Đầu Gấu Bắt Nạt Thỏ Nhỏ / Chương 18: Kẻ Theo Đuổi
Đầu Gấu Bắt Nạt Thỏ Nhỏ
  • Cái dáng vẻ suýt chảy nước miếng của Mỹ Nhân vô cùng chướng mắt. Khải Minh không nhịn được chất vấn:
  • Lê Khải Minh
    Lê Khải Minh
    Tại sao nhắc tới món ăn bạn đều nhớ kỹ từng chi tiết, còn bài học và công thức đều quên sạch sành sanh vậy hả? Bạn có thể thử liên tưởng công thức thành thức ăn, cố gắng ghi nhớ được không?
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Bạn ngốc à? Công thức là công thức, làm gì ăn được mà liên tưởng.
  • Ánh mắt của cô vô cùng sinh động, Khải Minh cảm thấy cô bạn đang nhìn mình như kẻ ngốc thực sự. Vì thế cậu đã đưa tay vò đầu Mỹ Nhân, vò đến mức đầu tóc cô bạn rối như tơ vò:
  • Lê Khải Minh
    Lê Khải Minh
    Nói ai ngốc đó? Hả? Ai ngốc?
  • Vẻ mặt Mỹ Nhân trông rất đáng thương, hai mắt long lanh mở to ấm ức nhìn Khải Minh. Lúc này cậu mới chịu dừng tay:
  • Lê Khải Minh
    Lê Khải Minh
    Thôi thôi, xem ra bạn không thích hợp học hành rồi. Hay là bạn chuyển sang lớp khác, hoặc phát triển một năng khiếu gì đó đi. Bạn giỏi nhất là gì nhỉ?
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Ăn.
  • Khải Minh buông sách trên tay xuống, thở dài, quay người rời khỏi phòng học. Chán chả buồn nói nữa.
  • Hôm nay khi ngồi vào bàn học, Mỹ Nhân bỗng sờ được một hộp quà ngay dưới hộc bàn. Cô cầm hộp quà trên tay quan sát, đây là chiếc hộp màu đỏ có cái nơ to đùng. Mỹ Nhân nhìn một vòng tìm chủ nhân của hộp quà, cô không thấy ai nói gì liền nhún vai, bỏ quà lại chỗ cũ.
  • Giờ tan học, thiếu gia ăn chơi trác táng có tiếng trong lớp tên Minh Nhật đưa tay vuốt tóc chỉnh trang vẻ ngoài rồi đi đến gần chỗ Mỹ Nhân đang ngồi. Ngay khi gã chỉ còn một bước nữa là tới gần người đẹp, Mỹ Nhân bỗng dưng hấp tấp chạy biến như một làn khói, tay không quên cầm theo hộp quà.
  • Trần Văn Ướt là đàn em thân tín của Minh Nhật, hắn là con riêng nên không được gia đình coi trọng, thậm chí cái tên cũng tùy tiện đặt cho có. Vì Trần Văn Ướt muốn dựa vào gia thế của Minh Nhật nên luôn ra sức nịnh bợ, bày mưu tính kế cho tên thiếu gia chỉ phát triển nửa thân dưới chứ đầu óc dốt đặc lá mít. Minh Nhật vừa thấy đàn em liền hỏi ra thắc mắc trong lòng:
  • Minh Nhật
    Minh Nhật
    Cô ấy làm gì thế? Nhận quà của tao xong chạy mất là thế nào? “Bỏ của chạy lấy người”?
  • Mặc dù trong lòng rất khinh bỉ vì cách dùng từ lung tung của vị thiếu gia kia, nhưng ngoài mặt Trần Văn Ướt vẫn niềm nở nói lời trái lương tâm:
  • Trần Văn Ướt
    Trần Văn Ướt
    Chắc cô ấy có việc gấp. Nhưng đã nhận quà của thiếu gia chứng tỏ cô ta thích thiếu gia rồi đấy ạ.
  • Minh Nhật
    Minh Nhật
    Hừ, trên đời này làm gì có người chống cự lại được sức hấp dẫn của tao.
  • Hai kẻ tự tin thái quá đang đứng trò chuyện, họ đâu biết Mỹ Nhân vừa ra khỏi phòng đã ném hộp quà vào thùng rác. Cô lấy khăn giấy lau tay, hầm hừ mắng:
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Định hãm hại bổn cô nương ư? Giả vờ tặng quà xinh đẹp, mở ra chắc chắn toàn thứ rác rưởi đáng kinh tởm. Minh Nhật, bổn cô nương nhớ kỹ cái tên này rồi.
  • Khi cô đến phòng học với Khải Minh thì vẫn chưa hết tức giận, thế là Mỹ Nhân bèn hậm hực kể lại đầu đuôi câu chuyện. Khải Minh im lặng lắng nghe, cuối cùng xoa xoa đầu Mỹ Nhân thở dài:
  • Lê Khải Minh
    Lê Khải Minh
    Ừ, tên đó chắc chắn không có ý tốt, bạn nhớ tránh xa một chút nhé!
  • Khải Minh sẽ không nói thật cho Mỹ Nhân biết rằng Minh Nhật tặng quà là vì có ý với cô. Tên này xưa giờ thay bạn gái như thay áo, hôm nay lại thằng đó lại nhìn trúng Mỹ Nhân... Thôi, mình cố gắng bảo vệ cô bạn kỹ chút, không cho tên kia đến gần là được.
  • Phòng học nhóm nằm ở lầu hai. Buổi chiều Mỹ Nhân và Khải Minh cùng rời khỏi phòng học, cả hai vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ.
  • Minh Nhật đang ngồi trên ghế đá chờ người, ngẩng đầu chứng kiến cảnh tượng này liền tức giận vô cùng. Minh Nhật ngồi yên đó nhìn chằm chằm Khải Minh và Mỹ Nhân như muốn khoét từng dao trên người họ.
  • Khi Mỹ Nhân lướt ngang Minh Nhật không có ý dừng chân, Minh Nhật đột ngột nắm chặt cánh tay Mỹ Nhân kéo lại, đứng lên chất vấn cô:
  • Minh Nhật
    Minh Nhật
    Từ giờ anh không cho phép em đi cùng thằng khác, em nhớ chưa?
  • Mỹ Nhân dùng sức rút tay về, lực mạnh tới nỗi khiến Minh Nhật xém tí té sấp mặt dưới chân cô. Không ngờ cô bạn học xinh đẹp lại có sức lực ngang ngửa trâu bò.
  • Mỹ Nhân
    Mỹ Nhân
    Bạn là ai? Làm gì nói chuyện nghe nổi da gà thế?
  • Minh Nhật
    Minh Nhật
    Anh là ai ư? Chẳng phải em đã nhận quà của anh rồi sao? Nhận quà của anh nghĩa là nhận lời làm bạn gái anh. Em chỉ được phép thuộc về một mình anh mà thôi.
  • Minh Nhật nói xong định kéo Mỹ Nhân vào lòng và hôn. Khải Minh đâu phải người chết, cậu vừa nhận ra ý đồ bại hoại của tên này liền kéo Mỹ Nhân lui về sau, một cước đá trúng “tiểu” Minh Nhật khiến gã ôm bụng dưới ngồi sụp xuống.
  • Lê Khải Minh
    Lê Khải Minh
    Bớt xem phim tổng tài bá đạo lại. Hôm nay tao chỉ cảnh cáo nhẹ. Nếu mày còn dám có ý đồ xấu với Mỹ Nhân thì coi chừng tao đó.
  • Cậu hùng hổ hăm dọa xong liền quay sang dịu dàng nói với Mỹ Nhân:
  • Lê Khải Minh
    Lê Khải Minh
    Chúng ta đi ăn lẩu đi, tôi biết một quán mới mở ngon lắm.
14
Chương 18: Kẻ Theo Đuổi