Đầu Gấu Bắt Nạt Thỏ Nhỏ / Chương 34: Bốn Năm Sau
Đầu Gấu Bắt Nạt Thỏ Nhỏ
  • Không chỉ mỗi mình Mỹ Nhân, ngay cả Khải Hoàng cũng đang tìm kiếm tung tích em trai và mẹ kế. Sau khi Khải Hoàng tiếp quản mọi công việc ở công ty Mây Ngàn, anh rất muốn gọi em trai trở về nước, hai anh em cùng nhau quản lý công ty.
  • Những người bạn cũ của cha, thậm chí là nhà ngoại của Khải Hoàng đều lộ rõ bộ mặt thật xấu xí ẩn sau lớp mặt nạ giả tạo. Khải Hoàng chợt nhận ra em trai mới là người thân duy nhất đáng tin cậy, em ấy sẽ không tranh giành bất cứ thứ gì, càng không bày mưu tính kế để hãm hại anh trai, thu lợi bất chính.
  • Về phần nhà ngoại, Khải Hoàng xem như triệt để thất vọng đối với họ. Một câu đòi tăng giá, hai câu đòi ký thêm hợp đồng, cả gia đình nhà ngoại đã coi Lê gia như vật trong túi của họ. Đây thực sự là điều buồn cười nhất trên đời. Bọn họ họ Nguyễn, còn anh họ Lê.
  • Ông bà ngoại và cậu của Khải Hoàng tất nhiên đã nhận ra sự bất mãn của cháu trai, nhưng họ cho rằng nếu không có họ, Khải Hoàng và công ty sẽ bị người lạ nuốt chửng. Để người lạ nuốt chi bằng để người quen nuốt, cho nên họ mới muốn đào rỗng cả công ty Mây Ngàn đem về làm của riêng, lúc đó dù công ty Mây Ngàn có bị nuốt thì cũng chỉ còn cái vỏ rỗng.
  • Đám người nhà ngoại tự biến lòng tham của bản thân thành chân lý, họ muốn chiếm đoạt tài sản nhưng lại xem bản thân đang làm việc tốt. Nếu Khải Hoàng ngu ngốc để họ đạt được mục đích, họ chắc chắn sẽ đối xử với anh như một con chó, đôi bên chẳng còn chút tình thân nào.
  • Khải Minh hàng ngày sống trong dầu sôi lửa bỏng. Những người thân quen của cậu cũng đang trôi qua cuộc sống chẳng dễ dàng. Ai cũng có việc cần gánh vác, ai cũng có nỗi khổ của riêng mình. Cái giá của sự trưởng thành chưa bao giờ là dễ dàng.
  • Bốn năm sau.
  • Mỹ Nhân hiện đang làm bà chủ của một cửa hàng hoa tươi mang tên “Miss You”. Việc kinh doanh của cô khá tốt, rất nhiều người bị dáng vẻ xinh đẹp của bà chủ thu hút mà ghé vào.
  • Mỹ Nhân của trước kia xinh đẹp theo kiểu non nớt, chưa trải sự đời. Mỹ Nhân của bây giờ mang theo dáng vẻ mong manh dễ vỡ, nhưng bất kỳ ai nhìn vào cũng có thể thấy được sự kiên cường của cô. Mỹ Nhân như đóa hoa hồng rực rỡ đầy gai góc bảo vệ bản thân. Chính sự đối lập này đã khiến Mỹ Nhân tăng thêm sức hút, người theo đuổi nườm nượp không dứt.
  • Hôm nay cha Mỹ Nhân đi đến trong tiệm, ông cằn nhằn nói với con gái:
  • An Tuấn Khanh
    An Tuấn Khanh
    Lần này con nhất định phải đi xem mắt cho cha. Hai mươi mấy tuổi đầu còn không chịu lập gia đình. Ông nội con đã lựa chọn tỉ mỉ, toàn bộ đều là những chàng trai tốt, xứng đôi với con cả đấy.
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Con bận lắm, không có hứng thú.
  • An Tuấn Khanh
    An Tuấn Khanh
    Lần nào cũng dùng lý do này để từ chối, con không thể sáng tạo hơn à?
  • Lời vừa dứt, điện thoại của Mỹ Nhân vang lên giọng nói quen thuộc:
  • Mẹ Mỹ Nhân
    Mẹ Mỹ Nhân
    Alo, mẹ nghe. Con gái cưng gọi cho mẹ có việc gì thế?
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Mẹ, cha muốn ép con kết hôn.
  • Mẹ Mỹ Nhân
    Mẹ Mỹ Nhân
    Cái gì? Ông ta dám?
  • Ông Tuấn Khanh đầu đầy mồ hôi, vội vã giải thích:
  • An Tuấn Khanh
    An Tuấn Khanh
    Không không, em đừng hiểu lầm. Anh chỉ nghe theo lời ông nội con bé, bảo con bé đi xem mắt mà thôi. Nếu... nếu con gái không thích thì thôi vậy, anh lập tức đi từ chối, hủy bỏ buổi hẹn ngay. Anh lập tức đi liền luôn và ngay.
  • Cha Mỹ Nhân chạy nhanh như bị lửa đốt mông. Mỹ Nhân nhìn hành động của cha mà bật cười vui vẻ.
  • Bốn năm trước, cha mẹ Mỹ Nhân vì an ủi con gái mà thường xuyên gặp mặt, tình cảm của cả hai đã hòa hoãn đi nhiều, họ quyết định nối lại tình xưa. Tuy nhiên, việc đăng ký kết hôn thì miễn, họ chẳng muốn ràng buộc nhau bằng những tờ giấy phiền phức, sau này họ có muốn chia tay cũng đỡ phải dính rắc rối trên giấy tờ.
  • Mẹ Mỹ Nhân có sự nghiệp của riêng mình, nhà nội cô không có lý do gì để phản đối nữa. Có sự giúp đỡ của mẹ, việc kinh doanh của gia đình nhờ thế mà tiến thêm một bậc, địa vị của cha con Mỹ Nhân trong nhà cũng ngày một cao hơn.
  • Sáu giờ chiều, Hải Sơn đẩy cửa bước vào tiệm hoa, vui vẻ hỏi:
  • Hải Sơn
    Hải Sơn
    Bà chủ nhỏ đã ăn gì chưa nè? Anh có mang đến cho em món ngon này.
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Cảm ơn anh, em đang đói cồn cào đây. Anh ăn chưa? Cùng ăn chung chứ?
  • Hai người bày biện thức ăn ra bàn và bắt đầu dùng bữa. Không khí giữa đôi bên ấm áp mà yên bình, họ trông giống như một cặp tình nhân thực sự.
  • Sau bữa tối, Mỹ Nhân và Hải Sơn cùng ngồi ngắm phố xá về đêm. Giọng nói của Mỹ Nhân kèm theo chút u buồn vang lên:
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Hôm nay là một ngày đặc biệt. Ngày này bốn năm trước... anh ấy đã rời khỏi cuộc sống của em, không để lại chút vết tích nào.
  • Hải Sơn
    Hải Sơn
    Em vẫn còn nhớ người đó sao?
  • Mỹ Nhân mỉm cười, nụ cười của cô mang biết bao cảm xúc hỗn độn. Đầu tiên là vui vẻ, tiếp theo là chua chát, đến cuối cùng, nụ cười ấy chỉ còn sót lại sự đau lòng:
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Em chưa từng quên anh ấy, chưa bao giờ. Anh ấy ở đây, luôn trong trái tim em. Nếu không có Khải Minh, sẽ không bao giờ có Mỹ Nhân của hôm nay. Em vĩnh viễn sẽ là cô béo bị người khác ức hiếp, chẳng có nổi một người bạn thật lòng.
14
Chương 34: Bốn Năm Sau