Đứa Bé Là Con Anh / Công việc làm thêm
Đứa Bé Là Con Anh
  • Ngày hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng Jungkook đã thức dậy. Cậu xuống giường với đầu óc mơ màng, ẩn hiện những mảng hình ảnh của giấc mơ tối qua.
  • Đến cả khi đang vệ sinh cá nhân cũng nghĩ đến, không biết đó có phải là điềm báo không. Nếu có thể gặp được Kim Taehyung thì tốt quá, hắn có thể cho đứa bé trong bụng cậu một cuộc sống tốt hơn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhưng mà… mình vẫn không nỡ
  • Cậu xoa bụng mình, nhìn lên bầu trời trong xanh kia rồi thở dài. Chỉ mới mấy tháng trước thôi, gia đình giàu có của cậu đã phá sản một cách bất ngờ. Nhà cửa bị tịch thu, toàn bộ tiền trong ngân hàng bị đóng băng. Lúc rời khỏi nơi mình từng sinh sống suốt mấy chục năm, cậu chỉ có thể đem theo được chút tiền mình dành dụm.
  • Nhờ có số tiền ít ỏi đó mà gia đình có thể chống đỡ được mấy tháng đầu, đến bây giờ khi không còn đồng nào thì cả bố mẹ và cậu đều phải làm thêm ở nhiều nơi. Ấy vậy mà còn không lo xong bữa cơm hàng ngày, vì phần lớn tiền kiếm được đều để chưa bệnh cho bố.
  • Chỉ vì một sai lầm của ông mà cả gia đình lâm vào cảnh này, vừa thấy tội lỗi vừa muốn gánh vác gia đình. Ông Jeon đã đi làm bốn công việc trong một ngày, nhưng không may bị người ta tông gãy chân. Từ khi nằm viện, ông sinh ra thêm những bệnh khác, đẩy chi phí điều trị lên cao hơn. Bây giờ chỉ có cậu và mẹ là lao động chính trong nhà.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Chết! Sắp trễ giờ làm rồi!
  • Jungkook ăn nhanh bát mì rồi cầm túi chạy đi. Cậu đến cửa hàng bánh ngọt mà mình làm việc, mở cửa hàng rồi dọn dẹp một lượt. Sau khi các đợt khách đầu tiên ghé qua thì buổi trưa là thời gian nghỉ ngơi của nhân viên.
  • Jungkook ngồi ăn trưa bành bánh mì mặn, buồn bã thở dài.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cứ ăn như vậy thì đứa trẻ chịu sao nổi chứ?
  • Cái bụng bầu của cậu đã hơn bốn tháng rồi nhưng lại chẳng nhô ra được bao nhiêu, nhìn vào không ai biết có thai đâu. Jungkook thương cho mình một thì thương cho đứa bé mười, vốn dĩ nó đâu có gây ra tội lỗi gì.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nếu con không đến với ba thì tốt biết mấy, con sẽ không phải chịu khổ như vậy
  • Jungkook cắn miếng bánh, nước mắt không tự chủ rơi xuống. Lúc này phía cửa có tiếng chuông báo hiệu khách đến. Jungkook liền lau nhanh giọt nước mắt trên mặt mình rồi đứng dậy chào người đàn ông vừa bước vào.
  • Câu đầu vừa thốt ra thì cậu bỗng nhiên im lặng. Người đang lựa bánh trên kệ lại giống y đúc Kim Taehyung trong giấc mơ của cậu. Jungkook không tin nổi nên đã dụi mắt mấy lần, nhưng kết quả lần nào cũng giống với lần đầu.
  • Hắn chính là người đã ngủ với cậu vào mấy tháng trước, trên một chiếc du thuyền đang tổ chức đám cưới của một người bạn. Đó chỉ là một tai nạn trong lúc say xỉn, nhưng cũng là lúc Jungkook nhận ra cơ thể mình không được bình thường.
  • Cậu mang thai ngoài ý muốn, chuyện đó cũng không phải vấn đề lớn khi bố mẹ đều vì tình yêu thương con cái mà chấp nhận. Jungkook định sẽ nuôi con một mình, đến khi gia đình phá sản cậu mới nghĩ đến người bố của con mình nhưng cũng không mong chờ gì nhiều. Ấy vậy mà đêm qua mới mơ thấy, hôm nay lại có thể gặp mặt một cách tình cờ như vậy.
  • Jungkook lặng yên nhìn vị khách đang lựa bánh, hắn ta rất cao và có gương mặt đẹp trai. Bộ áo vest màu xám rất hợp, phụ kiện trên người đều là đồ cao cấp. Chắc hẳn Kim Taehyung là một người đàn ông giàu có và rất có phong thái.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh đã lựa được bánh chưa ạ?
  • Jeon Jungkook lên tiếng với một nụ cười nhẹ trên môi, vì cậu muốn tạo ra thiện cảm với khác ngay lần gặp đầu tiên. Kim Taehyung nhìn về phía cậu, sắc mặt không có chút gì thay đổi, giọng đỉnh đạc.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Vẫn chưa, cậu có thể giới thiệu cho tôi vài loại ngon được không?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tất nhiên rồi ạ
  • Jungkook đi tới, chọn vài loại bánh bán chạy nhất cho Kim Taehyung. Không chỉ có vậy, cậu còn âm thầm quan sát hắn thêm nữa. Người thật ở bên ngoài liệu có giống với trong giấc mơ không? Thật ra cậu chẳng thể nhớ rõ hết các đặc điểm của Kim Taehyung trong mơ nữa, dù sao nó vẫn không có thật.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhiêu đây đã được chưa ạ?
  • Kim Taehyung hài lòng gật gù:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Được rồi, cậu gói lại cho tôi đi
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vâng
  • Jungkook đi lại quầy, gói bánh lại rồi bỏ vào túi giấy. Lúc thanh toán, cậu cố ý hỏi dò:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Trong anh rất quen mặt, liệu chúng ta từng gặp nhau ở đâu đó rồi không?
  • Kim Taehyung nhếch mày bất ngờ, nhưng rồi gương mặt của hắn lại trở nên lạnh lùng như trước.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi chưa từng gặp cậu trước đây, chắc cậu nhầm với ai rồi
  • Jungkook cười gượng:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Có lẽ vậy, xin lỗi anh vì bất tiện này
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không có gì, cậu chỉ thắc mắc thôi mà
  • Kim Taehyung lấy lại thẻ của mình rồi rời đi. Jungkook nhìn theo, muốn nói rất nhiều chuyện với hắn nhưng lại không thể thốt ra lời nào. Mà… cậu có nói ra thì hắn có thể chấp nhận không? Có con cùng với một người đàn ông khác, không xem cậu là đồ quái dị mới lạ.
  • Suốt cả buổi chiều cậu cứ nghĩ đến Kim Taehyung, không biết hắn ở ngoài đời là một người như thế nào, công việc hiện tại là gì và có đang qua lại với ai không. Trước đây Jungkook không phải kiểu người hay suy nghĩ vẩn vơ như vậy đâu, chỉ khi mang thai rồi thì bị biến thành một người vô cùng nhạy cảm, thích suy nghĩ nhiều và khó tập trung hơn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    A, đến giờ thay ca rồi
  • Jungkook nhanh chóng dọn dẹp cửa tiệm lại một lần nữa, rồi vào trong phòng của nhân viên thay đồ. Khi ra ngoài thì cậu bạn làm ca tối cũng vừa đến.
  • Kwin
    Kwin
    Cậu ăn tối đi đã rồi về
  • Kwin kéo cậu lại, cậu ta đã mua đồ ăn rồi nên muốn rủ cậu ăn cùng nhau. Jungkook thấy chỗ đó chỉ đủ cho một người nên đã từ chối.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Mình ăn trên đường về là được rồi, cậu cứ ăn đi
  • Kwin
    Kwin
    Nhớ ăn đấy, đừng có bỏ bữa
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Ừm
14
Công việc làm thêm