Đầu Gấu, Em Đợi Anh / Chương 37: Giải quyết hậu quả
Đầu Gấu, Em Đợi Anh
  • Hắn chợt im lặng như thừa nhận sự ngu ngốc của mình khiến Ken có chút buồn bực khó nói. Anh không nghĩ cho hổ Shiron này lại dễ dàng chấp nhận như thế, anh còn nghĩ hắn phải làm chuyện gì đó khùng điên hơn nữa kìa.
  • Shiron
    Shiron
    Xem như lần này tao nợ mày. Nhưng sao mày lại đưa Ju đến đây?
  • Shiron đã bình tĩnh trở lại. Ken nhàn nhạt cho người buông Shiron ra rồi chỉ vào chiếc ghế đối diện mình tự nhiên như đây là địa bàn của anh:
  • Ken
    Ken
    Không có thuốc giải, mày nghĩ còn cách nào khác?
  • Shiron gật gù đồng ý:
  • Shiron
    Shiron
    Nhưng sao mày tìm được Ju thế?
  • Ken
    Ken
    Chỉ có chuyện tao không quan tâm, chứ không có chuyện tao không tìm được người.
  • Ken hờ hững nói. Shiron cười khẩy:
  • Shiron
    Shiron
    Nói hay thế sao năm năm qua mày không tìm được Nick? Vẫn có những nơi và những người mà thế lực của mày không thể vươn tới được.
  • Ken gật gù đồng ý:
  • Ken
    Ken
    Gia thế nhà Nick mày không tưởng tưởng được đâu. Có những chuyện mày đánh giá thấp quá rồi. May lần này tao tìm ra mày trước, nếu không… tao e mạng mày cũng không còn.
  • Shiron không nói gì, cả hai trầm ngâm nhìn nhau nhưng không ai muốn rời đi. Lúc này, họ khá lo lắng cho Ju, không biết dưới tác dụng của thuốc kích dục thì Nick có làm ra chuyện gì quá đáng không? Họ vẫn nên ở đây để ứng phó thì hơn. Chuyện này do Shiron gây ra, hắn cũng không dám rời đi vì cảm giác hối hận đang dâng trào. Đúng là một giây ngu ngốc có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng.
  • Nick thấy cả người nóng ran, đầu óc mù mờ không phân biệt được đây là đâu và mình là ai. Anh chỉ cảm thấy một sự thôi thúc muốn làm điều gì đó ngay lúc này, để giải phóng cơn căng cứng bên dưới. Trong vô thức Nick cởi bộ quân phục trên người để giảm bớt sự nóng nực của bản thân.
  • Anh mơ màng ngồi bật dậy, cởi ra chiếc quần có phần gò bó, đầu óc mụ mị không biết nhìn xung quanh, vô tình trông thấy một bóng dáng đang ngồi bên mép giường. Giờ phút này, ánh mắt của Nick cũng chẳng còn rõ ràng để phân biệt người trước mặt là ai, nhưng bản năng của anh thôi thúc là hãy tiến đến và dày vò bóng người đó.
  • Lý trí của Nick lúc này đã gục ngã trước bản năng nguyên thủy của con người, anh ngay lập tức xoay người kéo tay người nọ. Lúc tiếp xúc da thật, anh cảm thấy một chút sảng khoái len nhẹ khi làn da người ấy rất mát, anh tham lam vồ lấy người ta, ôm chặt như muốn khảm vào bên trong mình để giảm bớt cơn nóng đang càng lúc càng tăng.
  • Nhưng có vẻ như thế cũng chưa đủ đối với anh, ôm người nọ chỉ có thể tạm thời xua đi chút nóng, không thể làm dịu dục vọng đang có phần mất khống chế.
  • Nick nhanh chóng xé bỏ quần áo của người nào đó, đè áp người nọ xuống chiếc giường xa lạ và vội vã liếm mút như ăn một que kem mát lạnh, làm cho anh cảm thấy thoải mái vô cùng.
  • Phần căng cứng giờ đã không chịu nổi, anh muốn ngay lập tức được làm điều gì đó. Không kịp chuẩn bị, cũng không biết đối phương như thế nào, theo bản năng anh lần tìm đến nơi u mật và sau cú thúc mạnh là một tiếng hét đau đớn như xé toạc màn đêm. Nhưng Nick bây giờ đâu còn tỉnh táo để cảm nhận sự thống khổ trong âm thanh ấy, anh chìm trong thế giới riêng của mình, nơi chỉ có dục vọng và sự hưng phấn làm chủ.
  • Nick không biết mình đã làm điều đó bao lâu, cho đến khi anh cảm thấy cơn nóng ran của mình dịu lại thì đã là hửng sáng hôm sau. Sau cơn cuồng nhiệt, Nick nằm lăn ra bên cạnh và để tác dụng phụ của thuốc khống chế mà chìm vào một giấc ngủ sâu. Trong mơ màng, anh dường như cảm nhận có gì đó ran rát phía sau lưng, vị mằn mặn của những giọt nước mắt và đâu đó là giọng nói có phần thống khổ của Ju cứ vang lên bên tai… Song anh chẳng còn chút sức lực, cũng chẳng còn sự tỉnh táo để phân định đúng sai. Một đêm dài cứ thế kết thúc trong sự kiệt sức và đau đớn.
  • ***
  • Nick mơ màng tỉnh dậy, cả người uể oải và cơn đau đầu kéo đến giống như đêm hôm trước anh đã quá chén và sáng hôm sau phải nhận hậu quả.
  • Anh vô thức ôm đầu rên nhẹ, toàn thân vô lực như vừa trải qua một buổi tập trận du kích ba ngày ba đêm. Thực tế Nick cũng đã nằm bất tỉnh như thế suốt một ngày dài. Lúc này, bên ngoài cửa sổ, ánh trăng đã treo lên cao, Nick đưa mắt nhìn quanh căn phòng xa lạ và ngay lập tức lấy lại tỉnh táo nhảy nhanh xuống giường và đề phòng quan sát xung quanh. Anh chỉ nhớ đến đoạn mình bị đánh thuốc, sau đó… sau đó đã có điều gì xảy ra rất kịch liệt, rất sâu sắc nhưng anh chẳng có chút ký ức nào về nó. Quái lạ, chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra, anh lờ mờ chỉ nhớ điều đó rất đau đớn, rất khó chịu nhưng nó là cái gì cơ chứ.
  • Cánh cửa bật mở, Nick nhanh chóng thủ thế để bất cứ lúc nào cũng có thể xông vào hạ gục đối phương và tẩu thoát.
14
Chương 37: Giải quyết hậu quả