Đối Tượng Xem Mắt Của Chị Gái Chạy Mất Rồi
  • Jungkook vo những tờ giấy dán trên bàn lại rồi ném xuống thùng rác dưới chân. Cậu chẳng cần quan tâm đến những người đó, cứ tập trung làm những việc của mình trước khi cuộc họp chiều nay diễn ra.
  • Thực tập sinh ban đầu chỉ xử lý những việc nhỏ nhặt, nhưng hôm nay cấp trên lại giao cho cậu một việc vô cùng khó khăn. Jungkook phải mang sản phẩm của công ty đến giới thiệu với các đối tác tiềm năng có trong danh sách.
  • Jungkook
    Jungkook
    Sao lại là tôi, tôi chưa có kinh nghiệm cho việc này mà. Hơn nữa, tôi là người của phòng kế hoạch, việc này không phải bổn phận của tôi
  • Quần chúng
    Quần chúng
    Cái này…
  • Nhân viên trước mặt không biết giải thích như thế nào, cô ta chỉ nói lại chỉ thị của cấp trên thôi. Lúc này Kim Taehyung tiến đến, hỏi:
  • Taehyung
    Taehyung
    Có chuyện gì vậy?
  • Nhân viên quay sang trả lời:
  • Quần chúng
    Quần chúng
    Cậu ấy nói nhiệm vụ mà anh giao không nằm trong bổn phận của cậu ấy
  • Kim Taehyung gật gù như đã hiểu, còn Jungkook thì lườm hắn cháy mặt. Nói là cấp trên nhưng không ngờ người đó là Kim Taehyung.
  • Lúc thì quan tâm cậu, xuống bếp nấu ăn cho cậu dù không biết nấu nướng. Giờ thì lòi mặt rồi, hắn ta cũng giống những người khác đến bắt nạt cậu sao? Được rồi, để cậu xem người như hắn nói gì.
  • Taehyung
    Taehyung
    Tôi đã bàn với trưởng phòng rồi, để cậu đi tiếp thị sản phẩm là hợp lý nhất
  • Jungkook
    Jungkook
    Sao anh cứ nhận những việc vô lý như thế hả?
  • Taehyung
    Taehyung
    Cậu đi giới thiệu sản phẩm, sau đó về lập bản kế hoạch dựa trên phản ứng của khách hàng. Như vậy còn nói không trong bổn phận của mình sao? Tôi giao việc này cho cậu vì xem trọng cậu, cũng giúp cậu có thể trở thành nhân viên chính thức cho công ty
  • Jungkook
    Jungkook
    Anh hành tôi thì có
  • Kim Taehyung nhếch mép cười:
  • Taehyung
    Taehyung
    Tôi muốn tốt cho cậu vậy mà bị cậu hiểu lầm rồi
  • Tốt cái con khỉ khô, hắn rõ ràng là không ưa cậu mà. Jungkook đứng dậy, cậu là người thấp cổ bé họng không cãi được cấp trên của mình nên đành nhận cái công việc khổ sai này.
  • Jungkook ôm đống sản phẩm ra xe, cả mẫu mã mới và cũ đều phải chọn mỗi thứ một cái. Kim Taehyung lại không cho người theo phụ, một mình cậu ôm hết đống này có khi tắt thở mất.
  • Đã gần trưa, Jungkook ôm đống đồ cồng kềnh trên tay đi từ tầng một lên tầng mười.
  • Jungkook
    Jungkook
    Mẹ kiếp, thang máy sao mà hư đúng lúc vậy hả?
  • Cậu chỉ biết kêu trời, nhưng ông ta vốn mù nên không thể nào thấy được. Lên đến nơi, Jungkook đặt chỗ sản phẩm của công ty xuống, sau đó đứng thở hổn hển. Đến cả cuộc thi chạy đường dài thời đại học cũng không tốn sức bằng việc này.
  • Jungkook
    Jungkook
    Kim Taehyung, tên chết tiệt!
  • Sáu tiếng trôi qua kể từ khi công ty mở cửa, Jungkook cuối cùng cũng về đến văn phòng. Quần áo cậu sộc sệch, cà vạt bị lệch hẳn sang một bên, đầu tóc bị mồ hôi làm cho ướt nhép. Ấy vậy mà vừa ngồi vào chỗ đã phải làm báo cáo cho kịp giờ họp.
  • Jungkook
    Jungkook
    Mệt chết mất
  • Jungkook nằm úp xuống bàn. Chạy cả ngày hôm nay, dù nắng dù mưa cũng phải đặt đủ chỉ tiêu, người cậu rệu rã đến nơi rồi. Jungkook nhắm mắt lại, tính ngủ một chút thì đồng nghiệp lại gọi cậu vào phòng họp.
  • Kim Taehyung chủ trì cuộc họp này. Hắn là một tên nhiều chuyện chính hiệu, nhưng trong lúc làm việc lại nói rất đúng trọng tâm. Dáng vẻ nghiêm túc của Kim Taehyung làm cậu lạ lẫm, cứ như không gian xung quanh không có nhịp thở vậy. Tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn lắng nghe.
  • Taehyung
    Taehyung
    Phần này đến đây thôi, bây giờ chúng ta hãy xem báo cáo và kế hoạch của cậu Jungkook
  • Cuối cùng cũng đến phần cậu mong muốn. Chạy như điên bên ngoài, đây là lúc cậu chứng tỏ bản thân hữu dụng.
  • Jungkook đem các bản sao đưa cho mọi người, sau đó đứng dậy dõng dạc nói những kế hoạch mà mình đã tính toán kỹ lưỡng.
  • Jungkook
    Jungkook
    …tôi nghĩ nếu làm vậy sẽ thúc đẩy doanh số bán ra, cũng như tạo thói quen cho người tiêu dùng
  • Nói đến đây, cơ thể của cậu không còn sức lực nào nữa. Jungkook nhanh chóng kết thúc bài phát biểu của mình rồi ngồi xuống.
  • Kim Taehyung xem bài bảo cáo, sau đó hỏi cậu:
  • Taehyung
    Taehyung
    Cậu chỉ nghĩ được như thế thôi sao? Tôi nghĩ khả năng của cậu Jungkook sẽ tốt hơn mong đợi của tôi chứ
  • Đúng là cậu chuẩn bị rất nhiều, nhưng cơ thể mệt mỏi không còn sức để nói nữa. Những người ngồi xung quanh bắt đầu chê bai:
  • Đồng nghiệp nam 1
    Đồng nghiệp nam 1
    Đi cả một ngày vô ích rồi. Cậu ta là thực tập sinh nên tôi không mong đợi gì hơn
  • Đồng nghiệp nữ 2
    Đồng nghiệp nữ 2
    Bản báo cáo này có nhiều lỗi chính tả lắm đó, một người như cậu Jungkook sao lại mắc các lỗi cơ bản này vậy
  • Đồng nghiệp nữ 3
    Đồng nghiệp nữ 3
    Trưởng bộ phận, hình như cậu Jungkook không được khỏe lắm thì phải. Hay cho cậu ấy nghỉ thêm một ngày đi, dù sao bọn tôi cũng quen làm hết việc của cậu ấy rồi
  • Cái này là đang nói khấy việc cậu nghỉ việc ngày hôm qua sao? Đám người này thật nhỏ nhen.
  • Jungkook
    Jungkook
    Tôi không sao, còn vài thứ nữa mà tôi chưa kịp nói
  • Kim Taehyung đưa tay mời cậu đứng lên phát biểu tiếp các kế hoạch của mình. Nhưng Jungkook vừa đứng lên thì trước mắt đã không thấy gì nữa. Cậu choáng váng ngã xuống đất rồi ngất xỉu.
14
Quá sức