Đứa Bé Là Con Anh
  • Nhìn đứa con nhỏ nhắn đang nằm ngủ ngoan của mình, Jungkook không kiềm được nước mắt. Chờ đợi suốt 13 tháng, cuối cùng cũng gặp mặt được thiên thần của cậu.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đứng trước con như vậy, tôi không muốn rời đi một chút nào…
  • Vậy mà trước đây mấy ngày cậu còn mạnh miệng nói mình sẽ rời đi sau khi sinh nữa. Kim Taehyung ở bên cạnh vỗ nhẹ vào lưng cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Sau mấy ngày nữa cậu sẽ được bế em bé đấy
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Thật sao?
  • Ánh mắt của cậu chợt sáng lên, có thêm nước mắt nên nó càng lắp lánh giống ngôi sao.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đúng vậy, nhưng cậu phải ăn uống đầy đủ để khỏe mạnh, bác sĩ mới cho bế em bé
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy tôi sẽ cố gắng phục hồi sức khỏe của mình
  • Kim Taehyung mỉm cười:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tinh thần rất tốt
  • Hắn đưa cậu về phòng, bắt đầu cho cậu ăn nhiều thức ăn dinh dưỡng theo chỉ định của bác sĩ. Kim Taehyung dành cho cậu nguyên một ngày hôm đó, còn những ngày sau hắn bận việc công ty nên chỉ đến vào sáng sớm, buổi trưa và buổi tối.
  • Người mà hắn thuê đến đã gây ra chuyện lớn, Kim Taehyung lo lắng không dám thuê người nào khác nữa. Hắn và dì giúp việc ở nhà thay phiên nhau chăm sóc cho cậu. So với những bà bầu được người nhà lo từng cái ăn thì Jungkook không được đầy đủ như thế.
  • Bà Jeon dạo này mắc bệnh, vừa khỏe lại hôm nay đã vội vào chăm sóc cho cậu mấy ngày nằm viện. Nhờ có mẹ mà Jungkook đỡ cô đơn, Kim Taehyung cũng đỡ lo phần nào.
  • Đã qua một tuần, ngày hôm sau là Jungkook được xuất viện về nhà. Cậu vui mừng đến nỗi buổi trưa không ngủ được. Jungkook nằm trên giường, tưởng tượng về những tháng ngày sau này bên cạnh Taeguk.
  • Chợt bên ngoài có tiếng người chạy qua chạy lại. Buổi trưa mọi người đều ngủ hết rồi mà, tại sao còn có người chạy loạn như vậy. Jungkook đi ra xem thử. Cậu vừa mở cửa ra thì một y tá xông vào trong.
  • Y tá
    Y tá
    Cậu Jungkook, Taeguk bị bắt mất rồi!
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cái gì?
  • Jungkook chạy đến phòng chăm sóc trẻ sơ sinh. Cậu nhìn vào chỗ của Taeguk, hoàn toàn trống trơn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Taeguk…!
  • Y tá lúc nãy đuổi đến nơi đã bị cậu túm chặt vai.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Taeguk của tôi đâu rồi? Thằng bé sao lại biến mất chứ?
  • Y tá
    Y tá
    Cậu bình tĩnh nghe tôi nói, giờ mà kích động thì mọi chuyện sẽ rối thêm thôi
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi không bình tĩnh nổi, cô nói tôi biết đi, Taeguk của tôi đâu rồi?
  • Tay của Jungkook siết chặt, khiến cho y tá nhăn mặt lại vì đau.
  • Y tá
    Y tá
    Một người phụ nữ đã lẻn vào bệnh viện lúc mọi người đi ăn trưa. Bà ta cậy cửa và bắt Taeguk đi mất
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tại sao các người lại có thể để con của tôi bị bắt đi một cách dễ dàng như thế? Mấy trăm con người lại để một người phụ nữ qua mặt hay sao?
  • Y tá
    Y tá
    Nhân viên kiểm tra hệ thống camera đã ngủ quên. Camera còn không quay được mặt của kẻ bắt cóc nữa
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Còn bảo vệ của bệnh viện thì sao? Bọn họ cũng để con của tôi bị bắt đi như vậy?
  • Y tá
    Y tá
    Bảo vệ… bảo vệ không chịu trách nhiệm cho việc này. Hơn nữa đến bây giờ bọn họ mới biết tin, không thể làm gì được
  • Jungkook bỏ cô y tá đang run rẩy ra, cậu đi về phòng lấy điện thoại gọi báo cho Kim Taehyung. Vừa khóc vừa nói: “Taehyung, Taeguk bị bắt cóc rồi…”
  • [Cái gì? Chuyện xảy ra từ khi nào?]
  • “Tôi không biết nữa, có lẽ là mới đây thôi. Một người phụ nữ đã cậy cửa phòng sơ sinh để bắt con chúng ta đi, camera còn không quay được mặt.”
  • [Đừng khóc, tôi sẽ báo cho cảnh sát. Cậu bình tĩnh đừng để ảnh hưởng đến sức khỏe của mình, Taeguk nhất định sẽ được tìm về an toàn.]
  • “Anh nhất định phải đưa được thằng bé về đó.”
  • [Tôi hứa với cậu.]
  • Jungkook tắt máy. Cậu vẫn không thể yên tâm nổi, chạy xuống dưới tìm kĩ mọi ngóc ngách với hy vọng có thể tìm được gì đó hữu ích. Jungkook đi vào trong nhà vệ sinh tầng một, cậu lục tìm trong thùng rác được một bộ đồng phục y tá, liền đem nó giao cho các bác sĩ xem xét.
  • Kết luận là bộ đồng phục này được mua từ bên ngoài và không có dính dáng gì đến bệnh viện. Vài phút sau Kim Taehyung đi cùng cảnh sát được cử đến bệnh viện để lấy lời khai, bọn họ nhận được bộ đồ mà Jungkook tìm được và đem về điều tra. Kim Taehyung ở lại bệnh viện an ủi cậu.
  • Hắn ngồi trên giường bệnh, ôm chặt cậu vào lòng:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cảnh sát sẽ tìm được kẻ bắt có mà. Nếu không tìm được thì tôi bỏ tiền ra để chuộc thằng bé, bắt cóc không phải để tống tiền hay sao? Tôi có rất nhiều tiền nên sẽ chuộc được bé con thôi
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhưng nếu bọn họ làm gì thằng bé…
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Taeguk của chúng ta là con trai mà, nó rất mạnh mẽ. Kẻ bắt cóc cũng không dám làm gì quá đáng với con tin của mình đâu
  • Dù nói vậy nhưng Jungkook cũng lo lắm. Kẻ bắt cóc không biết chăm sóc trẻ sơ sinh, vậy thì Taeguk làm sao khỏe mạnh được. Cậu gạt nước mắt của mình, cố bình tĩnh trở lại. Kim Taehyung gượng cười giúp cậu lau nước mắt.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đúng rồi, không khóc nữa
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi biết rồi. Bản thân tôi là con trai cơ mà, nếu còn khóc lóc chẳng phải rất khó cho anh sao? Tôi sẽ không khóc nữa đâu
  • Jungkook nảy ra một ý, cậu muốn Kim Taehyung hãy thuê thêm thám tử tư.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cảnh sát không nhiệt tình với những vụ bắt cóc như thế này đâu. Hơn nữa kẻ đó không chắc có ý muốn tống tiền mà làm là làm hại con chúng ta thì sao? Cho nên tôi nghĩ thám tử tư sẽ nhiều kinh nghiệm trong việc tìm người hơn
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Được rồi, tôi sẽ tìm đến thám tử giỏi nhất thành phố này
  • Kim Taehyung để cho cậu ngồi xuống giường, còn hắn lấy điện thoại gọi cho thư ký, bảo anh ta tìm cách liên lạc với thám tử.
  • Hoàng hôn dần buông, Kim Taehyung vẫn ở lại bệnh viện chờ đợi tin tức từ cả bên cảnh sát và thám tử tư. Kim Taehyung kiểm tra điện thoại liên tục, hắn không để lỡ bất kì cuộc gọi hay tin nhắn nào.
  • Còn Jungkook không ở yên được, cậu đi hỏi các y tá và bác sĩ có liên quan đến vụ bắt cóc. Sau khi thu thập được một lượng thông tin thì cậu trở về phòng bệnh lục lọi trong tủ đồ. Jungkook lấy ra một chiếc lượt có dính lại chút tóc.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu đang làm gì vậy?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi đã hỏi các y tá và bác sĩ về kẻ bắt cóc và kết luận được danh tính của người này
  • Jungkook cho những sợi tóc vào bao bóng và bịt kín lại.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh đưa thứ này cho cảnh sát đi
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tại sao lại đưa những thứ này?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Theo suy đoán của tôi, kẻ bắt cóc là bà Lim. Dáng người camera quay được rất gióng bà ấy, tuy nhiên dáng đi thì khác nhưng cái đó có thể làm giả được mà
  • Giờ cảnh sát đã có được bộ đồ mà bà Lim mặc lúc trà trộn vào bệnh viện. Jungkook còn nhớ bà ta có một vết thương hở lúc còn chăm sóc cho cậu, đến giờ chắc chắn chưa lành hẳn. Nếu có thể lấy được DNA trên trang phục, đối chiếu với những sợi tóc của bà Lim thì có thể xác định được danh tính rồi.
  • Jungkook không ngờ lại được việc hơn cả cảnh sát. Kim Taehyung liền đem mẫu tóc đến cho cảnh sát. Hơn một ngày sau thì có kết quả, đúng là người mang trang phục y tá này là bà Lim. Vậy là cảnh sát có thể đưa ra lệnh truy nã bà ta khắp khu vực.
  • Sau mấy ngày không nhận được cuộc gọi đòi tiền nào. Thám tử mà Kim Taehyung thuê suy luận được bà Lim không cần tiền mà có kế hoạch khác. Có hai phương án được đưa ra.
  • Bà ta có thù hằn với Jungkook nên mới muốn trả thù bằng việc đẩy cậu vào đêm hôm đó. Sau khi việc không thành thì quay trở lại bắt cóc đứa trẻ.
  • Suy đoán thứ hai và cũng là suy đoán có nhiều khả năng nhất. Bà Lim được người khác sai khiến làm những việc này. Bằng chứng là bà ta trước đó có một số nợ lớn, sau một đêm thì số nợ được thanh toán hết. Bà ta đã được người khác trả tiền để làm hại Jungkook và bắt cóc đứa trẻ.
  • Nếu như suy đoán thứ hai là đúng thì hiện giờ bà Lim đang lẩn trốn và đang tìm đường ra nước ngoài. Hiện giờ thông tin truy nã đã lan ra khắp nước, bà ta khó ở lại đây được nữa. Điều này rất có lợi cho phía cảnh sát, họ có thể rà soát các chuyến bay hay tàu thuyền để bắt được bà Lim.
  • Jungkook nghe thấy vậy liền vui mừng trong lòng.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy là có thể thu hẹp vùng nghi ngờ và tóm bà ta rồi
  • Kim Taehyung gật đầu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đúng vậy, công việc tìm kiếm Taeguk sẽ sớm kết thúc thôi. Con nhất định sẽ an toàn về bên cạnh chúng ta
  • Jungkook lại khóc, cậu vội gạt đi nước mắt đang chảy xuống.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Xin lỗi anh, tôi lại khóc rồi. Sau khi mang thai là tôi cứ khóc suốt, không thể kiểm soát được
  • Kim Taehyung mỉm cười dịu dàng:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không sao cậu, cậu có thể khóc trước mặt tôi mà. Bây giờ chúng ta đã về nhà, cậu không cần phải chú ý đến ánh mắt của người khác
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhưng tôi không muốn tỏ ra yếu đuối, tôi là con trai cơ mà
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Con trai thì sao chứ? Vẫn có quyền được khóc cơ mà
14
Bắt cóc