loạn cả lên, cậu bất lực ngồi dậy ôm cái đầu đau như búa bổ của mình mà hỏi anh ta:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh Tae Moo này, anh nghĩ yêu là gì?
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Yêu?
  • Jungkook gật đầu, đôi mắt buồn bã vội nhìn lướt qua biểu cảm ngạc nhiên trên gương mặt của Lee Tae Moo. Anh ta ra vẻ nghĩ ngợi rồi nói:
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Chắc là khi cậu nhớ người đó, muốn gặp và trò chuyện đủ thứ trên trời dưới đất mà không biết chán. À không không, hình như đó chỉ mới là thích thôi… Yêu có nghĩa là cậu muốn ở bên người đó suốt đời, cho dù bằng cách này hay cách khác. Cho dù cả hai có cách xa nhau đến mấy mà cậu vẫn nhớ thương người đó, cảm xúc ấy có thể là yêu đấy
  • Không những vậy, còn rất nhiều định nghĩa khác của từ “yêu” mà Lee Tae Moo liệt kê ra. Jeon Jungkook vừa nghe vừa cúi đầu cười nhạt. Thì ra cảm xúc của cậu với Kim Taehyung không phải là yêu.
  • Jungkook nhìn Lee Tae Moo, anh ta hồi hộp chờ đợi những biểu cảm khác của cậu, thứ có thể giúp anh ta đoán ra được gì đó. Jungkook nở một nụ cười không thật tâm, hỏi Lee Tae Moo một lần nữa:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy không yêu có nghĩa là gì?
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Kh… không yêu? Sao cậu hỏi lắm thế
  • Nói vậy nhưng anh ta vẫn nghĩ câu trả lời cho hợp lý nhất.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Không yêu tức là mối quan hệ giữa hai người là bình thường. Khi buồn vui hay khi tức giận thì người đầu tiên xuất hiện trong đầu cậu không phải là người ấy. Khi cậu ở một mình, dù không có người đó bên cạnh cũng cảm thấy không sao, mọi thứ điều ổn
  • Và còn rất nhiều điều cần nói về vấn đề này nữa nhưng Lee Tae Moo chỉ tóm gọn lại như thế. Jeon Jungkook bối rối đưa tay túm tóc mình, cậu không biết phải làm sao nữa.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Jungkook à, cậu làm sao vậy? Nếu có chuyện gì thì cứ nói với tôi
  • Jeon Jungkook ngẩng đầu lên với đôi mắt đẫm lệ, cậu mếu máo nói với Lee Tae Moo:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi không yêu người đó, nhưng cũng không phải không yêu người đó. Tôi phải làm sao để biết mình đối với người đó là gì đây, điều này khiến tôi đau đầu quá
  • Lee Tae Moo gỡ bàn tay đang nắm chặt tóc của cậu xuống. Anh ta dần nhận ra điều gì đó rồi hỏi cậu:
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Có phải cậu và Kim Taehyung gặp vấn đề gì không? Có phải Kim Taehyung đối xử với cậu không tốt nên khiến cậu tổn thương không?
  • Jungkook khẽ gật đầu.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi cứ nghĩ anh ta yêu mình… nhưng rốt cuộc chỉ là ảo tưởng mà thôi. Kim Taehyung không yêu tôi… anh ta không cần một Jeon Jungkook vô dụng
  • Vừa nói cậu vừa đánh vào đôi chân đang bó bột của mình. Lee Tae Moo cũng mếu máo theo cậu, giang tay ôm Jungkook vào lòng.
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Ngoan nào em bé của tôi, đâu cần phải khóc vì một tên tệ bạc như Kim Taehyung chứ
  • Jungkook xã giận vào người Lee Tae Moo, vì anh ta sẽ chấp nhận những cú đấm mật ong của cậu mà không phàn nàn gì.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Giận chứ, anh ta là một tên xấu xa. Tôi… tôi không muốn yêu Kim Taehyung, không muốn nghĩ về anh ta dù một giây hay một khắc nào
  • Hắn ta là một kẻ lừa đảo. Ban đầu đối tốt làm cậu nuôi hy vọng, sau lại đạp đổ tất cả đi. Jungkook chỉ ước rằng mình không bị bán đi, không gặp Kim Taehyung rồi nảy sinh tình cảm.
  • Thật may mắn khi đây không phải yêu, mà cũng chẳng phải không yêu. Jungkook không biết nên gọi là gì nữa. Dù cho có là thích hay cảm mến thì cậu đều ghét cảm giác này.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh ta cứ ngọt ngào với tôi, khiến cho tôi vui vẻ đến quên mất đề phòng. Vì vậy mà… khi Kim Taehyung bảo tôi là thế thân… trong lòng đau đớn lắm
  • Jungkook khóc nấc lên từng tiếng. Lee Tae Moo hiểu ra được mọi chuyện nhưng quyết định im lặng để cậu nói hết ra lòng mình.
  • Cậu chỉ là một người không quan trọng, chỉ vì có vài phần giống một người hắn thích mà được đối xử tốt đến tận trời. Nhưng Jungkook chỉ hy vọng hắn đối xử công bằng một chút, dù chỉ một chút thôi cũng được… Cậu nghĩ mình làm thế thân cũng không sao, nhưng nghĩ đến việc hắn quan tâm một người khác không phải cậu thì trái tim lại nhói lên từng cơn.
  • Jungkook khóc thật to, lớn đến nỗi bên ngoài cũng có thể nghe thấy. Cậu đã ngây thơ ảo tưởng về thứ gọi là tình yêu, trao nhầm trái tim mình cho người khác. Bây giờ cậu muốn đóng chặt tấm lòng mình lại, sẽ không bị một Kim Taehyung làm cho tan nát nữa.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tae Moo, anh… hức… hãy giữ bí mật giúp tôi, đừng nói với Kim Taehyung. Có được không?
  • Anh ta gật đầu đồng ý. Hai người chôn sâu hôm nay vào tâm trí, chờ một ngày mai tăm tối không thể biết sẽ xảy ra chuyện gì.
  • Kim Taehyung đến thăm Jungkook sau khi giải quyết xong hết công việc còn tồn đọng ở công ty. Hôm qua không đến được nên hắn cảm thấy có lỗi nên đã mua cho cậu một bó hoa tươi rất to để hối lộ.
  • Vào trong phòng đúng lúc có Lee Tae Moo. Anh ta không thèm nhìn hắn mà quay mặt đi luôn. Từ lần cãi vã ngày hôm đó, hai người không nói với nhau câu nào.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Jungkook sao rồi?
  • Lee Tae Moo ngay lập tức đáp:
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Tự coi đi
  • Kim Taehyung thở dài vì thái độ của ông bạn mình. Hắn đến gần giường rồi đưa tay lên xoa má cậu. Kim Taehyung không ngờ là cậu lại mở mắt ra nhìn hắn, đến nỗi đánh rơi bó hoa trên tay xuống đất.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu… cậu đã tỉnh rồi?
  • Jungkook ngờ ngệch như một đứa trẻ, quay sang hỏi Lee Tae Moo:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Bác sĩ, anh ta là ai vậy?
  • Kim Taehyung sững người lại, hắn đưa tay áp lên trán của cậu rồi quay sang Lee Tae Moo:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu ấy bị làm sao vậy?
  • Lee Tae Moo
    Lee Tae Moo
    Nhìn còn không biết, là mất trí nhớ đó
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Nói rõ coi
14
Mất trí nhớ