Đứa Bé Là Con Anh / Đứa con đầu tiên
Đứa Bé Là Con Anh
  • Ngày hôm sau, người mà Kim Taehyung thuê đến tới. Cô ta tên là Lim Ha Yeon - đã lớn tuổi, tầm năm mươi. Gương mặt rõ hiền lành phúc hậu, nhưng hành động cứ mờ ám kiểu gì.
  • Jungkook nằm trên giường để ý. Bà Lim làm việc cứ hay nhìn lén cậu, không biết là để trông chừng hay là thăm dò nữa. Một lần cậu không nhịn nỗi sự tò mò, bèn hỏi thẳng bà Lim.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cô cứ nhìn con hoài, không biết có vấn đề gì sao ạ?
  • Bà Lim liền lắc đầu: “Không có gì đâu, tại tôi được giao việc phải trông chừng cậu nên hay nhìn để đảm bảo cậu không có chuyện gì xảy ra thôi.”
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy ạ. Con biết rồi, dì cứ làm việc đi
  • Bà Lim đứng đó nhìn cậu, cứ lưỡng lự kiểu gì. Một lúc sau bà đem sấp tả mới đến ngồi bên cạnh giường bệnh hỏi cậu: “Em bé trong bụng cậu được mấy tháng rồi?”
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đã được 13 tháng rồi ạ
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Hình như khác với những bà bầu khác
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vâng, vì đây là trường hợp đặc biệt nên thời gian mang thai không giống bình thường lắm ạ
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    Thần kỳ ghê, chắc là em bé sắp ra ngoài rồi nhỉ?
  • Jungkook mỉm cười gật đầu: “Taeguk của con sẽ ra đời vào năm ngày nữa đó dì. Đây là ngày dự kiến sẽ sinh, có thể sớm hơn một hai ngày hoặc chậm hơn tùy vào thể trạng của con đó ạ.”
  • Quần chúng 1
    Quần chúng 1
    À, vậy là sắp lâm bồn rồi nhỉ, em bé không biết được mấy ký đây
  • Nhìn bụng nhỏ như vậy, Jungkook nghĩ con trai của cậu sẽ không quá nặng ký hoặc có thể thiếu ký so với các đứa trẻ thông thường.
  • Bà Lim lâm le hỏi mấy câu nữa mới chịu đi làm việc của mình. Jungkook thấy có gì đó lạ lạ, nhưng cậu không nổi lòng nghĩ ngờ một người phụ nữ lớn tuổi như vậy. Chắc là bà Lim chỉ đang lo cho cái thai của cậu, hoặc là lần đầu tiên thấy đàn ông mang thai nên mới tò mò.
  • Trước khi sinh ba ngày, Kim Taehyung đến thăm cậu với một giỏ hoa quả lớn. Hắn dạo này bận việc không thường xuyên đến được, những mỗi lần xuất hiện là có một giỏ quà to.
  • Jungkook bây giờ không thể nào ngồi một cách dễ dàng nên đành nằm đó nói chuyện. Cậu ấp úng một hồi thì nói với hắn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh đã đăng ký lớp học nuôi trẻ sơ sinh chưa?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi đã đăng ký rồi, sau khi công việc ổn thỏa sẽ bắt đầu học
  • Jungkook gật đầu hài lòng. Đáng ra cậu không cần phải ép hắn đi học làm gì. Nhà Kim Taehyung đủ giàu có để thuê bảo mẫu chăm sóc cho Taeguk. Nhưng cậu muốn đứa trẻ nhận được tình thương và sự chăm sóc của ba ruột, như thế mới có thể lớn lên mà không mặc cảm với bạn bè.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cảm ơn anh vì đã chiều theo các mong muốn của tôi
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không có gì… Nhưng mà, những gì cậu yêu cầu như thể chỉ có một mình tôi chăm sóc cho Taeguk vậy
  • Jungkook giật mình, cậu đâu có lộ rõ ra như vậy.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi… tôi…
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu định sẽ rời đi sau khi sinh con đúng không?
  • Bị nói trúng tim đen, Jungkook chỉ đành gật đầu thừa nhận.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi nghĩ mình không nên nuôi dạy Taeguk, để thằng bé không biết về người bố này sẽ tốt hơn
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu đang mặc cảm về những gì đã xảy ra trước kia sao? Tôi đã bảo cậu quên nó đi rồi mà
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhưng tôi không làm được, tôi vẫn còn nhớ rất rõ do mình mà anh và người kia phải chia tay…
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không phải là chia tay, bọn tôi vẫn là bạn của nhau và không còn ai nhắc về nó nữa
  • Jungkook dừng lại, thở hắt ra một hơi dài rồi nói tiếp:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi biết do cậu mang thai nên tâm lý có chút nhạy cảm, nhưng đừng lo lắng bất cứ điều gì cả. Tôi đảm bảo mình sẽ đối xử tốt với cậu và cả Taeguk nên đừng nghĩ đến việc bỏ đi nữa
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi… biết rồi
  • Kim Taehyung dựng thẳng người, nắm lấy đôi bàn tay đang mải mê xoa nắn của cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Có thể tôi không thể đáp ứng hết những mong muốn của cậu, nhưng tôi nhất định sẽ cư xử thật tốt, đến nỗi cậu không còn nghĩ đến việc muốn bỏ đi nữa
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh không cần làm đến như vậy đâu, tôi chẳng qua chỉ là một công dân nghèo khổ được anh cứu giúp. Cho tôi chỗ ở, chăm sóc tôi lúc mang thai và còn nhiều điều khác nữa
  • Kim Taehyung nổi giận cốc nhẹ vào đầu cậu một cái:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đừng có suy nghĩ như thế nữa, tôi chỉ đang làm đúng trách nhiệm của mình thôi
  • Như thế này nhé, hắn cho cậu chỗ ở vì muốn môi trường sống của cậu tốt hơn. Hắn trả tiền viện phí cho ông Jeon và nuôi cậu và mẹ là vì không muốn cậu vất vả, đi làm kiếm tiền rồi ảnh hưởng đến cái thai. Tất cả chỉ vì hắn nghĩ cho cậu và đứa con trong bụng, đây chính là trách nhiệm của một người ba.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu sắp sinh rồi đó, đừng suy nghĩ nhiều mà tập trung nghỉ ngơi cho tốt. Thời gian tới sẽ rất khó khăn nên hãy cố gắng, tôi sẽ bù đắp cho cậu đầy đủ
  • Kim Taehyung tiến đến hôn lên trán của cậu rồi mỉm cười thật dịu dàng. Trái tim Jungkook như loạn nhịp. Hành động này và những gì cậu biết được, liệu Kim Taehyung có đang mở rộng lòng mình với cậu không nhỉ?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Giờ tôi phải đi rồi. Khi nào cậu sinh tôi nhất định có mặt, hãy chăm sóc mình thật tốt
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vâng, anh về cẩn thận
  • Ngày hôm sau, Jungkook đang nằm ngủ trong phòng thì đột nhiên thức dậy. Căn phòng tối đen và không có một động tĩnh nào, cậu tỉnh giấc là do bụng đang đau quặn lên.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Hình như… mình sắp sinh rồi
  • Jungkook gượng ngồi dậy, cậu ôm bụng mình gọi bà Lim.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Dì ơi, hình như con sắp sinh rồi
  • Trong phòng đang rất tối, cậu không nhìn rõ bất cứ thứ gì cả. Jungkook tự mình rời khỏi giường đến bật đèn lên. Khi căn phòng sáng đèn mới biết bà Lim không có ở đây. Không biết trong lúc này đã đi đâu rồi, cậu đâu có nhờ bà ấy làm cái gì.
  • Jungkook rời khỏi phòng đi gọi bác sĩ. Đang là đêm khuya nên hành lang không có ai cả, chỉ có phòng của bác sĩ trực ca đêm là sáng đèn. Jungkook đau đớn đi chập chững từng bước, miệng kêu lên những tiếng chập chờn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Y tá… cô y tá…
  • Đến trước cầu thang bộ đang mở, Jungkook không có chỗ tựa nên đành đi nhanh qua phía bên kia. Ngay lúc này, bà Lim từ đằng sau xuất hiện đẩy ngã cậu. Jungkook loạng choạng bước lui sau, ngã đập người xuống cầu thang lăn nhiều vòng xuống bên dưới.
  • Cậu đau đớn nhìn về phía nơi có ánh sáng, bà Lim run rẩy đứng đó rồi nhanh chóng rời đi. Jungkook rên rỉ từng tiếng:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cứu với… cứu tôi với…
  • Cậu ôm bụng của mình, nó đang rất đau. Phía dưới như có thứ nước gì đó chảy ra, Jungkook quằn quại trên đất. Trước mắt cậu mờ dần rồi đen tịt.
  • Kim Taehyung đang ngủ ở nhà thì nhận được cuộc gọi từ số lạ.
  • “Tôi nghe đây.”
  • [ Tôi gọi từ bệnh viện XX. Anh có phải là Kim Taehyung, người nhà của bệnh nhân Jeon Jungkook không?]
  • Nhắc đến cái tên quen thuộc, hắn bừng tỉnh ngồi dậy trên giường.
  • “Đúng là tôi, có chuyện gì với cậu ấy sao?”
  • [ Bệnh nhân bị ngã cầu thang và mất rất nhiều máu, hiện đang ở trong phòng mổ. Anh hãy đến bệnh viện ngay đi ạ.]
  • “Tôi biết rồi.”
  • Kim Taehyung lật đật rời khỏi nhà. Hắn vừa chạy xe vừa gọi cho bà Lim để biết thêm tình hình như cuộc gọi không kết nối được. Trong lòng hắn bắt đầu nghi ngờ mọi chuyện là do bà Lim gây ra. Jeon Jungkook không thể sơ ý để mình ngã cầu thang được. Đáng ra hắn phải đuổi bà Lim đi khi bắt đầu nghi ngờ mới phải.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đáng chết!
  • Kim Taehyung đạp mạnh vào vô lăng, chuyện đến nước này tất cả đều do hắn sơ xuất. Đến bệnh viện, Kim Taehyung lập tức đến phòng mổ. Do Jungkook đã bất tỉnh nên không thể sinh theo cách thông thường được.
  • Hắn đứng bên ngoài, nóng lòng chờ đợi. Một y tá đi đến nhờ hắn ký vào vài thủ tục trước khi các bác sĩ tiến hành mổ đẻ. Kim Taehyung rất nhanh đã ký vào, hắn đi theo y tá đến chỗ người phát hiện ra cậu.
  • Đó là một y tá nữ trực đêm, cô ta sợ hãi kể lại: “Lúc đó tôi đang ngủ gật trên bàn thì nghe thấy tiếng động rất lớn, kèm theo đó là tiếng hét của đàn ông. Tôi đi ra xem có chuyện gì thì thấy một người phụ nữ lớn tuổi chạy đi, tôi nghĩ đó là ăn trộm nên đã đuổi theo. Lúc về mới thấy cậu ấy bị ngã ở dưới cầu thang bộ, máu chảy ra rất nhiều…”
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cô có thấy mặt của người phụ nữ đó không?
  • Y tá
    Y tá
    Lúc đuổi theo bà ta có quay lại nhìn nên tôi thấy, đó là người phụ nữ trung niên đã chăm sóc cho cậu Jungkook
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cảm ơn cô vì những thông tin này
  • Kim Taehyung ra một góc gọi cho thư ký của mình.
  • [Tôi nghe đây ạ.]
  • “Cậu liên lạc với cảnh sát, nhờ họ tìm người phụ nữ họ Lim đã chăm đẻ cho Jungkook.”
  • [Có chuyện gì sao giám đốc?]
  • “Bà ta đẩy ngã Jungkook rồi bỏ trốn, hiện tại hai người họ ra sao tôi cũng không biết nữa. Chính cậu là người thuê bà ta nên hãy dùng các thông tin có được tìm người đi.”
  • [Vâng, tôi nhất định sẽ tìm được bà ta.]
  • “Còn nữa, dặn bên cảnh sát giữ kín chuyện Jungkook mang thai.”
  • [Được ạ, tôi làm ngay.]
  • Kim Taehyung tắt máy, hắn trở về phòng mổ và chờ đợi. Nghe nói cậu mất máu nhiều lắm, may mắn là bệnh viện đủ máu để truyền và nhóm máu của Jungkook cũng không phải hiếm.
  • Đến ba giờ sáng, Kim Taehyung vấn nóng lòng ngồi bên ngoài. Hắn chấp hai tay trước mặt cầu nguyện bình an cho hai bố con Jungkook.
  • Cánh cửa phòng mổ mở ra, y tá mang một đứa bé chỉ to bằng hai nắm tay ra ngoài đang khóc oe oe.
  • Y tá
    Y tá
    Chúc mừng anh, đứa bé và cậu Jungkook vẫn bình an
  • Kim Taehyung không dám bế Taeguk vì hắn không biết cách. Hắn chỉ đứng nhìn bé con một chút rồi chạy vào trong với cậu. Jungkook nằm trên giường mổ, mắt nhắm tịt.
  • Kim Taehyung đến bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cực khổ rồi, thật may là cậu và Taeguk đều an toàn
  • Jungkook tỉnh lại vào ngày hôm sau, cậu bị chấn thương đầu và gãy tay nên ngồi dậy rất khó khăn. Kim Taehyung không biết vì sao lại có mặt bên cạnh. Jungkook nhìn ra phía cửa sổ, mặt trời đã lên cao rồi.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Giờ này anh phải đi làm chứ… sao lại ở đây?
  • Kim Taehyung mỉm cười hiền hòa, vuốt tóc cậu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu như vậy làm sao tôi yên tâm đi làm được
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi bị làm sao?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu không nhớ thì thôi vậy
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nói đi, tôi muốn nghe
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Được rồi. Cậu bị ngã cầu thang, chấn thương ở đầu và gãy xương tay trái
  • Jungkook nhìn xuống tay của mình, nó đang được bó bột.
  • Cậu lại sờ lên đầu mình, nó được băng bó cẩn thận.
  • Jungkook cố gượng ngồi dậy thì bụng bỗng đau nhói. Kim Taehyung vội đỡ cậu nằm xuống giường, xoa nhẹ quanh vùng bị đau.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu sinh mổ đấy, nếu cử động sẽ đau lắm
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy… Taeguk đâu rồi? Tôi bị ngã cầu thang như vậy thì thằng bé có ổn không?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Con của chúng ta không sao cả. Nó đang ở trong phòng dành cho trẻ sơ sinh, nếu muốn thì tôi đưa cậu đi gặp
  • Jungkook nhìn lên tay của mình, quanh cổ tay có một chiếc vòng ghi thông tin của trẻ sơ sinh. Vậy là cậu đã sinh con ra một cách an toàn, thật là may mắn quá.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi muốn đi gặp Taeguk
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Ừm, chúng ta đi
  • Kim Taehyung dìu cậu ngồi dậy, từng bước một rời khỏi giường. Hai người đứng trước phòng sơ sinh, nhìn y tá chăm sóc từng đứa trẻ một. Kim Taehyung nhìn qua một lượt rồi chỉ vào đứa bé nằm ở hàng cuối cùng bên phải.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đó là Taeguk
14
Đứa con đầu tiên