Jungkook gạt đi những giọt nước mắt vui mừng, cậu nhảy lên ôm cổ anh ta thật chặt.
Hai người trao nhau những nụ hôn nồng thắm trong phòng chờ, còn Kim Taehyung ở bên ngoài chầm chậm rời đi. Hắn đến một quán bar quen thuộc của mình để uống rượu. Kim Taehyung uống đến khi bản thân không còn thấy gì trước mắt nữa.
Nhưng dù có uống bao nhiêu chất kích thích là rượu thì trái tim hắn vẫn đau nhói. Người mà hắn thích giờ đây xa vời như vì sao trên bầu trời, không phải hắn vươn tay ra là có thể với tới.
Hôm nay, hai người họ chính thức hẹn hò rồi, danh phận đều có. Còn hắn, đến cả việc quan tâm đến cậu cũng phải lén lút như một tên trộm. Kim Taehyung cười nhạt, hắn là cái gì trong mối quan hệ này chứ.
Hắn lấy điện thoại trong túi ra, định gọi cho Jungkook nhưng không sao nhấn nút gọi được. Bây giờ chắc cậu đang ở bên Park Jae Wook rồi, hắn chỉ là một tên phá đám không đáng được quan tâm mà thôi.
…
Tối hôm đó, Kim Taehyung về nhà trong tình trạng say khướt. Hắn không về phòng mà tìm đến phòng của Jeon Taeguk. Thằng bé đang chơi cùng bảo mẫu thì đứng dậy chạy ra xa vì mùi rượu trên người Kim Taehyung.
Hắn ngửi mùi trên áo mình rồi gượng cười:
Kim TaehyungCả con cũng không muốn ở gần papa sao?
Kim Taehyung cúi đầu bất lực, nếu không có được cảm tình của thằng bé thì hắn sẽ mất đi cùng lúc hai người.
Jeon Taeguk đột nhiên không sợ mùi rượu trên cơ thể của Kim Taehyung nữa. Thằng bé đi đến, dùng bàn tay nhỏ xinh của mình để gạt đi những giọt nước mắt đang rơi xuống của hắn.
TaegukPapa đừng giận Taeguk, Taeguk sai rồi
Hắn gượng cười, bế thằng bé ngồi vào lòng mình. Jeon Taguk muốn biểu thị rằng mình không sợ mùi nên đã bám chặt vào áo hắn.
Kim TaehyungPapa không giận Taeguk đâu, papa xin lỗi vì đến tìm con vào lúc say xỉn thế này
Jeon Taeguk lắc đầu:
TaegukKhông sao, con rất muốn gặp ba và papa
Kim TaehyungGiữa ba và papa thì con muốn ở cùng ai hơn?
Thằng bé bối rối với câu hỏi nào, chẳng khác nào để Taeguk ở giữa chiếc dây thừng và bắt thằng bé phải chọn đi về bên nào.
TaegukTaeguk muốn sống với ba nhưng cũng không muốn xa papa, hai người đừng xa nhau mà
Kim Taehyung đau lòng khi thằng bé còn nhỏ mà đã hiểu chuyện như thế. Nhưng hắn có thể lấy gì để giữ cậu lại chứ. Kim Taehyung bế Taeguk qua một bên rồi nói với thằng bé.
Kim TaehyungBây giờ papa phải về phòng rồi, ngày mai lại đến chơi với con
TaegukVâng, Taeguk sẽ chờ papa
Kim Taehyung về phòng gọi người làm mang thức uống giải rượu đến rồi mới vào phòng tắm cho bớt mùi trên cơ thể. Hắn muốn đi ngủ nhưng cái đầu không thể nào ngưng suy nghĩ về Jeon Jungkook.
Cuối cùng không chịu được mà tìm đến phòng của cậu. Lúc hắn đến thì Jeon Jungkook đang rửa vết thương của mình, thấy cậu đang gặp khó khăn nên hắn đã đến giúp.
Kim TaehyungCậu có biết là do ai làm không?
Jeon JungkookCó nghi ngờ một người nhưng không chắc
Kim TaehyungVậy bắt đầu điều tra từ người đó
Jeon JungkookKhông cần đâu, dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi
Tâm trạng của Jeon Jungkook bây giờ rất tốt nên cậu đã bỏ qua chuyện này một cách dễ dàng. Kim Taehyung càng nhìn cậu càng thấy nhói trong lồng ngực, nụ cười của cậu như xé trái tim hắn ra làm trăm mảnh.
Kim TaehyungJeon Jungkook, cậu sẽ chọn đến sống cùng Park Jae Wook sao?
Cậu cau mày lại, dùng ánh mắt nghi hoặc để nhìn hắn. Nếu nói người biết đến quan hệ của cậu và Park Jae Wook thì chỉ có kẻ đã nghe lén chuyện lúc tối mà cậu không thể phát giác.
Jeon JungkookAnh đã nghe tôi và Jae Wook nói chuyện sao?
Kim TaehyungTình cờ nghe được
Jungkook khó xử, bây giờ thuyết phục Kim Taehyung để cậu dẫn Taeguk theo thì không được rồi. Hắn đã trả nợ cho cậu, bố mẹ cậu có một cuộc sống bình thường là nhờ Kim Taehyung cả.
Jeon JungkookTôi biết anh sẽ không đồng ý chuyện tôi dẫn Taeguk theo nhưng thằng bé chắc chắn không thể thiếu tôi một ngày nào cả
Kim TaehyungTaeguk cũng nói rồi, nó muốn sống cùng tôi và cậu
Jungkook chưa nói hết thì bị Kim Taehyung cướp lời.
Tôi nói không được, cậu có thể đi nhưng Taeguk thì không
Kim TaehyungTôi nói không được, cậu có thể đi nhưng Taeguk thì không
Đây là những gì hắn có thể làm để níu giữ cậu, tất cả cũng vì tốt cho cậu chứ không phải vì tình cảm cá nhân.
Jeon JungkookTôi muốn dẫn thằng bé theo mình, nếu anh nhớ nó có thể đến thăm
Kim TaehyungKhông thích, tôi sẽ không để thằng bé cho cậu
Jeon JungkookKim Taehyung, sao đột nhiên anh lại yêu thương Taeguk như vậy, không phải anh từng nói rất ghét thằng bé hay sao?
Kim Taehyung giận đến run lên, chả nhẽ cậu nghĩ hắn ghét thật sao. Nếu như ghét thì hắn đã không ghé thăm bé con mỗi khi đi làm về, không mua cho thằng bé nhiều đồ ăn ngon như vậy.
Kim TaehyungCậu thích Park Jae Wook đến mức hồ đồ rồi
Jeon JungkookAnh dừng cái kiểu nói chuyện như biết rất rõ về tôi đi
Kim Taehyung bực tức vô cùng nhưng vẫn cố nhịn xuống, từ khi nào hắn đã trở thành một tên xấu xa trước mặt cậu vậy? Nếu còn nói thêm lời nào nữa thì hắn sẽ tức điên mất. Kim Taehyung rời đi trước, Jeon Jungkook kéo tay hắn lại để cầu xin.
Jeon JungkookTôi không thể bỏ lại ai, cả Jae Wook và Taeguk. Xin anh, để tôi đưa Taeguk đi theo
Kim Taehyung giật tay ra, hắn rời đi mà không trả lời. Kim Taehyung vẫn kiên định với quyết định của mình.
…
Ngày hôm sau, Kim Taehyung đã bảo cậu hãy nghỉ ngơi nhưng Jeon Jungkook vẫn đi làm bình thường vì cậu chỉ bị thương một chân, chân kia vẫn có thể hoạt động.
Vào buổi trưa, Kim Taehyung xuống nhà ăn để dùng bữa thì thấy Jeon Jungkook ngồi cùng một người phụ nữ ăn mặc rất sang trọng.
Kim Taehyung biết ngay là mẹ của Park Jae Wook tìm đến cậu. Chuyện này trước sau gì cũng xảy ra nhưng không ngờ là sớm như thế này. Bà ta luôn miệng nói chuyện còn Jungkook chỉ biết cúi đầu lắng nghe.
Nhưng cậu cũng chẳng phải một người hiền lành gì nên đã phản bác những điều không đúng về mình. Mỗi lần Jungkook cãi lại mẹ của Park Jae Wook, bà ta liền lớn tiếng quát mắng.
Đôi bên cùng nói chuyện mà bắt Jeon Jungkook im lặng thì có chút không phải. Tuy nhiên mẹ của Park Jae Wook là loại người gì thì hắn rất rõ. Bà ta không phải là người có thể lường trước được.
Mẹ ParkTôi nói như vậy mong cậu hiểu và buông tha cho con trai tôi. Nhà chúng tôi không bao giờ chấp nhận một người như cậu, vừa nghèo khổ lại còn là đàn ông
Jeon Jungkook siết chặt vạt áo, cậu ngẩng lên nói với bà ta:
Jeon JungkookĐã là tình yêu thì còn phân biệt giới tính và giàu nghèo sao ạ? Cưới cháu về đâu có làm gì ảnh hưởng đến tài sản nhà bác
Mẹ của Park Jae Wook đứng dậy dùng ly nước trên bàn hất vào mặt cậu, lớn tiếng mắng chửi:
Mẹ ParkCái thứ khố rách áo ôm như cậu sẽ làm bại hoại thanh danh của gia đình tôi, đời nào tôi cho cậu bước vào nhà mình hả? Jeon Jungkook, nếu còn có đầu óc thì nên suy nghĩ thật tốt những lời tôi nói
Jeon JungkookNgười mở lời là con trai của bác nên người nói chia tay cũng phải là con trai bác. Còn cháu, cháu không muốn bỏ lỡ Park Jae Wook, cháu yêu anh ấy
Người phụ nữ tức điên lên, cảm tưởng như trái tim trong lòng ngực đã ngừng đập. Bà ta giơ tay định tát Jungkook thì Kim Taehyung xuất hiện ngay bên cạnh cản lại. Hắn cúi đầu chào mẹ Park Jae Wook rồi kéo Jeon Jungkook đi.
Mẹ ParkNày! Tôi còn chưa nói xong chuyện với cậu ta
Kim Taehyung quay lại nói với bà ta:
Kim TaehyungTôi nghĩ là mọi chuyện xong cả rồi. Phu nhân hãy về cẩn thận
Nói xong hắn kéo Jeon Jungkook đi theo mình đến một căn phòng trống ở tầng trệt.
Hắn cẩn thận lấy chiếc khăn trong túi cho Jungkook lau nước trên mặt mình.
Jeon JungkookKhoan đã, anh lấy cái khăn này ở đâu vậy?
Kim Taehyung không trả lời, nếu hắn nói mình đã lấy khăn lau bàn ở quầy cà phê cho cậu lau người thì có thể Jeon Jungkook sẽ đánh chết hắn.
Jungkook vừa lau người vừa nghĩ đến chuyện khi nãy, mí mắt cậu cụp xuống chất chứa rất nhiều uất ức.
Jeon JungkookNhững gì anh nói đều đúng, cả chuyện ở lớp dạy catwalk và cả chuyện này nữa. Dù anh đã cảnh báo nhưng tôi vẫn cứ lao đầu vào, thật là ngu muội
Kim TaehyungTôi cũng vì muốn tốt cho cậu
Jeon JungkookNhưng khác với những chuyện trước đó, lần này tôi quyết tâm không chịu thua đâu. Cả tôi và Park Jae Wook sẽ chiến đấu để có thể được bên nhau
Kim Taehyung thở hắt ra một hơi dài, cậu lấy gì để chiến đấu lại mẹ của Park Jae Wook chứ, bà ta là kiểu người có thể làm bất cứ chuyện gì. Với tình hình hiện tại, Jeon Jungkook chẳng khác gì con lính ở đầu game đi chiến đấu với con boss ở màn cuối cả.
Kim TaehyungCậu và Park Jae Wook có thể bên nhau sao? Tôi chẳng thấy một tia hy vọng nào cả
Jeon JungkookCó chứ… có mà…
Giọng nói của cậu run run, như thể chính Jungkook cũng không chắc chắn được điều gì.
Jeon JungkookAnh ấy đã hứa với tôi rằng sẽ ở bên cạnh tôi cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, tôi tin vào Jae Wook
Kim Taehyung thấy cậu thút thít như đang khóc nên đã ôm Jungkook vào lòng. Hắn vừa chạm vào cậu thì bị đẩy ra. Vết thương ở bụng chưa lành, còn bị chạm vào nên đau rát vô cùng.
Kim TaehyungXin lỗi, tôi không cố ý!
Kim Taehyung nhăn mặt hạ thấp người xuống, tay ôm chặt vết thương. Hắn không đau đến mức phải nằm vật ra ăn vạ nhưng lại muốn biểu hiện như đang đau lắm để được Jungkook quan tâm.
Hắn nhìn bộ dạng ngốc nghếch của cậu khi đang cố cầm máu mà nhịn cười. Sao lại có người vừa đáng yêu vừa xinh đẹp như thế này chứ, Kim Taehyung tiếc nuối khi không nhận ra sớm hơn.
…
Kim Taehyung phải đi công tác một thời gian, trước khi đi hắn đến phòng Taeguk để tạm biệt thằng bé, vừa hay Jeon Jungkook cũng có mặt ở đây.
Kim TaehyungPapa phải đi công tác rồi, Taeguk ở nhà với ba ngoan nhé
TaegukVâng, papa nhớ mua quà cho ba nhé
Kim Taehyung bật cười, thằng bé không đòi quà cho mình mà chỉ nhớ đến ba thôi. Kim Taehyung gật đầu rồi nói:
Kim TaehyungPapa cũng sẽ mua quà cho Taeguk nữa. Sau khi đi công tác về Taeguk có muốn đi thảo cầm viên chơi không?
Kim TaehyungVậy papa cùng với ba của Taeguk sẽ đi cùng nhé
TaegukCho chú Jae Wook đi cùng với ạ, con đã hứa với chú ấy là đi đâu cũng phải dẫn chú ấy đi theo rồi
Kim Taehyung cau mày, rốt cuộc tên Park Jae Wook đó cho bé con của hắn bao nhiêu kẹo, hối lộ bao nhiêu sữa mà bé con lại nghe lời như vậy? Khi nào đi công tác về hắn phải làm rõ chuyện này mới được.
Sau khi Kim Taehyung đi rồi, Taeguk ôm cổ Jungkook với gương mặt buồn bã.
TaegukPapa không vui, có phải Taeguk đã nói gì khiến papa buồn không?
Kim TaehyungSao có thể vậy được, papa không phải người như vậy đâu nên còn đừng để ý đến nữa
Jungkook pha sữa cho Taeguk rồi đến công ty làm việc.
Kim Taehyung đi công tác ở thành phố phía nam, ngoài lúc họp bàn công việc thì hắn chỉ toàn nghĩ đến Jeon Jungkook. Mẹ của Park Jae Wook không phải người đơn giản, bà ta rất có thể sẽ đến tìm cậu lần nữa.
Kim Taehyung về đến khách sạn vào tối muộn nhưng vẫn lo lắng không yên. Hắn đành mua vé máy bay để về nhà xem sao. Chuyến bay sớm nhất đáp xuống cũng đã gần hai giờ sáng.
Kim Taehyung bắt taxi về nhà, hắn đánh thức người làm trong nhà để hỏi về Jungkook.
Kim TaehyungHôm nay Jeon Jungkook có biểu hiện gì khác thường không?
Người làmDạ có ạ! Cậu ấy đi làm về với đôi mắt xưng húp lên, có lẽ đã khóc rất nhiều
Kim TaehyungCó ai hỏi được lý do vì sao không?
Người làmChúng tôi có hỏi chuyện nhưng cậu ấy bảo mình bị đau mắt nên mới như vậy rồi chẳng nói gì thêm nữa
Người làm nheo mắt lại như đang cố nhớ ra chuyện gì đó.
Người làmA! Lúc nãy tầm một giờ đêm cậu ấy có xuống tìm dì Lee để xin ít thuốc ngủ vì cậu ấy không thể nào chợp mắt được. Chắc có lẽ Jungkook đã uống thuốc và ngủ say trong phòng rồi
Kim Taehyung gật đầu:
Kim TaehyungTôi biết rồi, cảm ơn cô
Hắn đi lên phòng của Jungkook gõ cửa nhưng không có ai đáp lại. Kim Taehyung mở cửa đi vào trong căn phòng tối chỉ được thấp sáng bằng ánh trăng qua lớp kính mỏng. Kim Taehyung đi đến giường, hắn ngồi đó nhìn cậu yên giấc mộng.
Có thể hắn đã quá say mê gương mặt này của Jungkook nên có ngắm bao nhiêu cũng không ngán. Kim Taehyung nằm xuống bên cạnh cậu. Hắn cảm thấy rất thần kỳ khi hắn có thể thích một người như cậu. Một người ăn nói cọc cằn và không chịu thua trong bất cứ cuộc tranh luận nào, còn hay chửi tục trước mặt hắn nữa chứ. Hoàn toàn không phải gu của hắn.
Nhưng mà… cái tính cọc cằn khiến cậu trông rất đáng yêu. Tinh thần hiếu thắng của cậu khiến hắn có chút khâm phục, người như vậy sẽ không dễ gục ngã vì bất cứ chuyện gì. Còn việc hay chửi tục, hắn cảm thấy nghe cũng vui tai phết.
Kim Taehyung yêu tất cả những thứ thuộc về cậu. Thời khắc này đây, hắn rất muốn ôm lấy cậu. Kim Taehyung vươn tay đến định kéo cậu vào lòng mình thì bàn tay bỗng dừng lại.
Hắn làm gì có tư cách chứ?
Hôm qua cậu còn đẩy hắn ra thật mạnh kia mà. Cậu còn đang là người yêu của Park Jae Wook, mọi mong muốn của hắn đều là sai trái. Kim Taehyung nằm yên bên cạnh Jeon Jungkook thật lâu, bấy nhiêu đó cũng khiến hắn hài lòng rồi…
Sáng hôm sau, Jeon Jungkook thức dậy sau một giấc ngủ ngon. Cậu ngồi dậy vương vai, gương mặt còn ngái ngủ đón ánh mặt trời chiếu rọi từ bên ngoài vào. Khi Jungkook nhìn qua bên cạnh thì thấy ga trãi giường nhăn nhúm lại một chỗ, như thể có ai đó đã từng nằm ở đó.
Jungkook cũng không nghĩ nhiều, cậu chỉ cho rằng lúc mình ngủ đã quấy phá lung tung. Cậu rời khỏi giường vào trong nhà vệ sinh. Chiếc điện thoại bên ngoài đột nhiên kêu lên mấy tiếng rồi tắt ngúm, Jungkook đang đánh răng cũng phải bỏ dở để ra ngoài lấy điện thoại của mình.
Jeon JungkookLà Jae Wook nhắn đến…
Cậu thích thú đứng nhắn tin với Park Jae Wook cả buổi, quên mất cả việc mình đang định làm. Tình cảm của họ tiến triển rất tốt, nhưng mọi thứ xung quanh lại rất tệ.
Rõ ràng hai người đều có tình cảm với đối phương, cớ sao ông trời lại ngăn cách cả hai bằng cách này rồi chuyển sang cách khác. Cậu nói chuyện với Park Jae Wook qua điện thoại mà trong lòng không thôi lo sợ.