Đứa Bé Là Con Anh / Chuyển nhà
Đứa Bé Là Con Anh
  • Đã hơn một tháng trôi qua, ngày nào Jungkook cũng ngóng đợi cuộc gọi từ Kim Taehyung. Hắn không đến cửa hàng bánh ngọt nữa, hoàn toàn mất tích.
  • Cậu đứng trong phòng thay đồ cho nhân viên mà thở dài. Bản thân có thể trông đợi vào thứ hão huyền này sao? Chính cậu là người phá hỏng tất cả.
  • Tương lai của đứa trẻ trong bụng.
  • Chuyện tình cảm của Kim Taehyung.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Mình chẳng được tích sự gì cả?
  • Jungkook nhìn xuống chiếc bụng ngày một to của mình. Đợi một hai tháng nữa sẽ vượt mặt mất, có bảo là bị béo bụng cũng không ai thèm tin.
  • Jungkook đóng cửa tủ đồ lại, thở ngắn than dài:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nếu mình nghỉ làm thì tiền viện phí và cả tiền điều trị của bố phải làm sao đây?
  • Cậu ra bên ngoài, thấy Kwin đang ngồi xem phim thì lên tiếng hỏi:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cậu có biết công việc nào có thể làm ở nhà hay làm online không?
  • Không ta không thèm quay qua nhìn, cứ thế trả lời:
  • Kwin
    Kwin
    Biết vài nơi, nhưng lương không cao đâu
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Không sao hết, mình đang cần công việc như vậy. Nếu có thời gian rảnh cậu giới thiệu cho mình nhé
  • Kwin
    Kwin
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy mình về đây
  • Kwin
    Kwin
    Về cẩn thận
  • Jungkook gật đầu rồi đi ra bên ngoài. Trời đã sập tối rồi, cậu đến bệnh viện rồi mua chút đồ về ăn tối cùng mẹ mới được.
  • Đáng ra Jungkook phải đi làm thêm cả buổi tối, nhưng sau khi chuyện đó xảy ra thì tinh thần cậu cứ mơ hồ không tập trung nổi, vì vậy nên đã bị đuổi việc.
  • Trong khi chờ công việc mới, cậu sẽ giúp mẹ thường xuyên đến bệnh viện thăm bố. Jungkook nán lại khá lâu, vì bố có nhiều điều cần dặn dò. Sau khi cậu ra ngoài đường lớn thì đã là bảy giờ hơn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Giờ này chắc là mẹ đã về nhà rồi
  • Cậu cũng phải nhanh chân mua đồ ăn về, mẹ cậu hẳn đang rất đói. Jungkook chạy vào một quán cơm mua chút thịt, rau và nửa con cá kho.
  • Trên đường về, cậu cứ có cảm giác ngứa ngấy sau gáy, như thể đang có ai dõi theo từ phía sau. Jungkook quay lại nhìn thì không thấy có ai đáng nghỉ cả, tất cả chỉ là những con người vội vã về nhà sau khi tăng ca.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Chắc là mình nhầm thôi
  • Cậu tự trấn an, bước đi nhanh hơn gấp ba lần bình thường. Cái cảm giác ký lạ đó bám theo Jungkook đến khi cậu về tận nhà. Vừa bước vào cửa thì trời đổ mưa, Jungkook và mẹ của mình hối nhau chạy ra ngoài căng tấm bạt màu xanh lên che chỗ nóc bị dột lại.
  • Cả hai bị ướt một nửa, nhưng vẫn nở nụ cười vui vẻ chấp nhận hoàn cảnh hiện tại. Chỉ có người đàn ông cầm chiếc ô màu đen đứng phía xa là nhăn mặt khó chịu.
  • Kim Taehyung theo Jungkook từ chỗ làm đến đây, chứng kiến hết toàn bộ sinh hoạt thường ngày của cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không ngờ lại khổ sở như vậy?
  • Một căn nhà dột nát, một người bố đang bị bệnh với phí điều trị rất cao. Mẹ của cậu lại lớn tuổi, có chăm chỉ lao động cách mấy cũng không thể chăm lo cho gia đình mãi được. Kim Taehyung cũng đã xem qua hồ sơ xin việc của Jungkook, không hề có bằng cấp hay kinh nghiệm làm việc nào.
  • Thư ký đã tìm hiểu lý lịch trước đâu của Jungkook, cậu tốt nghiệp ở một đại học danh tiếng cơ mà? Hay là bằng cấp có vấn đề gì rồi?
  • Kim Taehyung không thể nhìn được nữa, hắn quay qua thư ký của mình, nói với anh ta:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Liên hệ với bên bất động sản đi
  • Ngày hôm sau, Jeon Jungkook thức dậy với cơ thể vô cùng mệt mỏi. Cái thai đã to hơn nên việc ngồi dậy rất khó khăn, mãi mới có thể đi vệ sinh cá nhân.
  • Jungkook đứng dậy sau khi đánh răng xong, ngước nhìn bình minh ló dạng sau những đám mây. Khuôn mặt bày ra biểu cảm tủi thân, vì cậu không biết hôm nay hắn có gọi cho mình không.
  • Đã hơn một tháng rồi…
  • Jungkook cảm thấy rất nhớ hắn…
  • Nhưng bây giờ đâu phải lúc để buồn những chuyện như thế này? Cậu vẫn còn rất nhiều việc phải lo nữa, thật chẳng có thời gian rảnh rỗi để nghĩ đến chuyện cá nhân.
  • Jungkook đang thay đồ đi làm thì có tiếng đập cửa. Căn nhà vốn mục nát, chỉ cần dùng lực đủ mạnh thì nước mưa đọng lại trên mái liền rơi xuống. Jungkook nghiêng người tránh né rồi chạy ra mở cửa.
  • Trước mắt là một người đàn ông cao lớn với mái tóc đen vuốt gọn ra phía sau. Anh ta cúi đầu chào hỏi và giới thiệu mình là thư ký rồi nói với cậu:
  • Thư ký
    Thư ký
    Giám đốc bảo tôi đến đây đón mẹ của cậu và cậu
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Giám đốc? Là ai vậy?
  • Thư ký
    Thư ký
    Giám đốc Kim Taehyung của công ty vật liệu K, cậu quen biết anh ấy mà đúng không?
  • Jungkook gật gật:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đúng vậy… nhưng anh định đưa tôi với mẹ đi đâu?
  • Thư ký lấy từ ba lô sau lưng ra một chiếc ipad, mở thư mục ảnh và chọn bức ảnh mới lưu. Đó là hình ảnh một căn hộ có hai phòng ngủ, một phòng bếp và một phòng khách. Anh ta cho Jungkook xem sơ qua rồi nói:
  • Thư ký
    Thư ký
    Giám đốc đã thuê một căn hộ cho gia đình cậu, nói là muốn cho cậu một không gian tốt để dưỡng thai
  • Jungkook chợt giật mình, người này biết chuyện cậu mang thai sao? Nhưng mà ánh mắt của anh ta không có gì khó chịu, nên cậu nghĩ có thể thoải mái nói ra những chuyện như thế này.
  • Thư ký
    Thư ký
    Chúng ta cần đi ngay nên cậu và mẹ hãy chuẩn bị đồ đạc cần thiết nhé
14
Chuyển nhà